Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 427:-- Kẻ Bị Tuẫn Táng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trương Hoàng hậu mấp máy môi, gì đó, nhưng mệt mỏi nhịn xuống, chỉ : "Nhị , đừng gây thêm rắc rối nữa."

 

"Tỷ tỷ?" Trương Hạc Linh thể tin nàng, "Chẳng lẽ chuyện cứ thế bỏ qua ?"

 

Trương Hoàng hậu bất lực, nàng cứ thế bỏ qua, chỉ là chuyện Hoàng thượng đích với nàng, cho nàng can dự nữa.

 

Hai liên quan đều c.h.ế.t, dù cũng nên liên lụy đến nhà, đặc biệt chuyện còn do Trương Cảnh đoạt vợ mà .

 

Nghĩ đến đây, nàng càng hận tên đầu sỏ gây tội .

 

"Người đàn bà đó ?" Trương Hoàng hậu siết chặt tràng hạt, "Mau dẫn đàn bà đó đến đây cho ."

 

Trương Hạc Linh sững sờ, mới nhận đàn bà mà nàng là ai, phản đối, dù cũng chỉ là một đàn bà, Trương Cảnh còn, ai còn quan tâm đến nàng nữa.

 

Dù là tuẫn táng giao cho tỷ tỷ xử lý cũng đều như .

 

Chuyện của Trương Cảnh bàn bạc , Trương Hạc Linh đành rời , trong lòng tính toán tự tay.

 

Cùng lúc đó, của Hoàng hậu cũng phái , khi họ đến Trương gia liền lập tức xông thẳng hậu viện.

Mèo Dịch Truyện

 

Những động thái tự nhiên thể giấu Hoàng đế, nhưng chỉ cần nhúng tay chuyện , thì cứ mặc nàng gây rối.

 

Trong Tây Các, Hoàng đế cùng vài đại thần tiếp tục bàn bạc chuyện thủy lợi.

 

Trong sân viện tinh xảo, rõ ràng mới mấy ngày, nhưng hiện lên vài phần tiêu điều, Tiêu Uyển Quân thất thần trong phòng.

 

Mấy ngày nay nàng vài lời rời rạc, nhưng ai cho nàng rốt cuộc tình hình thế nào.

 

Trương Cảnh rốt cuộc , Trương gia giấu kín như bưng.

 

"Chắc sẽ , ..." Nàng lẩm bẩm trong miệng.

 

Mấy ngày chải rửa đầu tóc, mái tóc rối bời, sắc mặt cũng , ngay cả nha hầu hạ nàng cũng còn phục vụ nữa.

 

Điều khiến nàng càng thêm bất an.

 

"Thả , gặp Trương Cảnh, gặp Trương Cảnh!" Nàng đột nhiên bám cửa, lay mạnh cánh cửa đang khóa chặt mà gào lên.

 

Hai nha canh cửa , thèm để ý.

 

Nếu Trương gia đàn bà tuẫn táng, bọn họ căn bản lười trông chừng.

 

Đột nhiên, cửa sân mở , một đám nội thị và cung nữ trong cung bước , hai nha vốn xuất từ cung, thấy , vội vàng đón chào.

 

"Các ngươi đến, nương nương gặp đàn bà ?"

 

Một trong họ hỏi.

 

Nội thị thở dài gật đầu, "Các ngươi dẫn ! Xảy chuyện như , ngay cả chúng cũng chịu liên lụy."

 

Hai trong lòng nặng trĩu, thêm lời nào, lập tức mở khóa cửa.

 

Tiêu Uyển Quân cuối cùng cũng thấy ánh mặt trời, nàng tiên thích ứng mà giơ tay che mắt, đợi rõ những mặt, hai lời liền bịt miệng lôi , mặc cho nàng giãy giụa thế nào cũng vô ích.

 

Dọc đường đưa cung, Tiêu Uyển Quân càng càng thấy lòng c.h.ế.t lặng, nàng khó khăn mới đợi tháo miếng vải bịt miệng, lập tức hỏi: "Trương Cảnh thế nào ? Chàng ?"

 

"Chàng thế nào, ngươi còn mặt mũi hỏi ?"

 

Giọng lạnh lùng của Hoàng hậu truyền đến, phía nàng là mấy bà v.ú và một dụng cụ.

 

Tiêu Uyển Quân thấy nàng, đầu gối quỳ đất kìm mà run rẩy, "Hoàng hậu nương nương, A Cảnh ..."

 

"Câm miệng—"

 

Cùng với tiếng quát của nàng là một tiếng tát vang dội.

 

Tiêu Uyển Quân đ.á.n.h ngã xuống đất, lập tức tai ù , khóe môi cũng rỉ máu.

 

Nàng ngẩn ngơ ngẩng đầu lên, nhất thời nên lời.

 

"Nếu tiện nhân ngươi, Cảnh ca nhi , rơi bước đường ?" Hoàng hậu nương nương hận đến cùng cực.

 

Trong mắt nàng, cháu trai của vốn luôn ngoan ngoãn, cùng lắm thì thường ngày ham chơi nghịch ngợm một chút, nhưng tuyệt đối đến mức đoạt vợ của khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-427-ke-bi-tuan-tang.html.]

 

Để về gia thế, gia thế; về dung mạo, tuy sánh bằng những nam tử như Tạ Phi, nhưng cũng tuyệt đối hề kém cạnh, còn là đứa trẻ xuất sắc nhất trong thế hệ của Trương gia.

 

Ngay cả việc gả cho một quận chúa huyện chúa cũng đều xứng đôi.

 

một nam tử như sa tay đàn bà tàn hoa bại liễu mắt.

 

Tất cả đều do ả hại Trương Cảnh, hại cháu trai của nàng!

 

“Trương Cảnh, rốt cuộc thì ?” Giọng ngây dại của Tiêu Uyển Quân vang lên.

 

Nàng đột nhiên nghĩ đến sự bất thường của Trương gia mấy ngày nay, nhưng còn kịp dò hỏi nhiều giam giữ.

 

Rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

“Sao ư?” Hoàng hậu lạnh, nàng bóp nhẹ lòng bàn tay tê dại của , “Cảnh ca nhi ngươi hại c.h.ế.t , nhưng đừng lo, bản cung sẽ lập tức tiễn ngươi xuống đoàn tụ với .”

 

“C.h.ế.t... ?” Tiêu Uyển Quân ngẩn ngơ, chút xa lạ với từ ngữ .

 

Sao thể c.h.ế.t, c.h.ế.t chứ?

 

“A Cảnh yêu thích ngươi đến mức, vì ngươi mà tiếc thứ, thậm chí cả lời của bản cung, cô mẫu của , cũng .”

 

Hoàng hậu lạnh lùng nàng, “Ngươi xem, bản cung nếu tiễn ngươi xuống, thể xứng đáng với ?”

 

Theo lời nàng dứt, hai ma ma phía bưng dụng cụ tiến lên.

 

Trên khay bày một dải lụa trắng, một cây chủy thủ, và một chén thuốc.

 

Tiêu Uyển Quân đột nhiên tỉnh táo , nàng chống lùi về phía , “Không, A Cảnh sẽ cùng , sẽ c.h.ế.t , Hoàng hậu nương nương khai ân, ... chừng cốt nhục của .”

 

Cứ như thể chuyện gì đó, Hoàng hậu khẩy, “Cốt nhục? Bụng của ngươi sớm thể sinh hạ huyết mạch của Trương gia .”

 

“Cái gì?”

 

“Ngươi nghĩ, bản cung sẽ để một kẻ tàn hoa bại liễu trong sạch nối dõi tông đường cho Trương gia ?”

 

“Người, thể...”

 

Tiêu Uyển Quân mơ hồ nhớ những loại t.h.u.ố.c ép uống trong cung, hóa để chữa bệnh cho nàng, mà là...

 

Hoàng hậu còn kiên nhẫn chờ đợi nữa, “Nếu ngươi chọn, bản cung ngươi chọn.”

 

Nói , nàng nhặt dải lụa trắng lên ném cho ma ma, “Tiễn ả lên đường!”

 

“Vâng––”

 

Hai ma ma lĩnh mệnh, Tiêu Uyển Quân lập tức chạy, nhưng kịp dậy, nội thị ghì chặt nàng .

 

Cùng lúc đó, dải lụa trắng vòng qua cổ nàng.

 

“Nương nương đừng, xin đừng...”

 

Nàng c.h.ế.t, thật sự c.h.ế.t.

 

“Động thủ!”

 

Đáp nàng là giọng chút gợn sóng của Trương Hoàng hậu, toát vẻ lạnh lẽo rợn .

 

Dải lụa trắng quấn chặt cổ Tiêu Uyển Quân, hai ma ma mỗi bên, đồng thời dùng sức siết chặt.

 

thể của Tiêu Uyển Quân thậm chí thể giãy giụa, sự kìm kẹp chặt chẽ của nội thị, nàng trợn tròn mắt, thở ngày càng yếu ớt, cho đến khi tắt lịm.

 

Trương Hoàng hậu lạnh lùng , ánh mắt từng rời khỏi Tiêu Uyển Quân, từ lúc nàng giãy giụa đau khổ, cho đến khi cuối cùng thể nhắm mắt, nàng đều rõ.

 

Trong lòng nghĩ đến vẫn hiện lên trong tâm trí nàng, từ nhỏ đến lớn.

 

Cháu trai của nàng vốn nên là một quý công tử phong quang tề nguyệt, nhưng khi c.h.ế.t hề chút thể diện nào.

 

Nghĩ đến đây, nàng hờ hững liếc đang ngã mặt đất, “Kéo xuống , cứ chôn ở phía Cảnh ca nhi, bản cung đời đời kiếp kiếp nô tỳ!”

 

Người đàn bà như , xứng chôn cùng với cháu trai của nàng.

 

Dặn dò xong, nàng lệnh Triệu nữ quan một chuyến đến nhà từng đính hôn với Trương Cảnh để mang ý chỉ của nàng .

 

“Nương nương, Cảnh công tử mất , chẳng lẽ hôn sự vẫn còn tiếp tục ?”

 

Loading...