Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 421:-- Bao che ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nghe , Tạ Phi hướng y đến, ánh mắt hờ hững lạnh nhạt, lúc khiến y ngỡ đối phương đang thứ vật c.h.ế.t nào đó.

 

Thẩm Mậu Quân bất chợt hồn, ưỡn ngực, y suy nghĩ , , thua thua thế.

 

Dù gì y cũng là trưởng!

 

“Chuyện cứ yên tâm.” Thẩm Mậu Quân giữ vẻ đoan trang, : “Vi định sẽ lo liệu thỏa việc .”

 

Tạ Phi chút kỳ lạ , đôi môi mỏng khẽ mím, chút hiểu.

 

Kẻ bệnh gì ?

 

Song chẳng hỏi nhiều thêm, dẫu ai lên cơn điên nào.

 

May dáng vẻ đoan trang của Thẩm Mậu Quân cũng chỉ duy trì vài lát, ngả về , tựa bên cửa sổ ngóng ngoài thủy tạ, “Vậy là chuẩn xong xuôi ? Cần , chuyện dễ dàng thu xếp .”

 

Cơn gió buổi chiều vẫn nóng bức, nhưng vì gần hồ, gió qua làn nước khuấy động liền trở nên mát mẻ hơn nhiều.

 

“Thu xếp?”

 

Tạ Phi khẽ , đôi mắt dường như gom góp hết thảy phồn hoa thế gian, khiến thể rời mắt.

 

Thẩm Mậu Quân tặc lưỡi, uổng phí khuôn mặt , việc chẳng chuyện nào hồn.

 

“Kẻ nên lo liệu chuyện nào chúng .” Hắn hờ hững .

 

“Ồ?” Thẩm Mậu Quân thoáng suy nghĩ, liền hiểu , e rằng của dùng thủ đoạn âm hiểm nào.

 

Quả nhiên, càng tuấn mỹ, càng xảo quyệt.

 

Không thể đắc tội!

 

, nhớ cũng sai theo dõi chuyện , phu thê hai đối với Trương Cảnh cái tên , quả thực quan tâm a!”

 

Tạ Phi ngừng , gì.

 

Phía bên , Dương Đạt nhận tin tức và tìm đến Thôi Cửu Trinh để bẩm báo.

 

Kỳ thực tin tức của coi như nhanh , chỉ là kẻ còn nhanh hơn mà thôi.

 

Nghe Trương Cảnh ngoài, Thôi Cửu Trinh mấy ngạc nhiên, lẽ đó nàng từng ôm hy vọng gì, việc thể giam vài tháng vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.

 

Dẫu trong kiếp của nguyên chủ, kẻ ngông cuồng nhất kinh thành, ai sánh bằng, trừ Thái tử.

 

“Đã !” Thôi Cửu Trinh lẩm bẩm.

 

Vậy những ân oán giữa bọn họ cũng nên tính toán cho rõ ràng.

 

Không chỉ là nàng, mà còn là của nguyên chủ.

 

“Ngươi sai tiếp tục theo dõi, đợi phân phó.”

 

“Vâng!”

 

“Phủ thế nào, phụ ở nhà đều đang gì?”

 

“Thôi đại nhân về phủ những ngày sai tìm kiếm tung tích Thôi Nguyên Thục, song tin tức nào.”

 

“Ồ?”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, xem phụ nàng vẫn chịu từ bỏ!

 

phủ , chỉ sợ cũng là vì chuyện , nghĩ đến đây, nàng hừ lạnh một tiếng.

 

Lúc , dẫu tìm thấy nàng , cũng chỉ còn một đống xương mà thôi.

 

“Ngươi vất vả , những ngày ở biệt trang việc gì khác thì cứ nghỉ ngơi ! Chuyện Trương Cảnh, cần vội.”

 

“Đại cô nương quá lời , đây là việc Dương mỗ nên .”

 

Dương Đạt mặt biểu cảm , ngay từ khi thượng cấp giao và Ngụy Dũng cho Thôi Cửu Trinh, bọn họ của nàng.

 

Sống c.h.ế.t do nàng định đoạt, những việc nhỏ nhặt hàng ngày , kỳ thực so với khi ở Cẩm Y Vệ, quả là nhẹ nhàng hơn nhiều, nguy hiểm cũng ít hơn nhiều.

 

Thái tử ở xa cầm một khối thịt sống, lờ mờ thấy bọn họ chuyện, bèn hỏi: “Đang chuyện gì ?”

 

Hắn tựa hồ thấy tên Trương Cảnh.

 

Dương Đạt hành lễ, Thôi Cửu Trinh một cái thức thời cáo lui.

 

“Trương Cảnh thả .” Thôi Cửu Trinh giấu giếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-421-bao-che.html.]

 

Thái tử nhướn mày, dáng vẻ học theo động tác của Tạ Phi đến mức hảo, dĩ nhiên, về mặt dung mạo thì thể học .

 

Hắn ném miếng thịt xuống mặt con hổ con đang phục bên chân nàng, : “Hắn ngoài thì thể gì, dám ức h.i.ế.p nàng, cô mạng !”

 

Thôi Cửu Trinh lời , , , “Vậy nếu bây giờ mạng thì ?”

 

“Điều gì khó, cô lập tức sai liền.”

 

Thái tử đùa, mà là thật sự thể chuyện .

 

“Chàng cũng sợ Hoàng hậu nương nương sẽ trách tội ?”

 

“Không để bà chẳng .” Thái tử để tâm, xoa đầu con hổ con đang ôm miếng thịt gặm, “Huống hồ, chẳng lẽ bà vì một tên Trương Cảnh mà đoạn tình với cô là nhi tử .”

 

Bởi , nếu Thôi Cửu Trinh thật sự mạng Trương Cảnh, cũng thể giúp nàng.

 

tên khốn cũng suýt c.h.ế.t trong tay , thêm một nữa cũng chẳng .

 

Kẻ nào dạy đáng ghét đến .

 

Thôi Cửu Trinh lời của cho cảm động đôi chút, Thái tử chút hồ đồ, song đối với của thì quả thực .

 

Điểm nàng từng nghi ngờ.

 

Song chuyện Trương Cảnh vẫn là nên nhúng tay thì hơn, kẻo đến lúc đó Hoàng hậu bên khó lòng ăn .

 

Thôi Cửu Trinh nghĩ , từ chối , còn nguyên do thì cũng chẳng rõ, chỉ thấy nàng túm lấy tai hổ con, véo véo.

 

Con hổ con cũng chẳng sợ nàng, cứ mặc nàng đùa nghịch.

 

“Tiểu thứ bây giờ nhận , lớn còn nhớ , to lớn như , nếu gần thì nguy hiểm lắm.” Thôi Cửu Trinh nhịn xoa đầu hổ.

 

Mèo Dịch Truyện

“Sợ gì, đến lúc đó cô sẽ xây một nơi nhốt nó .”

 

Thái tử sớm nghĩ kỹ chuyện .

 

Thôi Cửu Trinh , đột nhiên nhớ vài chuyện lờ mờ trong kiếp của nguyên chủ, chừng thật sự nơi như .

 

Đợi hổ con ăn xong thịt, Thái tử bèn bảo nó theo chỉ huy của , nhảy tới nhảy lui, vì thế, còn sai Lưu Cẩn bắt chim sẻ đến dụ dỗ.

 

Con hổ con tuy nhỏ, nhưng săn mồi là bản năng, dáng vẻ đầu hổ não hổ của nó tuy thể hiện uy phong của một con hổ trưởng thành, song cũng vài phần dáng dấp.

 

Thái tử chơi đùa vui vẻ, hơn nữa hổ con dường như thật sự thể hiểu mệnh lệnh của .

 

Thôi Cửu Trinh thấy cảm thấy kỳ lạ, tiểu thứ chẳng lẽ thật sự thông nhân tính?

 

Sau khi chơi đùa cùng Thái tử, Thôi Cửu Trinh trở về viện của , tiễn Thôi Vân Anh đến quấn quýt rủ nàng chèo thuyền, bèn ghế tre trong sân đợi Tạ Phi trở về.

 

Ráng chiều tan dần nơi chân trời, Tạ Phi lúc mới trở về, viện thấy ghế tre.

 

Hắn tới, lẽ ngửi thấy mùi hương gỗ thông , Thôi Cửu Trinh mở mắt, “Chàng về ?”

 

Giọng nàng chút lười biếng, song vô cùng quyến rũ.

 

Tạ Phi nhướn mày, cúi ôm nàng lên, Thôi Cửu Trinh phối hợp vòng tay qua cổ .

 

“Chàng mà về nữa sắp ngủ .”

 

“Là của , nàng nếu buồn ngủ thì cứ ngủ một lát, bữa tối cứ bảo phía một tiếng, dùng bữa trong phòng là .”

 

“Ừm…”

 

Thôi Cửu Trinh ngáp một tiếng, dựa lòng , tùy ý : “Trương Cảnh ngoài , tính toán gì ?”

 

Nàng lắc lắc chân, “Chàng từng hứa với mà.”

 

Tạ Phi khẽ , đặt nàng lên giường trong phòng, “Đã là nguyện vọng của nàng, vi phu nhất định sẽ cho nàng.”

 

Thôi Cửu Trinh đôi mắt sáng rỡ, bây giờ cảm thấy cũng còn buồn ngủ nữa.

 

Nàng kéo Tạ Phi cùng, cọ cọ n.g.ự.c .

 

Mùi hương gỗ thông khiến nàng thả lỏng.

 

“Chàng đến , bất kể việc đều nuông chiều .” Nói đến đây, nàng phiền não: “Nếu hư thì đây.”

 

“Nữ nhân của , tự nuông chiều, gì sai trái!”

 

Tạ Phi vòng tay ôm lấy nàng siết chặt hơn.

 

Chỉ bản bấy nhiêu vẫn đủ, chỉ chút mà thôi, đáng gì .

 

Trời trở lạnh , hôm nay là một ngày ghen tị với phương Bắc, mùa đông phương Nam lò sưởi, thật sự lạnh quá ><

 

Loading...