Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 419:-- Truy cứu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh đang trong vườn hoa, chuẩn hái một ít hoa để lộ hoa, phía nàng còn hai cái đuôi nhỏ.
Ánh ráng chiều đổ xuống phía họ một vệt vàng óng, từ xa, dường như chốn phàm trần tục thế.
Lưu Cẩn ôm con hổ con trong lòng, khom với phía : “Điện hạ, chúng nên qua đó ? Tiểu gia hỏa cứ tìm đại cô nương đó ạ!”
Hắn tuy chuyện, nhưng ánh mắt đ.á.n.h giá Thái tử, cùng mấy trong vườn.
Nói về dung mạo nhất, đương nhiên là Thôi Cửu Trinh nghi ngờ gì, tiếp đến là Thôi Vân Anh, kiều mỵ thua kém gì những đóa thược d.ư.ợ.c trong vườn.
Tuy nhiên, cô nương nhà họ Từ nhỏ tuổi nhất, tuy còn non nớt nhưng kiều diễm đáng yêu, cũng tệ.
Hắn đảo mắt liên tục, vì xuất từ cung đình, tự nhiên giỏi nhất là quan sát sắc mặt khác, tâm tư nhạy bén.
Với tâm tư của cô nương nhỏ , mà ?
Thái tử chắp tay lưng, nhất thời nghĩ , ngoài ở đó Thôi Cửu Trinh cũng thể chơi đùa với , quan trọng hơn là còn giữ lễ.
Có lời gì cũng tiện , thật là bực .
“Người nhà họ Từ nhà họ Ôn gì đó, rốt cuộc khi nào thì rời ?”
Cứ cứng đầu ở đây, thật phiền phức!
Lưu Cẩn cứng , bàn tay ôm hổ con khẽ động, : “Điện hạ nếu tìm đại cô nương thì cứ việc thẳng, khác hà tất bận tâm.”
Tuy cũng vài phần đạo lý, nhưng Thái tử thích thấy Thôi Cửu Trinh cứ luôn giữ lễ quân thần mặt .
Họ là loại quan hệ cận mà khác thể sánh bằng mới đúng.
“Thôi bỏ , lát nữa sẽ hỏi Tam thái thái, những ngoài khi nào thì rời , nếu thì cứ sai đuổi .”
Nói xong, đá viên sỏi chân bỏ .
Lưu Cẩn thấy , cũng đành theo, trong lòng đ.á.n.h giá về cô nương nhà họ Từ .
Xem Điện hạ nhà họ ưng , cô nương nhà họ Từ cũng coi như phí công bày mưu tính kế.
Khi họ rời , Từ Lệ Tuyết đang phía Thôi Cửu Trinh, tay xách giỏ hoa, mới nghiêng mắt về phía nơi Thái tử và họ .
Không qua, mấy ngày nay nàng ít nhất cũng gặp vị nội thị hai ba , nghĩ chắc Thái tử cũng ở gần đó, nhưng nào đến gần.
Nàng khẽ c.ắ.n môi, chẳng lẽ Thái tử một chút cũng chú ý đến ?
Nghĩ đoạn, ánh mắt nàng hướng về phía Thôi Cửu Trinh đang cúi đầu khẽ ngửi một cành hoa hồng đỏ.
Làn da trắng mịn như ngọc ẩn hiện rạng rỡ hòa cùng sắc hoa, cúi đầu khẽ , vẻ khó cưỡng.
Ngay cả nàng, thấy cũng khỏi rung động.
Phải , với dáng vẻ như , ở bên cạnh nàng, khác thể thấy nữa.
Thôi Cửu Trinh dùng kéo cắt một bông hoa, thấy giỏ đầy ắp, nàng thấy đủ .
Mèo Dịch Truyện
“Được , chắc là đủ , còn thừa thể ngâm bồn tắm cánh hoa.”
Nói xong, nàng đầu liền thấy Từ Lệ Tuyết đang ngẩn ngơ , khẽ mỉm , “Từ gia , cứ như thế?”
Nghe , Thôi Vân Anh cũng đầu , đầu nàng cắm một bông hoa hái, đang tự mãn khoe sắc, : “Còn thể gì nữa, đương nhiên là tỷ tỷ !”
Nói xong nàng ngẩng đầu lên, “Nhị tỷ xem, bông hoa hợp với ?”
Thôi Cửu Trinh cưng chiều, “Hợp lắm, Tứ cô nương nhà chúng còn hơn hoa.”
Hai đùa, bỏ qua chuyện đó, Từ Lệ Tuyết cụp mắt, mím môi .
Tâm tư khó dò.
Xách giỏ hoa trở về, Thôi Cửu Trinh giao đồ cho một nương tử quyền, hoa còn thì bảo Như Vân để dành tối tắm.
Không lâu , Thu Thủy ôm hổ con bước , tiểu gia hỏa thấy Thôi Cửu Trinh liền kêu lên giãy giụa xuống.
“Bế từ đến ?” Nàng ngạc nhiên, thấy Thu Thủy đặt nó xuống, liền vươn tay sờ sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-419-truy-cuu.html.]
“Bẩm tiểu thư, là Lưu nội thị bế đến, tiểu gia hỏa cứ tìm , náo động đó ạ!”
“Ồ?” Thôi Cửu Trinh ngạc nhiên, “Nó mà còn nhận ?”
Nàng thật sự ngạc nhiên, dù đây nàng từng nuôi thứ , lẽ nào, nó thực sự giống mèo?
Như Vân cảnh giác , thấy con hổ con hề lộ móng vuốt, ngược còn thiết dụi Thôi Cửu Trinh, lúc mới yên tâm.
“Tiểu thư, Lưu nội thị còn lời nhắn gửi cho .” Thu Thủy khẽ .
Tay Thôi Cửu Trinh đang vuốt ve hổ con khựng , nàng ngẩng mắt : “Hắn thể lời gì?”
Chẳng lẽ gần đây rảnh rỗi quá, đang buồn vì việc gì .
“Là về cô nương nhà họ Từ ạ.” Thu Thủy do dự .
Nghe đến đây, Thôi Cửu Trinh hứng thú, “Từ Lệ Tuyết? Sao, nàng vấn đề gì ?”
Tuy hỏi , nhưng nàng cũng đại khái đoán điều gì.
Mấy ngày nay, Từ Lệ Tuyết luôn tìm cơ hội để đến bên cạnh nàng, ngay cả biểu tỷ ruột là Ôn Di cũng để ý.
Rõ ràng là mục đích gì đó.
“Lưu nội thị , vị Từ gia cô nương còn gặp mấy , nếu đường thì để chỉ cho một nha dẫn , tránh đụng Điện hạ.”
Thôi Cửu Trinh dừng , nheo mắt.
Thái tử?
Chẳng lẽ mục đích của nàng thực là Thái tử chứ Tạ Phi.
Nghĩ đến mấy ngày nay nàng cứ ở bên cạnh , Thôi Cửu Trinh đột nhiên .
“Tuổi lớn, mà tâm địa thì lớn thật!”
“Tiểu thư…”
Như Vân và Thu Thủy thấy sắc mặt nàng lạnh xuống, : “Không bằng để nô tỳ tiễn nàng , biểu tiểu thư mấy ngày nữa định trở về , đến lúc đó, nàng một cô gái trưởng bối thích, cũng tiện ở nữa.”
Người đề nghị.
Thôi Cửu Trinh nheo mắt, thu tay đang vuốt ve hổ con .
“Đi xem Ôn Di đang gì, mời nàng qua đây một chuyến.”
Thu Thủy cúi đáp lời, lập tức mời .
Viện của Ôn Di là nơi nàng và Từ Lệ Tuyết ở chung, vì Thu Thủy đến mời tự nhiên thể tránh mặt nàng .
Thấy Ôn Di rời , Từ Lệ Tuyết trong lòng chút do dự, nàng dò hỏi nhưng ở đây là của Thôi gia, căn bản đường dây nào.
“Ngươi ở đây canh chừng, nếu biểu tỷ trở về, thì lập tức báo cho .”
Nàng dặn dò nha của , nha tự nhiên chỉ phần .
Đến viện của Thôi Cửu Trinh, Ôn Di chút kỳ lạ, khi gặp , liền hỏi: “Sao , chuyện gì ?”
Nàng lo lắng chuyện của mẫu phát hiện, trong lòng chút thấp thỏm.
“Mời biểu tỷ qua đây, là chuyện về Từ Lệ Tuyết với tỷ.”
“Lệ Tuyết?”
Ôn Di thở phào nhẹ nhõm, : “Sao , Lệ Tuyết mấy ngày nay theo tỷ, lời ?”
“Vâng lời?” Thôi Cửu Trinh nhạt, “Nha đầu tâm cao hơn trời, nhắm Thái tử, nào dám để nàng lời.”
“Lời là ý gì?”
“Ngươi lẽ nào ? Ôn gia, lẽ nào rõ tâm tư của nàng , đúng hơn là tâm tư của Từ gia?”
Ôn Di nàng , sắc mặt trầm xuống. Nàng quả thực , nhưng giờ thì rõ.
“Bất luận ngươi tin , thật sự tâm tư đó. Cữu mẫu bảo đưa nàng đến đây, nàng cũng đến xem, liền nài nỉ . Ngươi cũng , hôn sự của còn trông cậy cữu mẫu sắp đặt, thể...”
Thôi Cửu Trinh thực cũng lười truy cứu, chỉ : “Nghe ngươi sắp về , thì sớm đưa , đỡ ngày ngày dốc hết tâm tư tìm cách tiếp cận Thái tử.”