Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 415:-- Dàn dựng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thôi Cửu Trinh lười biếng chẳng đáp lời nữa, bèn về phía lão thái gia, “Tổ phụ, thả nó về rừng rốt cuộc , nó nhỏ như e rằng chỉ thể trở thành mồi ngon cho kẻ khác.”

 

Nhìn tiểu gia hỏa kiên trì ngừng chui bên cạnh nàng, cuối cùng vẫn chút đành lòng.

 

Lão thái gia khẽ cụp mắt, hiểu tâm tư của cháu gái .

 

“Tạm thời giữ !” Hắn lên tiếng, tự nhiên ai còn phản đối nữa.

 

Ngược , Thái tử hứng thú tiểu hổ chậm chạp bò đến chân Thôi Cửu Trinh, : “Nó yêu thích đại cô nương như , chi bằng cứ giữ mà nuôi dưỡng, cô sẽ xây cho nó một cái vườn để nó ở.”

 

“Hồ đồ, nuôi hổ gây họa, hiện giờ nó ngoan ngoãn vô hại, ai ngày nào đó sẽ há miệng hổ, vươn nanh vuốt hại .”

 

Tạ Phi mấy đồng tình, đặc biệt là với thê tử của , dám đ.á.n.h cược.

 

“Ta nuôi, thì… Thái tử nuôi !” Thôi Cửu Trinh cũng lo lắng, dù nàng là nữ tử, con hổ tuy còn nhỏ nàng thương .

 

vạn nhất thì ?

 

Còn về Thái tử, chẳng năng lực ! Dưới tay nhiều như , cũng cần lo lắng.

 

“Cô nuôi?” Thái tử khoanh tay trầm tư, chút do dự.

 

Không cai sữa , nuôi về thì ích gì?

 

Thôi Cửu Trinh mặc kệ , “Ai bảo ngươi g.i.ế.c nó, thì ngươi cứ nuôi !”

 

Được ! Chuyện đúng là sai.

 

Thái tử đành đồng ý, nhưng khinh thường liếc tiểu vật bé tí tẹo .

 

Đợi nó lớn lên ắt cũng vài phần uy phong, chi bằng nuôi thêm vài con khác, như ch.ó sói, hổ báo, rốt cuộc con nào lợi hại hơn.

 

Hay là thử xem ?

 

Đợi khi quyết định xong xuôi về con vật nhỏ , Lưu Cẩn cũng dẫn Cẩm y vệ tới. Lão thái gia căn dặn họ tăng cường tuần tra quanh trang viên, thậm chí còn định tự dẫn họ đặt thêm vài cái bẫy ngày mai.

 

Thái tử yên nữa, “Ngày mai cô cùng lão chung.”

 

“Ngươi cứ ngoan ngoãn ở dưỡng thương, đừng mấy chuyện vớ vẩn.”

 

Thôi Cửu Trinh lườm một cái, Thái tử chịu, “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, cần đến mức .”

 

Tạ Phi hờ hững liếc một cái, lên tiếng : “Dưỡng thương cho , đó ngươi gì thì tùy.”

Mèo Dịch Truyện

 

Thái tử hai mắt sáng rỡ, “Đây là lời ngươi đó, nuốt lời!”

 

Tạ Phi lười biếng chẳng để ý , nuốt lời ư?

 

Tự nhiên là , cũng chẳng cần thiết.

 

Muốn trị chẳng dễ như trở bàn tay ?

 

Lát , đợi dùng bữa xong, Thái tử mang theo tiểu hổ cho ăn no rời , Tạ Phi thì dẫn Thẩm Mậu Quân đến khách thất.

 

Liên tiếp mấy ngày nay, hai họ đang trò gì, thần long kiến thủ bất kiến vĩ.

 

Thôi Cửu Trinh ngoài lúc dùng bữa và nghỉ ngơi thể gặp họ, còn thì chẳng thể tìm thấy họ ở .

 

Ngày nọ, giấc ngủ trưa đang dùng tỉnh thần, Thôi Cửu Trinh Thôi Vân Anh quấy rầy sự thanh tĩnh.

 

May mà là nhà, nếu là ngoài nàng nhất định sẽ mặt khó chịu.

 

“Môi chu lên cao như , là ai trêu chọc ngươi ?”

 

Nàng cầm quạt lên phe phẩy, gió mát hiu hiu, thật là dễ chịu.

 

“Ngươi còn ?” Thôi Vân Anh đối diện nàng, “Trước đó khách đến , là An Bình Thôi thái thái và Triệu Hậu đó, cùng đến còn biểu biểu tỷ của ngươi nữa.”

 

“Các nàng?” Thôi Cửu Trinh nhướng mày.

 

“Chính là cái kẻ gì đó chẳng liên quan gì đến chúng - Từ Lệ Tuyết mà.”

 

Thôi Vân Anh bĩu môi, “Chẳng nàng lấy mặt mũi, Ôn gia thì còn miễn cưỡng , chứ nàng tính là cái gì? Lại còn theo tới đây.”

 

Thôi Cửu Trinh hiểu , trong lòng cũng thấy kỳ lạ, nhưng đối với sự xuất hiện của Ôn gia thì bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-415-dan-dung.html.]

 

Nay quan hệ hai nhà hòa hoãn ít, Ôn gia tự nhiên vô cùng nhiệt tình, thường xuyên qua cũng là lẽ thường, huống hồ còn vị thái thái của An Bình Thôi thị nữa.

 

Chỉ là Từ Lệ Tuyết , cứ khăng khăng bám theo, tâm tư rõ như ban ngày.

 

Cũng chẳng trách Thôi Vân Anh ưa nàng .

 

Đang chuyện, nha phía đến mời các nàng sang, Thôi Cửu Trinh đành dậy y phục.

 

Thôi Vân Anh cũng tránh , trái ánh mắt đầy ngưỡng mộ chằm chằm nàng, giữa chừng chỉ nàng “chậc chậc” hai tiếng : “Nhị tỷ tỷ, chỗ của ngươi rốt cuộc là mọc thế nào mà như ?”

 

Nàng chỉ chỉ ngực, cho dù cách lớp yếm, cũng thể hình dáng của nó.

 

Thôi Cửu Trinh liếc nàng một cái, khá kiêu hãnh : “Trời sinh !”

 

Thôi Vân Anh chu môi, cúi đầu , mặt .

 

Không công bằng, quá công bằng.

 

Nàng cũng sự hùng vĩ, cao ngất như núi non trùng điệp.

 

Dường như thấu tâm tư nàng, Thôi Cửu Trinh y phục xong, kéo nàng thì thầm vài câu, chỉ thấy mắt Thôi Vân Anh sáng lên.

 

“Thật ?”

 

“Tự nhiên là thật, tin ngươi cứ thử xem.” Thôi Cửu Trinh : “Vẫn còn dài lắm!”

 

Má Thôi Vân Anh ửng đỏ, ghi nhớ lời nàng .

 

Sau đó, hai dẫn nha cùng đến sảnh tiếp khách ở tiền sảnh.

 

Bên trong, An Bình Thôi thái thái đang hàn huyên cùng Tam thái thái và Từ thị, Ôn Di và Từ Lệ Tuyết .

 

Còn về Triệu Hậu thì tạm thời thấy , chắc là Tạ Phi và Thẩm Mậu Quân đang tiếp đãi.

 

Thấy các nàng tới, Tam thái thái mấy liền ngừng câu chuyện, chỉ các nàng: “Nhìn xem, hai cô nương lười biếng nhà chúng cuối cùng cũng đến .”

 

“Đâu lười, nào dám nhận, chẳng qua chúng chỉ tham ngủ một chút thôi.” Thôi Cửu Trinh nhíu mũi, gật đầu với Ôn Di và Từ Lệ Tuyết, xuống bên Từ thị.

 

Thôi Vân Anh vội vàng hùa theo, “Chính là , chính là , mẫu thích dàn dựng chuyện về chúng con.”

 

Hai ngươi một lời, một tiếng, khiến Tam thái thái nhất thời nên lời, chỉ lắc đầu.

 

“Các ngươi xem.” Nàng với An Bình Thôi thái thái và Từ thị: “Đây nào hai cô nương, rõ ràng là hai tiểu tổ tông mà.”

 

Lời khiến nén một trận.

 

“Ta thấy ngươi ! Rõ ràng là thích tả xiết!” Từ thị vạch trần nàng .

 

Người sáng mắt đều thể , Tam thái thái vô cùng sủng ái các nàng.

 

An Bình Thôi thái thái gật đầu, “Nếu nhà chúng cũng hai tiểu tổ tông , là thì cũng thích.”

 

“Đương nhiên, cô nương nhà chúng , những cái khác , nhưng một đều xinh hơn , vô cùng đáng yêu.”

 

Tam thái thái đầy tự hào .

 

Điểm Từ thị vô cùng tán đồng, chẳng ! Đặc biệt là Thôi Cửu Trinh, dung mạo ở kinh thành mà là thứ hai, thì chẳng ai dám xưng thứ nhất.

 

Cũng bởi từng ngoài dự tiệc kết giao bạn bè, nếu thì nào còn phần của Lý gia tài nữ, Trương gia quý nữ.

 

Huống chi là Thôi Nguyên Thục , cũng bằng nàng.

 

Nghe các nàng , Thôi Cửu Trinh cũng khen đến chút ngượng ngùng.

 

Nàng cúi đầu uống một ngụm .

 

Từ Lệ Tuyết khẽ đảo mắt, Thôi Cửu Trinh Thôi Vân Anh.

 

Trong mắt nàng lộ vẻ ngưỡng mộ, “Bá mẫu , dung mạo hai vị tỷ tỷ quả thực là nhất mà từng thấy.”

 

“Ồ?” Thôi Vân Anh ngước mắt nàng, “Vậy ngươi xem, là hơn nhị tỷ tỷ hơn?”

 

Nghe , Từ Lệ Tuyết khựng , “Cái …”

 

Tam thái thái chút đồng tình mà lườm nàng một cái, con gái , nàng tự nhiên hiểu rõ tâm tư của nó.

 

Có ý bảo nàng thu liễm một chút, nhưng Thôi Vân Anh nào bận tâm, ánh mắt thẳng về phía Từ Lệ Tuyết, : “Từ gia chi bằng cứ , thật sự tò mò đó!”

 

Loading...