Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 411:-- Khó Xử ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Sau một hồi an ủi, Kim thị lúc mới chút khẩu vị, dùng một chút cơm động đũa nữa.

 

Năm tháng dài đằng đẵng một dùng bữa, nàng ăn sơn hào hải vị nào cũng chẳng thấy ý nghĩa gì.

 

“Chuyện bảo ngươi thế nào ?”

 

“Bẩm di nương, nô tỳ hôm nay phái dò la một phen, danh sách lát nữa sẽ lập , hiện tại hai nhà khá , bằng ngài xem qua?”

 

“Ồ?”

 

Kim thị ma ma .

 

“…Một là tiểu thư của Trương gia, dù con gái của hai vị Hoàng hậu, nhưng cũng là đích nữ, một tầng quan hệ, nghĩ hẳn Trương gia cũng sẽ để phu tế của cô nương đó chịu thiệt, cũng là một trợ lực lớn cho tam gia.”

 

Kim thị lông mày khẽ giãn , coi như tệ, nhưng cũng nhất, “Còn nữa ?”

 

“Còn tiểu thư của Tống gia.” Ma ma : “Tống gia và nhà chúng là thông gia, cô nương nhà đó là cháu gái ruột của nhạc phụ nãi nãi nhà chúng , đây từng đến một , ngài còn nhớ ?”

 

Nàng như , Kim thị liền chút ấn tượng, “Có nốt ruồi ở đuôi lông mày ?”

 

đúng , vị cô nương đó đối với tam gia nhà chúng cũng thiện cảm…”

 

“Hồ đồ! Tống gia là gia, khuê nữ nhà họ gả sang, chẳng thành hoán ? Để đời chê mất!”

 

Ma ma khó xử, “ cô nương là đích xuất, vả còn ý với Tam gia nhà chúng , nếu gả nhất định thể đồng lòng với chúng , ngài cũng dễ bề nắm giữ hơn ?”

 

Kim Thị nhíu mày, “ đó là cô nãi nãi nhà chồng, hôn sự của Tam gia thể để đời dị nghị.”

 

Người tuy là tệ, nếu nàng cũng chẳng để chút ấn tượng nào, nhưng phận thì .

 

Đã chọn thì chọn nhất, con trai nàng thể thiếu cô , , chọn khác phù hợp hơn.

 

Người thể giúp sức cho con trai nàng, chỉ Tống gia, vả , Tống gia cũng chẳng tính là gì.

 

“Tìm hiểu thêm , mấy ngày nữa hãy lập một danh sách, sẽ đích chọn.”

 

Kim Thị lệnh.

 

Ma ma đành lời, mối hôn sự nào dễ dàng như , chẳng phu nhân cũng buông tay quản .

 

Tam gia nhà họ phận cao, cũng đúng là cao, là con của Tạ Thiên, tuy là thứ xuất, nhưng trong mắt ngoài cũng chẳng thường thể sánh bằng.

 

Huống hồ, nay Tạ gia liên hôn với Thôi gia, thế lực càng như nước lên thì thuyền lên.

 

phận thấp, trong các đích xuất của những thế gia vọng tộc, phận thứ xuất như quả thực là thấp kém hơn đôi chút.

 

Điểm thể từ đãi ngộ của Tạ Phi và Tạ Đậu.

 

Bởi , phận nửa vời như thế, tìm một phù hợp thật sự dễ, bởi lẽ kẻ cao thì thèm để mắt đến một thứ tử, kẻ thấp thì Kim Thị ưng.

 

Thật sự là khó nàng ma ma .

 

Cứ thế trong mấy ngày , Kim Thị vì hôn sự của Tạ Đậu mà lo lắng tứ phía, ngay cả cũng tất bật chạy ngược chạy xuôi theo.

 

Chuyện bên nhanh truyền đến biệt trang, Từ Thị Bích Châu bẩm báo, khẽ nhạt: “Nàng đúng là thích gây chuyện, sợ khác Tạ Đậu xem mắt tìm mối hôn sự .”

 

“Phu nhân, nô tỳ Kim di nương gần đây dò hỏi ít nhà, hành sự quá cao điều như , nếu thành, e rằng sẽ đắc tội ít .”

 

“Đó cũng là do nàng tự chuốc lấy.” Từ Thị chẳng bận tâm, chỉ : “Tóm cứ để mắt đến, chỉ cần vướng bận Tạ gia và hai vị gia, thì cần quản họ.”

 

Hai vị gia là ai, cần rõ cũng .

 

Bích Châu lập tức khuỵu gối lời.

 

Cái lợi ở biệt trang là thanh tịnh, thoải mái, cái gì cũng cần quản, cái gì cũng cần hỏi tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-411-kho-xu.html.]

Cứ thế nửa tháng trôi qua, những ngày tháng ở đây, Từ Thị vô cùng tự tại.

 

Không việc gì thì cùng thái thái tán gẫu chuyện gia đình cũng thể g.i.ế.c nửa buổi chiều, hứng thú nổi lên, còn thể cùng ngâm suối nước nóng.

 

Rồi sai nha mang lên bình quả tửu, cùng vài đĩa hoa quả, quả thực chính là cuộc sống thần tiên.

 

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Tạ Thiên đến.

 

Ngày đó còn tới chính ngọ, biệt trang dừng mấy cỗ xe ngựa, Tam thái thái khi thông báo mới là Tạ Thiên và Thôi Tuân đến.

 

Hai dường như hẹn , nhân ngày nghỉ mà đến.

 

Thấy phu nhân nhà , Tạ Thiên lập tức lật đật bước tới, ngắm từ xuống , thở dài : “Phu nhân mới đến trang viên đầy nửa tháng, trẻ ít, ngược khiến vi phu càng thêm già .”

 

Rõ ràng hai chỉ hơn kém một hai tuổi, nhưng Từ Thị trông mới chừng bốn mươi, còn Tạ Thiên thì quả thực điểm vài sợi tóc bạc.

 

“Hừ! Không , đương nhiên trông trẻ hơn , ngay cả cơm cũng thể ăn thêm mấy miếng.”

 

Từ Thị sửa trâm cài búi tóc, khá đắc ý, nhưng xem cũng là đang vui vẻ.

 

thì ai lời khen ngợi như cũng sẽ giận.

 

Coi như điều.

 

Thấy nàng nở nụ , Tạ Thiên liền lời đúng, bèn chắp tay về phía Tam thái thái Thôi gia : “Mấy ngày nay đa tạ Tam thái thái chiếu cố nội tử.”

 

“Đều là một nhà, gia lão gia thì khách sáo quá .”

 

Tam thái thái lên tiếng gọi Thôi Tuân đang chuyện với Lương bá, đón họ trong.

 

Giờ lão thái gia đưa Tạ Phi, Thái tử và một đám Cẩm Y Vệ lên núi , trong trang viên ngoài các nàng , chỉ Thôi Vân Anh và Thôi Cửu Trinh đang hóng mát ở phía .

 

Chờ họ trong trang viên đến sảnh đường, bên trong bày sẵn nước hoa quả, ngày trời nóng bức như thấy, quả thực khiến ứa nước miếng.

 

Thôi Cửu Trinh với Thôi Tuân và Tạ Thiên: “Phụ , công công, trời nóng nực, mau ăn chút dưa hấu giải nhiệt ạ.”

 

“Ê, tới đây, tới đây.”

 

Thôi Tuân nở nụ , nhưng còn kịp đáp lời Tạ Thiên giành .

 

Chỉ thấy đẩy Thôi Tuân sang một bên, tiến lên nhận khăn ướt nha đưa tới lau tay, xuống gặm dưa.

 

Mèo Dịch Truyện

Thôi Tuân lườm , may mà Thôi Cửu Trinh đưa cho một miếng dưa, lập tức dưa hấu mát lạnh ngon lành hấp dẫn, cũng chẳng còn bận tâm lườm nữa.

 

Từ Thị lắc đầu, lão già nhà đúng là cái nết đó.

 

Đợi hai giải khát xong, Thôi Cửu Trinh mới hỏi: “Phụ và công công đột ngột đến , cũng báo một tiếng.”

 

“Vừa hôm nay là ngày nghỉ, nên cùng đến.” Lần là Thôi Tuân trả lời.

 

Nói , hỏi nàng ở trang viên quen , hỏi lão thái gia và .

 

Thôi Cửu Trinh kiên nhẫn trả lời từng chút một, khiến Tam thái thái sốt ruột: “Ngũ thúc đây là sợ chăm sóc cho đám già trẻ ? Yên tâm ! Mấy họ sống còn thoải mái hơn thúc nhiều.”

 

Lời quả sai, Thôi Tuân nàng cãi đến mức ngượng ngùng, sờ sờ mũi.

 

“Đâu chuyện đó, chẳng qua nhiều ngày gặp, cũng nhớ nhung cuống quýt mà!”

 

Từ Thị tính cách Thôi Tuân thế nào, trắng , chính là kẻ cuồng con gái, con gái gả còn thể suốt một ngày trời.

 

Lắc đầu, nàng Tạ Thiên, “Chàng đến đây cũng chẳng ở quá hai ngày, ồn ào một chuyến như để gì, chi bằng ở yên trong phủ.”

 

“Này nàng ở đây còn vui đến quên lối về , thể đến xem rốt cuộc là nơi nào chứ!”

 

Tạ Thiên tặc lưỡi , nhưng biệt trang quả thực mát mẻ hơn những nơi khác ít.

 

Chưa kể làn gió mát từ rừng cây thổi tới khi bước , ngay cả khi ở đây, xung quanh cũng mang theo chút khí lạnh, quả thực là thoải mái vô cùng!

 

Đợi mấy chuyện xong, Thôi Vân Anh tới, rằng dặn dò chuẩn thêm vài món ăn cho bữa trưa .

 

“Lão ?” Tạ Thiên hỏi: “Đã trưa , còn ở núi về?”

 

Loading...