Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 41:-- Khó Xử ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:04
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời thật sự nghiêm trọng .

 

Thôi Tuân thở dài một , “Ôn thị cũng chuyện , hơn nữa, mấy bà v.ú trong lòng ghi hận chuyện của Lý ma ma nên mới dùng hạ sách , danh tiếng của Trinh nhi.”

 

“Chúng là con tin ?”

 

“Con trai phái điều tra tung tích của Lý ma ma, nghĩ rằng sẽ tin tức.”

 

Lão thái gia nhắm mắt , “Ban đầu Thôi gia quả thực với nàng , nhưng những gì nàng cho , nếu khuấy động gió mưa trong phủ , vạn sẽ đồng ý!”

 

“Ôn thị loại như , bấy nhiêu năm cũng thấy , chuyện trong phủ nàng cũng ít khi hỏi đến, mỗi ngày đều đèn xanh hương cổ.”

 

“Hừ!”

 

Thôi Tuân nét mặt u sầu, thật sự là một phu quân .

 

Lão thái gia thấy ưa cái dáng vẻ đó của , hừ lạnh : “Vương gia tiểu tử ?”

 

Thôi Tuân hồi thần , “Con trai cảm thấy chuyện hẳn là liên quan đến , và Trinh nhi dù cũng hôn ước, như đối với cũng lợi ích gì.”

 

Vừa , cau mày, “Trinh nhi mặt hủy hôn với , con trai thấy, Trinh nhi lẽ là thật sự thích đứa trẻ .”

 

“Ừm? Vậy Vương gia tiểu tử nghĩ thế nào?”

 

Thôi Tuân há miệng, “Phụ … Người chi bằng hãy suy xét cuộc hôn sự ?”

 

“Nói thế nào?”

 

“Con trai cũng Trinh nhi gả cho thích, kết là kết tình , chứ kết thù oán.” Thôi Tuân .

 

Lão thái gia bưng chén , nhấp một ngụm, mới : “Lát nữa sẽ gửi một phong thư đến Ứng Thiên Phủ, xem Vương Dụng Kính thế nào.”

 

“Vậy thì đành phiền phụ .” Thôi Tuân .

 

Lão thái gia đặt chén xuống, “Ban đầu Vương Dụng Kính cháu trai cầu hôn Trinh nhi, thấy rõ gốc gác, Vương gia tiểu tử cũng tệ, nên mới đồng ý.”

 

Vừa , ông đổi giọng, “, nếu lòng xa, cuộc hôn sự cần cũng !”

 

Thôi gia ông cũng Vương gia thì , lời Tiểu Ngũ truyền về, bất kể là hiểu lầm thật sự âm mưu gì.

 

Ông ở đây, đối với chuyện lòng nghi ngờ.

 

Thôi Tuân kỳ thực hề để tâm cuộc hôn sự , để tâm chỉ là con gái thôi.

 

Vương gia tuy , nhưng cũng thể thế.

 

Mãi đến đêm khuya, hai cha con mới xong chuyện, Thôi Tuân rời khỏi Đông Uyển đó đến chính phòng một chuyến.

 

Không ai gì, đợi rời , đèn trong chính phòng một đêm tắt.

 

Ngày hôm , Đông Uyển đón một mà thường ngày thấy.

 

Ôn thị sáng sớm mặc y phục màu trơn, tháo hết trâm cài vòng đeo, quỳ cửa.

 

Lão thái gia tức đến giậm chân, nhưng thể xử lý nàng .

 

Chỉ một câu: Ai thích quỳ thì cứ để nàng quỳ!

 

Nhất thời, ai dám tiến lên khuyên nhủ.

 

Thôi Cửu Trinh cũng chuyện , vội vàng chạy tới, thấy Ôn thị đang quỳ, nàng vẻ mặt cổ quái!

 

“Mẫu đây là gì? Truyền ngoài, còn tưởng là tổ phụ giày vò .”

 

Ôn thị sắc mặt trắng bệch, “Mẫu ý , chỉ là chuyện hôm qua là do sơ suất, Trinh nhi con chịu ủy khuất, ngay cả chuyện hôn sự cũng…”

 

“Lời đó là , liên quan đến .” Nàng hờ hững : “Mẫu vẫn nên mau dậy ! Tổ phụ vốn thích sự yên tĩnh, như thật sự phiền khác.”

 

Ôn thị lắc đầu, “Nếu lão thái gia chịu tha thứ cho , dậy thì ích gì, chi bằng cứ ở đây tự kiểm điểm.”

 

Nàng nhắm mắt , tràng hạt trong tay.

 

Thôi Cửu Trinh chút phiền muộn, như nàng là thành tâm hối , nhưng truyền ngoài chút nào.

 

Ôn thị thật sự là giả ngây giả dại?

 

Liếc cánh cửa Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh để ý đến nàng nữa, tự bước qua.

 

Người trong Đông Uyển tự nhiên ngăn nàng, tìm thấy lão thái gia, Thôi Cửu Trinh tiến lên, "Tổ phụ, mẫu như cuối cùng vẫn là thỏa, dù là vì danh tiếng của , cũng nên mặc nàng quỳ gối cổng!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-41-kho-xu.html.]

Lão thái gia liếc nàng một cái, mặt , "Nàng thích quỳ thì cứ để nàng quỳ, bao nhiêu năm , còn giở trò ."

 

Thôi Cửu Trinh bất lực, "Tổ phụ, khó phụ , cũng khó cả tôn nữ đây!"

 

"Hừ!" Lão thái gia mặt sang một bên khác.

 

"Người nghĩ mà xem, mẫu là chủ mẫu Thôi gia, là thê tử của phụ , là mẫu của và Nguyên Thục. Nàng cứ thế quỳ ở cổng, nha bà tử sẽ nghị luận thế nào, nghị luận phụ và chúng thế nào?"

 

"Khi nàng quỳ thì nghĩ đến , lẽ nào là cầu nàng quỳ ?"

 

Lão thái gia râu ria dựng ngược, trợn mắt, rõ ràng là giận nhẹ.

 

Người đàn bà cưới về chỉ rắc rối.

 

Những năm vẻ an phận thủ thường, nhưng trong xương cốt vẫn là đức hạnh như xưa.

 

Thật đúng là tiểu nhân và nữ nhân khó nuôi dưỡng, xưa quả lừa .

 

Thôi Cửu Trinh vội vàng tiến lên rót dâng nước cho , an ủi : "Tổ phụ, hà tất so đo với nàng , chỉ là phụ nhân nội trạch mà thôi, tống , chớ để tức giận mà ảnh hưởng sức khỏe."

 

Lão thái gia nhận , gật đầu tỏ vẻ đồng tình, chẳng chỉ là một phụ nhân nội trạch mà thôi .

 

Suốt ngày gây chuyện!

 

Con gái của Ôn gia.

 

Thấy sắc mặt lão thái gia dịu đôi chút, Thôi Cửu Trinh cũng thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Tổ phụ, gì, mà mẫu hành động như sáng sớm?"

 

"Không gì, chẳng qua là bảo nàng giao quyền chưởng quản nội viện mà thôi, trong viện cả ngày lộn xộn, nàng thích giả bệnh , thì cứ để nàng bệnh luôn !" Lão thái gia hừ hừ .

 

Thôi Cửu Trinh hiểu, là chuyện .

 

"Người bảo nàng giao chưởng quản nội viện tức là phủ nhận phận của nàng, mẫu tự nhiên sẽ chấp nhận. Vả , trưởng bối ở đây, cũng đến lượt và Nguyên Thục tiếp quản, Tổ phụ, chuyện thật sự khó giải quyết."

 

Trừ phi Ôn thị phạm sai lầm lớn, nhưng với tính cách cẩn trọng của nàng , cũng mấy khả năng.

 

Mặc dù, nàng cũng nắm quyền, nhưng đây chỉ là để bản về rơi thế động mà thôi.

 

Thật sự nàng chủ trì việc lặt vặt trong phủ, e rằng sẽ phiền c.h.ế.t mất.

 

Lão thái gia cũng , chẳng qua là thấy những chuyện bẩn thỉu trong phủ , huống hồ ngay mắt .

 

Đang định gì đó, thì thấy tiểu tư bẩm báo, rằng Thôi Nguyên Thục cũng quỳ xuống cổng Đông Uyển .

 

Tuyên bố rằng, nếu ông tha thứ cho Ôn thị, nàng sẽ dậy.

 

Thôi Cửu Trinh đau cả đầu.

 

Toàn là chuyện gì thế , Thôi Nguyên Thục là đầu óc vấn đề ?

 

Cứ ép lão thái gia như , ích lợi gì chứ.

 

"Tổ phụ, vẫn nên hạ lệnh ! Bằng , thể diện Ôn thị mất hết, cũng ho gì, khác bàn tán."

 

Thôi Cửu Trinh thấy lão thái gia nhắm mắt để ý đến , quấn quýt một hồi lâu.

 

"Tổ phụ..." Nàng kéo kéo tay áo, "Bên ngoài thật mắt chút nào! Người cũng Đông Uyển quấy rầy thanh tịnh chứ?"

 

Lão thái gia mở mắt, nàng, thở dài một tiếng, "Nói thì, Ôn thị và mẫu ruột của con quả thật khác xa quá nhiều!"

 

Thôi Cửu Trinh sững sờ, "Tổ phụ... vẫn còn nhớ mẫu của con ?"

 

Lão thái gia trả lời nàng, chỉ lắc đầu.

 

Mèo Dịch Truyện

Đứng dậy : "Đi thôi! Nể mặt con và Nguyên Thục, cũng khó nàng nữa."

 

Nghe , Thôi Cửu Trinh lập tức theo.

 

Tại cổng Đông Uyển, các tiểu tư thấy lão thái gia đến, lập tức tản .

 

Lương bá đang cho hầu chỗ khác, xung quanh vẫn còn khá sạch sẽ, thấy lão thái gia, Lương bá lau mồ hôi.

 

Thật là mệt c.h.ế.t cái già .

 

"Ngươi sai, đây chính là thái độ của ngươi ?"

 

Nghe thấy giọng lão thái gia, Ôn thị mở mắt, ánh mắt trầm tĩnh.

 

Cúi mắt : "Nếu chịu tha thứ cho con dâu, dù quỳ ở đây cả một ngày cũng ."

 

 

Loading...