Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 402:-- Hầu hạ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi xem ngươi, Diễm Trung thành , ngươi là ca ca mà giờ vẫn chút manh mối nào, thật sự nhà các ngươi tuyệt hậu ?”
Thẩm Mậu Quân há miệng, vẻ mặt ủy khuất: “Y thành thì liên quan gì đến chứ… Này tức phụ là !”
“Còn dám chối cãi?” Tạ Khiêm đặt chén xuống, chỉ : “Ngươi xem ngươi, những năm nay mai mối cho ngươi bao nhiêu nhà ?”
Thẩm Mậu Quân nhắc đến chuyện liền kìm , lập tức : “Biểu thúc, chuyện gì, hôm nay về , dặn dò chuẩn thêm nhiều thức ăn ? Lát nữa chúng sẽ biệt trang tránh nóng đó, đúng , thẩm thẩm cũng chứ?”
Nhắc đến chuyện , Từ Thị gật đầu với bọn họ, Tạ Phi hôm qua sai đến đưa lời, nàng nghĩ một lát đồng ý.
Đi giải khuây cũng , chuyện trong phủ giờ đại tức phụ cũng thể gánh vác, cần nàng bận tâm nhiều nữa.
Cũng đến lúc nàng nên nghỉ ngơi.
“Mẫu thể cùng chúng , đương nhiên là nhất , trang viên suối nước sống, rau quả trồng ở đó đều tưới bằng nước suối, tươi ngon vô cùng.”
“Có là lô hàng các con sai đưa đến ?”
Đại nãi nãi ấn tượng .
Thôi Cửu Trinh gật đầu, với nàng, mấy vị chủ tử trong phủ đều ăn qua, cũng mang đến ít.
Đại nãi nãi xong vui vẻ.
“Mang theo mẫu ngươi, lẽ nào mang ?” Tạ Khiêm chắp tay, giọng u oán truyền đến.
Thôi Cửu Trinh cứng đờ, đầu ngạc nhiên : “Phụ chẳng mỗi ngày đều lên triều sớm, trang viên bất tiện !”
Tạ Khiêm nghẹn lời, đúng , còn lên triều.
Lẩm bẩm lầm bầm đầu , trong lòng thật khổ.
Thẩm Mậu Quân nhe răng , cuối cùng cũng còn chằm chằm nữa, đầu, liền trêu chọc Tạ Dụng Binh.
Thiếu niên đang tuổi lớn là vui nhất.
Tạ Phi đang chuyện với Tạ Chính, phân tâm liếc các nàng một cái, tiếp tục : “Huynh bảo đại tẩu hôm nay bắt đầu sửa soạn ! Bên trang viên tam bá mẫu sẽ đến lo liệu, mẫu chỉ cần mang theo những vật dụng thường dùng là .”
Tạ Chính đáp lời, thở dài: “Các con thì sướng , cứ để và phụ ở nhà.”
Đệ bao giờ mới quan, đến lúc đó cùng chịu khổ mới .
Huynh mà!
Có phúc cùng hưởng họa cùng chịu.
Đến giữa trưa, cả nhà vui vẻ dùng cơm ở hoa sảnh, nhà họ Tạ đông , đầy một bàn.
May mà đều là thiếu niên, cũng chiếm nhiều chỗ.
Từ Thị ăn chay, nên dùng món chay, Thôi Cửu Trinh hiếm khi về một , liền cạnh nàng thỉnh thoảng gắp thức ăn cho nàng.
“Đừng bận rộn, con tự dùng , con gầy thế cũng ăn nhiều hơn mới .”
Từ Thị , Đại nãi nãi khỏi lướt mắt qua bộ n.g.ự.c đầy đặn của Thôi Cửu Trinh.
Thế mà còn gầy ư?
“Ta ăn đủ , mẫu mới là cần giữ gìn thể.”
Từ Thị , đành lời nàng, dùng thêm một chút, một bữa cơm xuống, ăn nhiều hơn nửa bát so với ngày thường.
Tạ Khiêm cũng gật đầu, hài lòng.
“Con xem, bảo con ăn thêm con ăn, lời , con xưa nay .”
Từ Thị lườm một cái: “Đồ lắm mồm!”
Mọi đều cúi đầu khẽ.
Đôi vợ chồng già từ đến nay vẫn , bọn họ cũng quen .
Dùng bữa xong, Thôi Cửu Trinh cùng Từ Thị về phòng chuẩn nghỉ trưa, những khác hoặc tự chuyện, hoặc về xem quà.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-402-hau-ha.html.]
Trong chính phòng, Thôi Cửu Trinh lau nước mắt cho Từ Thị: “Mẫu , biểu tỷ lúc , là vui vẻ đó.”
Từ Thị khựng , mơ hồ đôi mắt: “Làm thể vui, cả đời từng một ngày nào thoải mái, ngày ngày chịu đựng bệnh tật giày vò.”
“Tên tiểu tử Hà gia cũng coi như lương tâm, cũng uổng công Uyển Uyển một tấm chân tình với , chỉ tiếc cuối cùng cái phúc phận đó!”
Thôi Cửu Trinh chợt thất thần, càng thêm trầm mặc.
Nàng c.h.ế.t chóc thì gì , dù nàng cũng c.h.ế.t một , nhưng khi thật sự trải qua bên cạnh rời , mới thấm thía nỗi đau .
Thậm chí còn kịp lời từ biệt với nàng đàng hoàng!
“Con cũng đừng đau lòng, nàng mong các con , mong tất cả chúng đều .” Từ Thị nắm tay nàng vỗ vỗ: “Đứa bé đó, từ nhỏ lương thiện đáng yêu.”
Thôi Cửu Trinh đáp lời: “Đã , mẫu cũng nên đau lòng mới , nếu biểu tỷ nhất định sẽ an lòng.”
“Được…”
Từ Thị , nước mắt trượt theo sống mũi xuống, nàng vội tự lau .
Người khác thể hiểu tâm trạng của nàng, nhưng Thôi Cửu Trinh nhất định thể, bởi vì nàng và Lưu Tương Uyển thiết nhất, hiểu nàng nhất.
Hơn nữa, cuối cùng nàng gặp khi rời chính là Thôi Cửu Trinh.
Đối với Lưu Tương Uyển mà , Thôi Cửu Trinh là một bạn đặc biệt, đối với Từ Thị mà , Thôi Cửu Trinh cũng hề giống những khác.
Những hầu trong phòng thấy hai vị chủ tử cuối cùng cũng ngừng , cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay, các nàng tận mắt thấy phu nhân ăn ngon, uống , tinh thần cũng , thật sự lo lắng.
“Mẫu nghỉ trưa ?” Thôi Cửu Trinh hỏi.
Từ Thị mặt chút mệt mỏi, định gật đầu, liền thấy ngoài cửa bẩm báo, là Kim Di nương đến.
Thôi Cửu Trinh hồi tưởng mới nhớ đây là ai, thấy Từ Thị cho , liền đầu chờ đợi.
Rèm trúc vén lên, một phụ nhân mặc y phục màu đỏ nước, váy lụa trắng bước , hành lễ : “Thiếp thỉnh an phu nhân, nhị nãi nãi!”
Thôi Cửu Trinh dậy nửa lễ, Kim Thị vội vàng tránh , liên tục dám.
“Sớm nhị nãi nãi về, còn thời gian đến thăm, đây vốn nghĩ đến hầu hạ phu nhân, liền gặp .”
“Hầu hạ mẫu ?”
“Phu nhân mấy ngày nay tinh thần , mấy túi hương, thể an thần, hôm nay vặn đến cái mới.”
Thôi Cửu Trinh lúc mới chú ý đến cái giỏ nàng đang xách tay: “Ồ? Túi hương ư! Ta thể xem thử ?”
Như Vân thấy , khom : “Tiểu thư nhà chúng bình thường cũng thích tự mày mò, để di nương chê .”
Kim Thị dịu dàng, sai đưa qua: “Đâu , nhị nãi nãi nếu thích, lát nữa sẽ thêm mấy cái gửi cho .”
“Vậy thì đa tạ di nương .” Thôi Cửu Trinh đáp.
Cầm một túi hương lên ngửi thử, mùi hương thanh nhã, quả thực tệ.
Đừng , thật sự vài phần dễ chịu.
Mấy ma ma và nha hầu hạ mang những cái cũ treo giường xuống, bằng cái mới .
Từ Thị cầm lấy cái túi hương Thôi Cửu Trinh cầm qua đưa cho nàng: “Con cầm cái chơi , lát nữa bảo di nương thêm hai cái cho con treo lên, thứ an thần cũng tồi.”
Gần đây nàng ngủ ngon, cũng nhờ mấy túi hương .
Thôi Cửu Trinh liếc Kim Thị, thấy nàng mặt mang theo ý hề phản đối, liền nhận lấy.
“Đa tạ mẫu , còn Kim Di nương.”
“Khách khí gì.”
Kim Thị xua xua tay, thích đồ nàng , nàng đương nhiên cũng vui mừng.
“Phu nhân đến giờ nghỉ trưa chứ? Thiếp hầu hạ nghỉ ngơi.” Kim Thị .
Thôi Cửu Trinh dậy nhường chỗ, đó Kim Thị cùng đám nha ma ma đang bận rộn trong phòng, nhướng nhướng mày.
Bộ dạng quen thuộc , xem Kim Thị thường xuyên hầu hạ.