Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 401:-- Ghen tuông ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đứng tiền thất, chậm rãi đầu : “Vậy thì, về !”
Thẩm Mậu Quân ngây , chỉ thể trơ mắt hai quang minh chính đại cướp mất xe ngựa của .
Kiệu hạ xuống, che khuất bên trong, chỉ còn một trống lạnh lẽo.
Tam Thái Thái đến tiễn bọn họ, tiện thể sắp xếp những lễ vật mang về Tạ gia, thấy cảnh tượng đó liền : “Tiểu tử Thẩm cứ xe ngựa của bọn họ ! Cũng đủ rộng rãi mà.”
Thẩm Mậu Quân thở dài, còn bây giờ, đương nhiên chỉ thể đồng ý.
Phải xe ngựa của thật sự thoải mái, đặc biệt còn lò sưởi vách, mùa đông đốt than, mùa hè đặt băng, thể nào thoải mái hơn .
Thôi Cửu Trinh khi lên xe ngựa liền hiểu vì Tạ Phi cướp xe ngựa của , chỉ rộng rãi, mà còn thể , , dựa đều .
Điều tuyệt vời nhất là bên trong xe mát lạnh, cần dùng chậu băng, thật sự tiện lợi.
“Hắn chẳng cái gì, nhưng khoản hưởng thụ thì giỏi nhất.” Tạ Phi thuần thục tựa trong xe, chậm rãi rót một chén lạnh đưa cho bên cạnh.
Thôi Cửu Trinh đón lấy nhấp một ngụm, hương thơm đọng nơi kẽ răng.
“Cũng đúng, ít nhất trong việc kinh doanh thì ai sánh bằng .”
Nếu thì Kỳ Lân Các đạt đến mức độ ngày nay.
“Ồ đúng , chẳng còn từng tham gia khoa cử ? Có thể đỗ đạt cũng là điều bao thể với tới đó!”
Nàng , để ý đến ánh mắt Tạ Phi trở nên lạnh nhạt.
Chỉ : “Nàng coi trọng ?”
“Đương nhiên , còn chờ dựa để kiếm bộn tiền nữa chứ!”
Thôi Cửu Trinh xong, chỉ cảm thấy gáy tê dại, rờn rợn.
Nàng sờ sờ, ngẩng đầu lên liền thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tạ Phi, môi mỏng mím chặt, như đang uống , nhưng quen đều , đây là đang tức giận.
Vừa nãy gì ?
Thôi Cửu Trinh nghĩ nghĩ, lập tức hiểu , đặt chén xuống, liền nhào tới.
“Đương nhiên , nhất vẫn là tướng công nhà , tuổi còn trẻ, của Thái tử, đến chuyện thiếu niên thành danh, ngay cả thiên hạ ngày nay cũng hết lời ca ngợi.”
Tạ Phi rũ mi khẽ liếc nàng một cái, hàng mi dài đổ bóng vành mắt, khiến lòng ngứa ngáy.
“Thật là nhật nguyệt chẳng thể tranh vinh, tiên giáng trần mặt cũng đành ảm đạm thất sắc.”
Thôi Cửu Trinh thì thầm.
Đây là lời thật lòng của nàng, trong mắt nàng, , thậm chí trong mắt tất cả , Tạ Phi thật sự quá đỗi xuất chúng.
Chàng chỉ gia thế hiển hách, mà còn tuấn tú hơn , bằng thể khiến bao cô nương nhớ nhung nhiều năm đến , thậm chí còn từng gây án mạng.
Lời của nàng cuối cùng cũng khiến nam nhân động lòng, chỉ thấy Tạ Phi đỏ vành tai, về phía nàng, “Ta thật sự đến thế ư?”
Thôi Cửu Trinh hồn, thần thái trong đôi mắt tựa hồ tan chảy lòng .
“Đó là đương nhiên!”
Mèo Dịch Truyện
Tạ Phi trong tai chỉ câu , khắc sâu trong tâm khảm, mãi tan.
Không, là kiếp sẽ bao giờ tan biến.
Chàng ôm nàng lòng, ngón cái khẽ vuốt ve đôi môi hồng nhuận của nàng.
Lời trầm thấp: “Miệng nàng vẫn luôn khéo léo dỗ dành khác, cũng may là lỡ sa tay nàng.”
Nếu là một đế vương, e rằng giang sơn cũng thể dâng tặng nàng bằng hai tay.
Còn , tính mạng cũng đều cho nàng!
Thôi Cửu Trinh dịu dàng , vùi lòng , quả thật, cũng là nàng năm đó tay nhanh chóng.
Xe ngựa dần dần rời xa Thôi gia, khi họ , ba Ôn gia cũng đến nơi, Tam thái thái thấy mấy , khi nhận lễ sinh thần Thôi Cửu Trinh thì : “Đến thật đúng lúc, họ mới , đang tính sẽ hội họp ở biệt trang, nên sẽ về nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-401-ghen-tuong.html.]
“Biệt trang?” Ôn Thao hiểu , e rằng là chuyện tránh nóng.
Chàng liếc tiểu nhà , : “Tiểu và biểu còn đến chúc mừng sinh thần nàng, góp thêm chút náo nhiệt, xem thật sự đúng lúc.”
“Có gì , các con cũng thể đến biệt trang tìm nàng chơi đùa, con gái thường xuyên cũng .”
“Thái thái!” Hoàng ma ma đến hành lễ : “Lão gia biểu thiếu gia đến, sai nô tỳ dẫn tiền viện, xem…”
Tam thái thái gật đầu, “Đã , Thao ca nhi cứ ! Hai của con ở chỗ Vân Anh bầu bạn.”
Thôi Vân Anh gọi tên cứng đờ, âm thầm bĩu môi.
Ôn Thao , lập tức cảm tạ, để hai họ.
Thôi Vân Anh đưa mắt quét qua, hôm nay Ôn Di vẫn , nhưng Từ Lệ Tuyết trang điểm tỉ mỉ.
Nàng mặc chiếc váy lụa màu đỏ tươi và xanh ngọc giao , bên là chiếc áo hạ sam cổ chéo màu xanh ngọc, eo thon mềm mại, khoác thêm dải lụa choàng vai, trông thật kiều diễm yêu kiều.
Chỉ là , bộ trang phục là để cho ai .
Nàng khinh thường nghĩ.
Tam thái thái cắt ngang suy nghĩ của nàng, sai nàng dẫn hai ngoài dạo, lát nữa An Bình Thôi Thất thái thái e rằng cũng sẽ đến, nàng còn bận rộn nữa!
Chuyện bên tạm đến, Tạ Phi và Thôi Cửu Trinh đến phủ buổi trưa.
Vừa thấy xe ngựa của họ, các bà vú, nha , tiểu tư trong Tạ gia liền bắt đầu bận rộn, thông báo, đón tiếp.
Tạ Phi đỡ Thôi Cửu Trinh xuống xe ngựa, hai thấy Dư ma ma và Bích Châu đang dẫn đến hành lễ.
“Ma ma cần đa lễ, những khác cũng dậy !” Tạ Phi dặn dò: “Đồ vật xe ngựa phía , phiền ma ma dẫn kiểm kê, phân phát đến các viện.”
“Vâng, lão nô tuân mệnh!” Dư ma ma đáp.
“Nhị gia, nhị nãi nãi mau trong ạ! Lão gia và lão phu nhân đều đang chờ đó! Từ sớm dậy mong ngóng hai vị.”
“Ôi chao, cứ lo đón nhị gia nhị nãi nãi nhà các ngươi, thì đón ?”
Thẩm Mậu Quân ngáp một cái bước xuống xe ngựa, xòe quạt xếp .
Bích Châu cong môi , khẽ cúi , “Làm gì ạ! Quân gia là ai chứ, nô tỳ nào dám đón.”
“Ừm, vẫn là nha đầu ngươi chuyện.” Nói , Thẩm Mậu Quân liếc Tạ Phi, “Mạnh hơn nhị gia nhà ngươi nhiều.”
Lời chỉ khiến Bích Châu, ngay cả Thôi Cửu Trinh cũng bật , ngay đó, nàng tìm thấy Ngọc Yên đang ngóng trông phía Bích Châu, bèn đưa tay về phía nàng.
Ngọc Yên thấy, lập tức tiến lên đỡ Thôi Cửu Trinh, hốc mắt ấm áp, “Tiểu… nãi nãi…”
Nàng vội vàng sửa miệng.
Thôi Cửu Trinh chỉ nàng, “Mới một tháng gặp, còn thút thít thế .”
Ngọc Yên chút ngượng ngùng, dù cũng thể mặt bao nhiêu mà nhớ nàng !
Một hàng cứ thế vây quanh tiến phủ, đến chính viện, Tạ gia tề tựu đông đủ.
Hai cùng hành lễ xong, Thôi Cửu Trinh liền Tạ phu nhân Từ thị kéo đến cạnh.
“Về sớm thật đấy, cứ tưởng các con thế nào cũng la cà đến bữa trưa chứ!”
“Đây chẳng là nhớ mẫu ! Sáng sớm nay trời hửng đông dậy , đồ đạc cũng dọn dẹp xong từ đêm qua, ở nhà cùng các bậc trưởng bối dùng bữa sáng xong liền tức tốc trở về.”
“Sáng nay chắc ăn mật nhiều lắm ?” Từ thị chỉ nàng, “Miệng ngọt xớt thế .”
Thôi Cửu Trinh Từ thị vẻ gầy đôi chút, tóc bạc đầu dường như cũng nhiều hơn, khỏi dâng lên một trận xót xa.
“Con dâu lời thật lòng đấy ạ.”
Đại nãi nãi ở bên cạnh : “Xem kìa, vẫn là nhị đáng yêu, về là mẫu tinh thần hơn nhiều , nhé! Hai con về nhà thường xuyên hơn mới .”
Câu cuối cùng là với Tạ Phi và Thôi Cửu Trinh, hai đều đáp lời.
Tạ Thiên cũng mỉm họ, đó chằm chằm Thẩm Mậu Quân, túm lấy hỏi vài câu, đến chuyện gì mà liền liếc một cái.