Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 400:-- Cát Lạc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:09:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khi về đến Ngô Đồng Uyển, Tạ Phi kể chuyện lão thái gia đón mẫu cùng biệt trang tránh nóng.

 

Thôi Cửu Trinh phản đối, “Mẫu thể khỏe, dạo để khuây khỏa cũng , thì, sáng mai chúng đích về chuyện một chuyến.”

 

Từ khi Lưu Tương Uyển bệnh nặng qua đời, Từ thị cũng mấy dễ chịu, cả ngày bà đóng cửa trong Phật đường tụng kinh cầu phúc cho nàng, đến việc nhà cũng còn quản nữa.

 

Nghĩ đến chuyện , Thôi Cửu Trinh cũng mấy dễ chịu.

 

Thật sự y hệt chuyện ngày hôm qua, chỉ tiếc rằng, những điều còn là mộng.

 

Tạ Phi an ủi hôn lên trán nàng, nhiều, chỉ bảo: “Sớm rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi , sáng mai dùng bữa sáng xong chúng sẽ về.”

 

“Được…”

 

Thôi Cửu Trinh đáp lời, cũng đáp một nụ hôn.

 

Trên khung cửa sổ, bóng hình hai tựa in lên, ấm áp đến lạ thường.

 

Sáng sớm hôm , Thôi Cửu Trinh mở mắt thấy giọng khàn của Tạ Phi vang lên bên tai.

 

“Trinh Trinh, sinh thần cát lạc, Vụ Tú sinh huy!”

 

Thôi Cửu Trinh khẽ giật , đôi mắt liền trở nên tỉnh táo, giây cong môi : “Đa tạ tướng công.” Nàng xoay ôm lấy , dụi dụi, “Thiếp suýt quên mất, mấy hôm phụ họ còn nhắc tới đó.”

 

Mèo Dịch Truyện

Xem hôm nay thể ngủ nướng dù chỉ một khắc.

 

Tạ Phi xoa xoa đầu nàng, trời sáng rõ, : “Có dậy ?”

 

“Ừm…”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, lúc mới miễn cưỡng bò dậy.

 

Vừa dặn dò một tiếng, bên ngoài lập tức vang lên tiếng bước chân, đó Như Vân dẫn theo Thu Thủy hầu hạ.

 

Hai đặt đồ rửa mặt xuống, quỳ gối : “Nô tỳ cung chúc tiểu thư sinh thần cát lạc, cô gia đồng hỷ!”

 

“Thưởng!” Tạ Phi gật đầu, nhàn nhạt .

 

Thôi Cửu Trinh khoác áo , nhấc tay hiệu cho họ dậy.

 

“Dặn dò xuống , hôm nay trong viện đều thưởng, những khác buổi trưa cũng thêm hai món lớn, tự náo nhiệt.”

 

“Nô tỳ tạ ơn tiểu thư, cô gia!”

 

Hai vui vẻ đáp lời, lấy món quà mà chuẩn .

 

Như Vân là một đôi giày tự tay , còn Thu Thủy thì một đôi tất lụa.

 

Đợi Thôi Cửu Trinh nhận lấy, hai lập tức dậy hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu.

 

Còn Tạ Phi tự mặc quần áo, tự rửa mặt chải đầu.

 

Chuyện từ khi ở Thôi gia quen , cũng khó khăn gì.

 

Khi khỏi phòng, các nha , bà v.ú trong viện cũng lập tức tiến lên chúc mừng, Như Vân tiến lên tuyên bố hôm nay đều hai phần thưởng, thật sự khiến trong viện vui mừng khôn xiết.

 

Khi khỏi viện, trong phủ cũng gặp là chúc mừng, thật khó khăn lắm mới đến Ngọc Lan Hiên, Thôi Tuân và Tam thái thái cùng những khác đều chờ sẵn.

 

“Ôi chao, vị thọ tinh lớn nhà hôm nay thật sự .”

 

Đợi hai hành lễ với Thôi Tuân xong, Tam thái thái vẫy Thôi Cửu Trinh bên cạnh, đ.á.n.h giá nàng, tuy là một xiêm y lụa gấm nền trắng viền vàng dệt vân mây, nhưng tôn lên vẻ thanh thoát thoát tục của nàng, cứ như một tiên nữ vương khói trần.

 

Không quá nhạt nhẽo, cũng quá diêm dúa, thật sự là vặn.

 

Thôi Cửu Trinh mỉm , trâm cài bộ diêu đầu khẽ rung rinh, vô cùng quyến rũ.

 

“Tạ ơn tam bá mẫu khen ngợi.”

 

“Nhị tỷ tỷ, đây, đây là quà tặng tỷ.”

 

Thôi Vân Anh chen tới, đưa cho nàng một cái hộp nhỏ bằng lòng bàn tay.

 

“Đây là cái gì?” Thôi Cửu Trinh nhớ đến bức tranh tránh lửa , thật sự nàng ám ảnh.

 

Nàng thể đề phòng.

 

“Khụ, đây là son môi tự , nhị tỷ tỷ xem màu thích .”

 

Thôi Cửu Trinh , liền yên lòng, nàng mở thoa một chút lên mu bàn tay thoa đều, màu sắc tươi tắn, quả thật tệ.

 

Thấy nàng thích, Thôi Vân Anh cũng yên lòng, trong mắt tràn đầy ý ranh mãnh.

 

cần tổ chức tiệc sinh thần, nhưng quà tặng của họ thì thiếu một món nào, Thôi Tuân và Tam thái thái đều chuẩn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-400-cat-lac.html.]

Ngay cả Thái tử đến cùng, cũng mang theo một rương nhỏ ngọc trai phương Nam đến.

 

Chàng hào sảng đặt xuống bàn, xung quanh, ưỡn n.g.ự.c : “Thế nào, quà của cô gửi là nhất ?”

 

Những khác thật sự sự hào phóng như , đương nhiên, cũng dám .

 

Thôi Cửu Trinh tâm trạng khá , nhận lấy ngọc trai phương Nam : “Phải , thì đa tạ Thái tử điện hạ.”

 

“Không cần khách khí!” Thái tử ngẩng đầu .

 

Cuối cùng đến là lão thái gia, phía còn Thẩm Mậu Quân lâu gặp.

 

Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, “Ôi chao, biểu đến từ khi nào ?”

 

Vừa đến, bám riết lấy lão thái gia.

 

Thẩm Mậu Quân vẫn phong lưu quạt chiếc quạt xếp lụa vàng, giơ tay hành lễ : “Đệ sinh thần cát lạc, trưởng mời mà đến, sẽ trách chứ?”

 

Nói xong, lấy món quà chuẩn tặng nàng.

 

Là một đôi phúc oa bằng bạch ngọc, vô cùng đáng yêu, ý nghĩa cũng .

 

Thôi Cửu Trinh khẽ hừ một tiếng, nhận lễ cảm tạ, xem chắc là gặp Tam thái thái , nàng còn thể trách cứ ?

 

Mấy bật , vội vàng chào hỏi mời , Ngọc Lan Hiên vốn là nơi tổ chức gia yến, nên đủ rộng lớn, cũng đủ chỗ .

 

Có thể thấy Thôi gia cũng coi Thẩm Mậu Quân là ngoài.

 

Sau khi xuống cạnh Tạ Phi, Thẩm Mậu Quân ghé sát : “Điệt Trung, mấy hôm nữa các ngươi chuẩn biệt trang tránh nóng ?”

 

Tạ Phi khinh thường liếc một cái, dịch xa một chút.

 

Thẩm Mậu Quân chẳng ý, cố tình nhích m.ô.n.g gần theo.

 

“Đưa cùng ? Ca ca mấy ngày nay bận rộn mới ngơi tay, đành nghỉ ngơi thật thôi.”

 

Hắn khổ sở cầu khẩn.

 

Tạ Phi lạnh nhạt mím môi, “Đừng chạm , tránh xa một chút.”

 

“Chậc, nếu ngươi thuận theo, liền cầu biểu thẩm.”

 

“…Hồi hãy !” Tạ Phi chỉ đành như .

 

Đợi bữa sáng bày biện xong, rửa tay sạch sẽ, Thôi Cửu Trinh đầu tiên một bát mì trường thọ, vẫn là do lão thái gia đích múc.

 

“Trinh nhi của chúng ăn mì trường thọ do ông nội đích nấu, nhất định cả đời bình an hỉ lạc.”

 

“Tạ ơn ông nội!”

 

Thôi Cửu Trinh dậy đón lấy, bát mì nóng hổi cầm trong tay, ấm áp trong lòng.

 

Đến hốc mắt cũng rơm rớm ướt lệ.

 

Tam thái thái thấy , liền gắp một cái bánh bao nhỏ đưa qua, “Đây là bánh bao do tam bá mẫu đích nặn, mau nếm thử , ngày sinh thần rơi lệ , bằng cả năm đều sẽ rớt nước mắt.”

 

Nghe lời , Thôi Cửu Trinh lập tức kìm nước mắt , một ngụm nuốt chửng bánh bao nhỏ, cho má phúng phính.

 

“Như mới .” Tam thái thái , cũng nhao nhao gắp thức ăn cho nàng.

 

“Lớn đến chừng nào mà còn mít ướt.” Thẩm Mậu Quân lén .

 

Thôi Cửu Trinh tai thính thấy, kịp gì, liền thấy Tạ Phi lạnh lùng liếc .

 

Thẩm Mậu Quân cứng đờ, ngượng ngùng vỗ vỗ miệng, “Thôi , câm miệng…”

 

Thôi Cửu Trinh đắc ý liếc một cái.

 

Dùng xong bữa cơm, đều ăn ít, đặc biệt là Thái tử, bữa sáng của Thôi gia đầu tiên phong phú đến thế, đủ món.

 

Cho dù Thôi Cửu Trinh ngày nào cũng đón sinh thần cũng cam lòng, dù bảo vật của còn nhiều, đủ để cung phụng!

 

Vì còn về Tạ gia, lão thái gia giữ họ lâu, chỉ dặn dò họ nhanh chóng lên đường, kẻo muộn trời nóng.

 

Hai hành lễ cáo lui, Thẩm Mậu Quân cũng từ biệt, lon ton theo họ.

 

Trước cửa phủ, Tạ Phi đỡ Thôi Cửu Trinh, hướng về Thẩm Mậu Quân đang chuẩn lên xe ngựa mà : “Ngươi xe ngựa phía .”

 

Thẩm Mậu Quân hiểu vì .

 

“Vì ?”

 

“Chiếc thoải mái hơn.”

 

“Thế thì ?”

 

Hắn ngẩn , đoạn chỉ thấy Tạ Phi đỡ Thôi Cửu Trinh lên xe.

Loading...