Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 394:-- Lợi Ích ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:09:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cũng hài lòng.” Triệu Hộ lắc đầu, “Chỉ là thấy tính cách nàng quá đỗi mềm yếu, nếu gả phủ, e rằng chắc thể giữ gìn gia trạch.”
Hắn quả thật tỷ , nhưng vài là thứ tử, cố tình chẳng hạng dễ ở chung.
Nếu cưới một vợ nhu nhược vô năng, chỉ khiến thêm đau đầu mà thôi.
Rốt cuộc xuất thể so với họ Thôi, cái khí phách đại gia tộc, trấn áp cục diện.
Nghĩ đến đây, khỏi nhớ đến Thôi Cửu Trinh, cũng hâm mộ Tạ Phi thể cưới đại tiểu thư của Quảng Tông Thôi thị.
“Người thể rèn giũa thêm, thấy, cô nương nhà họ Ôn là thích hợp nhất.” Thôi Thái Thái thở dài, “Mối hôn sự vốn dĩ là chúng tranh thủ , xem trọng cũng chỉ là phận của nàng !”
Thân phận gì ư?
Đó tự nhiên là mối quan hệ thông gia giữa Ôn gia và Thôi gia, Ôn Di và Thôi Cửu Trinh cũng là biểu tỷ thích.
Trong các cô nương kết hôn, quả thật chỉ Ôn Di là thích hợp nhất.
Triệu Hộ cũng hiểu, gật đầu, “Ôn cô nương cũng là , thôi , dạy dỗ thêm là .”
“Vậy mới chứ.” Thôi Thái Thái vỗ vỗ .
Hôn sự , vốn dĩ là kết hợp lợi ích, nào nhiều lý do khác.
Những chỗ thể bù đắp mà!
“Hai ngày nữa đợi chuyện Ôn gia xin định ngày xong, con hãy cùng đến Thôi gia một chuyến.”
Có thể gặp lão gia họ Thôi thì , chỉ cần bọn họ biểu thị mối quan hệ với Thôi gia là .
Chỉ riêng điều thôi, cũng thể giúp bọn họ hành sự thuận lợi hơn nhiều.
Triệu Hộ đồng ý, Thôi gia, cũng thầm mong đợi.
Dù đồn Đế Sư và Thái Tử Sư đều ở đó, nếu thể một trong hai vị thưởng thức, đối với mà cũng ích lợi lớn.
Ngày hôm , khi Thôi Cửu Trinh dùng bữa sáng xong, Tạ Phi đến, liền định cáo từ.
Ôn Đại lão gia giữ , chỉ đành dặn dò Ôn Thao tiễn bọn họ.
Ngoài phủ môn, Tạ Phi cùng Thôi Cửu Trinh xe ngựa, hết đỡ nàng lên, mới cùng Ôn Thao cáo biệt.
“Mấy ngày đa tạ Ôn đại công tử .” Tạ Phi chắp tay .
“Đều là nhà, cần khách sáo, ngược là biểu mới vất vả.” Ôn Thao : “Xin thứ tiễn xa , đường cẩn thận nhé!”
Tạ Phi gật đầu, thêm gì, vén vạt áo lên xe .
Trên xe ngựa trở về phủ, Thôi Cửu Trinh và Thôi Vân Anh riêng. Thấy Tạ Phi cũng lên xe, Thôi Cửu Trinh tủm tỉm nhào tới.
“Mấy ngày gặp, tướng công nhớ ?”
Tạ Phi đỡ lấy nàng, kéo lòng, ngửi thấy mùi hương ấm áp quen thuộc, tự chủ mà nuốt khan.
“Nàng xem? Hửm?” Giọng trầm thấp, cánh tay giữ chặt eo nàng, đầy mê hoặc lòng .
Thôi Cửu Trinh cho tê dại, ngẩng đầu hôn một cái: “Thưởng cho đó.”
Ánh mắt Tạ Phi tối , “Không đủ!”
“Vậy , dù gấp gáp thế nào cũng đợi đến tối chứ! Ban ngày ân ái thì !”
Thôi Cửu Trinh nghiêm chỉnh giáo huấn, xong khóe miệng Tạ Phi khẽ giật.
Chàng tức giận : “Ta khi nào ban ngày ân ái?”
“Hửm?” Thôi Cửu Trinh chớp chớp mắt, “Không ý đó ? Vậy thì thật đáng tiếc, còn nghĩ, nếu thật sự , cũng là thể… ưm…”
Lời dứt, Tạ Phi hung hăng chặn đôi môi.
Thôi Cửu Trinh khẽ nheo mắt mặt, trong lòng lén trộm.
Bỗng nhiên, đầu lưỡi đau nhói, hóa là c.ắ.n một cái.
Nàng bực tức định đẩy , nào ngờ vốn bá đạo dần trở nên dịu dàng.
Nụ hôn khiến thể nàng mềm nhũn, lòng say như men.
Thật lâu , cả hai đều thở hổn hển rời , Thôi Cửu Trinh dựa lòng , đôi mắt dõi theo yết hầu đang khẽ nuốt xuống của Tạ Phi.
Sao cách yêu chiều đến thế!
Cứ như bao giờ yêu đủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-394-loi-ich.html.]
“Hai ngày ở phủ, trong nhà chuyện gì ?”
“Có thể chuyện gì chứ?”
Tạ Phi nhướng mày, hiếm hoi lắm mới ôm thê tử lòng, đương nhiên nỡ buông tay, may mà trong xe đặt chậu băng, đến nỗi quá nóng.
“Chuyện nhà họ Chu giải quyết xong cả chứ?”
“Ừm! Hai ngày nay Thái tử cùng Cẩm Y Vệ tra xét chép nhà họ Chu, giờ chắc đang ở trong nhà đếm báu vật của !”
“Cái gì, sẽ cướp đoạt thứ gì chứ?”
“Hoàng thượng chuẩn tấu.”
Nghe , Thôi Cửu Trinh liền hiểu , Hoàng thượng nuông chiều con trai như thế, khó trách hậu thế Thái tử cùng những cận đều tham lam đến mức tận mạng.
Hóa thói bắt đầu từ lúc .
Đến phủ, nàng liền thẳng đến Đông Uyển, thấy lão thái gia đang ôm hai quả dưa hấu, mắt nàng sáng lên, lập tức chạy tới.
“Tổ phụ, đây là dưa hấu chín tới ?” Nàng vui vẻ vỗ vỗ.
Vẫn còn ướp lạnh, xem là mới vớt từ giếng lên.
“Vừa chín tới.” Lão thái gia .
Mèo Dịch Truyện
“Cái gì mà chín tới, quả dưa hôm qua ướp lạnh , cho chúng chạm , chuyên đợi nàng về ăn đấy!”
Giọng của Thái tử vang lên từ phía .
Thôi Cửu Trinh , chỉ thấy cầm một giỏ vải thiều, cũng còn đọng nước.
“Hừm! Vào nhà mà chuyện, trời nóng bức.”
Lão thái gia ôm dưa dẫn đầu sảnh.
Thái tử bĩu môi phía lưng ông, chút ghen tỵ lẩm bẩm vài câu, Thôi Cửu Trinh bật .
Vẫn là ở nhà thoải mái nhất.
Đem dưa đặt lên bàn ở hoa sảnh, lão thái gia gọi một tiểu tư , sai đem một quả dưa đến Tiêu Tương Quán cho Tam thái thái.
Thái tử thấy , lập tức ôm chặt giỏ vải thiều, “Cái cho, cô đều chỉ một giỏ thôi.”
Lão thái gia run run chòm râu, cái đồ tham ăn , cứ như ai tranh giành với .
Lương Bá đưa d.a.o tới chuẩn cắt dưa, lão thái gia tay nhanh như chớp, bổ cả quả dưa thành nhiều múi.
Múi ngon nhất và lớn nhất dành cho Thôi Cửu Trinh và Tạ Phi, còn về phần Thái tử, cần ông chia, tự tay chọn lấy múi ngon mà gặm .
“Oa, ngọt thật, thoải mái thật.”
Thái tử một ngụm đầy nước dưa, thậm chí dính cả vạt áo cũng màng.
Thôi Cửu Trinh mà lắc đầu, đợi nàng ăn xong một miếng dưa, định lấy miếng thứ hai, Tạ Phi đưa tay chặn nàng .
“Lạnh quá, thể ăn nhiều.”
“ vẫn thỏa mãn mà!”
“Ăn cái .” Hắn đưa tay lấy một quả vải thiều bóc cho nàng.
Thôi Cửu Trinh thấy , chỉ tiếc nuối l.i.ế.m liếm nước dưa bên khóe môi.
Đôi môi đỏ mọng khẽ ngậm lấy miếng vải thiều trắng nõn từ tay nuốt miệng, Tạ Phi đúng lúc đưa tay lau nước dưa bên khóe miệng nàng.
Ngón tay thon dài lướt qua, mang theo một trận ngứa ngáy, Thôi Cửu Trinh thầm lườm một cái.
May mà lão thái gia và Thái tử đều phát hiện.
Ăn xong dưa, lão thái gia hiếm khi hỏi về chuyện nhà họ Ôn và Thôi thị An Bình.
Thôi Cửu Trinh lượt trả lời, đó : “Cái nhà họ Từ Từ thị Ôn gia về phủ, giờ đang dốc sức hòa giải, cháu nghĩ, chuyện nhất định ngăn cản mới .”
Lão thái gia nhíu mày, “Người phụ nữ như ngày xưa Ôn gia xử lý , giữ quả là một sai lầm.”
“Cháu cũng ý đó, nhưng giờ xử lý thì kịp nữa .”
Nàng kể cho ông về ý định của Tam thái thái và nàng, lão thái gia cũng phản đối.
“Lát nữa sẽ gửi một phong thư, bảo họ trực tiếp đưa đến, đợi đến phủ hãy để Tam tẩu dạy dỗ quy củ.”
Thôi Cửu Trinh đáp lời, lão thái gia mặt, chuyện đương nhiên càng dễ dàng hơn.