Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 389:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:09:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

, tình yêu của thì liên quan gì đến khác, dựa thể tùy tiện tổn thương khác để thành cho chính !

 

Nói cho cùng, đều là do chiều hư mà !

 

Đợi về đến phủ, Tam thái thái dẫn Thôi Vân Anh vội vàng tiến lên đón, “Thúc phụ.”

 

Nàng hành một lễ, Thôi Cửu Trinh và Tạ Phi, thấy cả hai đều vô sự, lúc mới yên lòng.

 

Lão thái gia gật đầu với nàng, nhiều, liền cùng Thái tử về Đông Uyển.

 

Tam thái thái hỏi han kỹ lưỡng một chút, Thái Hoàng Thái Hậu khó gì nhiều, bèn gì thêm.

 

“Mấy hôm nay Trinh nhi đều gầy , hai đứa hôm nay ở chỗ dùng bữa . Buổi chiều dặn nhà bếp hầm canh gà, buổi tối nhớ bồi bổ thêm.”

 

Cả hai đáp lời, thấy Thôi Cửu Trinh vẻ mặt chút mệt mỏi, Tạ Phi liền đưa nàng về Ngô Đồng Uyển nghỉ ngơi .

 

“... Chuyện nhà họ Chu rốt cuộc là chứ, Thái Hoàng Thái Hậu vội vã như , chẳng lẽ nhà họ Chu diệt tộc ?”

 

Tạ Phi khẽ, “Diệt tộc thì đến nỗi, nhưng hai của Thái Hoàng Thái Hậu thì đừng hòng sống sót.”

 

Thậm chí những khác liên lụy cũng kẻ c.h.ế.t lưu đày.

 

Nhà họ Chu thể giữ vài huyết mạch, cũng chỉ là vì nể tình Thái Hoàng Thái Hậu năm xưa từng nuôi dưỡng đương kim Thánh thượng vài năm mà thôi.

 

dính líu chuyện mưu phản thế , thì mấy ai kết cục ?

 

“Người nhà họ Chu nhiều điều ác, so với nhà họ Trương cũng kém cạnh, đều là rắn chuột một ổ.”

 

Theo nàng mà , nếu thể nhân tiện loại bỏ nhà họ Trương thì thật !

 

theo tình hình hiện tại, nhà họ Trương Hoàng hậu chỗ dựa, Hoàng đế sủng ái Hoàng hậu như thế, động đến nhà họ Trương là điều thể.

 

Tạ Phi , đang nghĩ gì.

 

Thôi Cửu Trinh sự giúp đỡ của nha tháo trâm cài đầu, một bộ y phục thoải mái.

 

Ban đầu về đến thấy buồn ngủ, nhưng thả lỏng liền cảm thấy buồn ngủ, dứt khoát rúc lòng Tạ Phi ngủ .

 

Nàng ít khi mơ về kiếp của nguyên chủ, nhưng lúc trong cơn mơ màng, nàng dường như rơi một khu rừng núi mịt mờ sương khói.

 

Trong tầm mắt, nàng rõ xung quanh, hóa là một bãi tha ma.

 

Một chiếc quan tài mỏng đổ nghiêng đất, bên cạnh một , vì lý do gì, nàng tự chủ mà bước tới.

 

Đập mắt là một gương mặt quen thuộc xa lạ.

 

Đó là... khuôn mặt hiện tại của nàng, cũng chính là khuôn mặt của Thôi Cửu Trinh.

 

Đột nhiên, một trận rùng khiến nàng thoát khỏi giấc mộng, mở mắt , là lúc lên đèn.

 

“Tỉnh ?” Giọng Tạ Phi vang lên bên tai.

 

Thôi Cửu Trinh ngẩn ngơ một lát, nhanh lấy tinh thần, “Trời tối ? Ta ngủ bao lâu ?”

 

“Ừ, đến lúc lên đèn, cũng quá lâu.”

 

“Rõ ràng nãy trời còn sớm, cảm giác như mới ngủ một lát thôi mà tối .”

 

Tạ Phi ôm nàng dậy, bưng một chén cho nàng nhuận họng.

 

“Tiểu thư, cô gia, Tam thái thái bên phái đến mời, thể dùng bữa .”

 

Như Vân bước hành lễ .

 

Thôi Cửu Trinh đáp lời, tuy ngủ dậy mềm nhũn, nhưng vẫn nhanh chóng dậy chải rửa.

 

Đợi khi nàng chuẩn xong để ngoài, với Tạ Phi về giấc mơ đó, nhưng phát hiện tài nào nhớ nổi đại khái.

 

Chỉ nhớ là mơ, còn mơ thấy gì thì quên mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-389.html.]

 

Thật là kỳ lạ!

 

Đến Tiêu Tương Quán, thức ăn bày biện sẵn, Tam thái thái thấy hai liền tươi chào hỏi, bảo họ nhanh chóng xuống.

 

Cô nương nhà họ Lưu nhiều ngày như , nàng thấy Thôi Cửu Trinh gầy , chẳng cách nào, trong phủ ai xót xa?

 

Đều đổi kiểu cách mà suy nghĩ thực đơn, chỉ mong nàng thể ăn thêm vài miếng.   

 

“Đến nếm thử món canh , do đầu bếp từ phương Nam , bên trong cho đủ loại d.ư.ợ.c thiện, là bổ dưỡng nhất.”

 

Tam thái thái đều múc cho cả hai một bát, còn về phần Thôi Vân Anh đang bĩu môi một bên, thì chỉ thể tự động tay .

Mèo Dịch Truyện

 

“Đa tạ tam bá mẫu.” Tạ Phi nhận lấy, nhưng đặt mặt Thôi Cửu Trinh.

 

Mùi t.h.u.ố.c thoang thoảng lẫn với mùi gà, cũng khó ngửi, Thôi Cửu Trinh nếm một ngụm, thanh đạm ngấy, quả thực ngon.

 

“Thế nào, hương vị ?” Tam thái thái hỏi.

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, “Rất ngon, tam bá mẫu và tứ cũng mau uống chút , để nguội thì .”

 

Một bữa cơm dùng thật bình thường, nhưng cũng thoải mái.

 

Sau bữa cơm, Tam thái thái giữ hai cô nương chuyện, Tạ Phi thấy liền tự việc.

 

Trong đại sảnh, Tam thái thái với hai : “Hai ngày nữa các con Ôn gia một chuyến.”

 

Thôi Cửu Trinh khẽ dừng , “Đi Ôn gia gì ạ?”

 

“Chẳng vì sinh thần gì đó của Ôn Di, nhân tiện nàng xem xét việc trong phủ thôi.” Thôi Vân Anh bĩu môi, chán chường vô vị .

 

Tam thái thái liếc nàng một cái, tiếp lời với Thôi Cửu Trinh, “Bên kỳ hạn hôn sự định , tháng Mười. Giờ là tháng Sáu, chắc là sẽ nhiều việc lo liệu. Ôn gia chủ sự, khó tránh khỏi sẽ kẻ nảy sinh ý đồ khác.”

 

Thôi Cửu Trinh , thẳng dậy, “Tam bá mẫu là, họ đón Ôn Từ thị về ?”

 

Tam thái thái gật đầu, “Dù đó cũng là ruột của mấy đứa trẻ. Ôn Di xuất giá là chuyện đại sự như , nếu đón về cũng xem như hợp lý.”

 

“Hừ! Đón về gì? Còn đủ mất mặt , Ôn gia một chủ mẫu như , thấy chỉ thêm trò mà thôi.”

 

Thôi Vân Anh, vốn quen miệng độc, khinh thường .

 

lời nàng cũng là sự thật, Thôi Cửu Trinh tán đồng, nàng tuyệt đối cho phép chuyện xảy .

 

“Tam bá mẫu, định thế nào, đây nhà phù hợp để gả cho Ôn đại lão gia ?”

 

“Là , nhưng Ôn đại lão gia Tết mới mãn tang, chuyện cũng chỉ là nhắc qua một lời, rốt cuộc thế nào vẫn định đoạt. Tóm , một ngày định xuống, Ôn Từ thị vẫn một ngày khả năng về.”

 

Thôi Cửu Trinh hiểu, ánh mắt u uẩn nàng, “Nếu về thì ?”

 

Tam thái thái khẽ dừng , đặt chén xuống : “Không về tất nhiên là , nhưng cũng thể tổn hại tính mạng, nếu Ôn Di cũng gả .”

 

Cách tổn hại tính mạng thì nhiều lắm, Từ thị chỉ cần ngoan ngoãn ở biệt trang là .

 

Nàng chấp nhận một cữu mẫu động đến hồi môn của nguyên chủ về phủ là điều thể, huống chi, cái c.h.ế.t của Ôn lão phu nhân, nàng cũng khó chối từ trách nhiệm.

 

Ôn gia giữ tính mạng nàng , chẳng qua là nể tình ba con, dù chuyện truyền ngoài danh tiếng của ba họ cũng ảnh hưởng, sẽ .

 

Vì suy nghĩ , Ôn đại lão gia đối ngoại chỉ thể nàng bệnh nặng, đến trang viên tĩnh dưỡng.

 

Nói thật, thể nàng quả nhiên khó lòng khỏe , dù tam bá mẫu cũng động tay động chân chút nào.

 

“Mẫu định cho chúng mấy ngày? Ta thì ngại, nhưng nhị tỷ tỷ thành , chẳng lẽ còn tỷ phu độc thủ phòng ?”

 

Thôi Vân Anh trêu chọc .

 

Tam thái thái lườm nàng một cái, “Vô liêm sỉ, lời thể .”

 

Nói xong, sang Thôi Cửu Trinh : “Cũng chỉ hai ba ngày thôi, soạn sẵn chương trình , con cứ mang qua giao cho đại quản gia Ôn gia, bảo họ theo là .”

 

Thôi Cửu Trinh đáp lời, trong lòng nghĩ đến một chuyện khác, “Ôn đại lão gia ý định cưới kế thất, tam bá mẫu bằng nhân dịp Ôn Di xuất giá, đón vị cô nương đến đây, đến lúc đó sẽ dẫn nàng Ôn gia dạo một vòng.”

 

 

Loading...