Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 371:-- Kích Thích ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:09:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Như Vân che ô bên cạnh Thôi Cửu Trinh, bẩm báo: "Tứ tiểu thư cho gửi thư ngoài, hẳn là cho Thôi Nguyên Thục, nhưng khỏi cửa."

 

"Không ngoài là , thích quậy phá thế nào cũng mặc ả, nếu ngoài thì hãy theo dõi kỹ cho ."

 

"Vâng, thư của tứ tiểu thư cần sai chặn ?"

 

"Không cần, cứ để Thôi Nguyên Thục chịu chút giáo huấn cũng , đỡ cho tay."

 

Thôi Cửu Trinh nghĩ, tay sớm thôi.

 

Như Vân lời: "Vâng..."

 

Trong biệt viện Chu gia, lá thư bà lão gác cổng nhận lấy, suy nghĩ một lát, vẫn đưa cho Thôi Nguyên Thục xem.

 

cũng chỉ là hầu, thể tự quyết định.

 

Đưa thư qua, Cúc Diệp nhận lấy, nhíu mày: "Đây là gì?"

 

Bà lão gác cổng lắc đầu: "Nô tỳ cũng , chỉ là một nha đầu đưa , là gửi cho cô nương."

 

Giờ đây còn ai gọi Thôi Nguyên Thục là nãi nãi nữa, Vương gia sụp đổ, những ngày qua nàng đều , ngay cả Vương Dụng Kính, trở về với công danh cũng giam ngục Chiếu Ngục.

 

Hy vọng cuối cùng của Vương gia tan biến.

 

Mà Thôi Nguyên Thục, thiếu nãi nãi của Vương gia, cũng chẳng còn là gì cả.

Mèo Dịch Truyện

 

Những ngày , nàng bình tĩnh , chuẩn rời khỏi kinh thành, nơi đây quả thật còn chỗ cho nàng dung .

 

Chỉ là, cuối cùng vẫn cam tâm!

 

Nghe lời Cúc Diệp và bà lão , nàng về phía lá thư, ánh mắt khẽ động: "Mang đến đây!"

 

"Tiểu thư?" Cúc Diệp cầm lấy thư, do dự một lát, cũng là thứ gì.

 

"Đưa !" Thôi Nguyên Thục nghĩ, lẽ là thư hồi âm của Thôi Tuân gửi cho nàng.

 

khi nàng mở , lòng trùng xuống, chiếc khóa trường mệnh trả , mà thư càng của Thôi Tuân.

 

Mà là của Thôi Vân Anh, mà nàng đặc biệt chán ghét.

 

Thấy đó những lời châm chọc, nàng lạnh lùng xé nát lá thư.

 

"Tiện nhân, chẳng qua là bám víu Thôi gia, sống nhờ mái nhà khác mà cũng dám đến đối đầu với !"

 

Nếu là , nàng ở đây, phần cho ả khoe khoang!

 

Có lẽ vì trải qua quá nhiều biến cố, vẻ dịu dàng đây của Thôi Nguyên Thục còn nữa.

 

Giờ đây nàng vô cùng sắc bén.

 

Cúc Diệp lo lắng nàng: "Tiểu thư, chúng hiện đang yếu thế, nhất là đừng nên trêu chọc nàng ."

 

Thôi Vân Anh cũng là Thôi gia, Thôi gia chống lưng, bọn họ thể chọc .

 

Huống hồ, tình hình hiện tại, nhất là nên sớm rời khỏi kinh thành: "Tiểu thư, Tôn Thụy chẳng mấy ngày nữa sẽ xử lý xong đám thám tử, đưa ngài lén lút khỏi thành ? Chúng vẫn nên tính toán thật kỹ chuyện rời thì hơn!"

 

Nghe , Thôi Nguyên Thục lập tức về phía nàng , ánh mắt âm lãnh: "Sao , ngươi sợ ?"

 

"Nô tỳ là lo cho ngài!" Cúc Diệp lắc đầu .

 

Thôi Nguyên Thục , sắc mặt dịu , chỉ là đối với sự khiêu khích như , nàng thực sự nuốt trôi cục tức .

 

"Dù thua Thôi Cửu Trinh, nhưng từng thua Thôi Vân Anh bao giờ."

 

Một thì thôi , nhưng ai cũng giẫm đạp lên đầu nàng, tuyệt đối thể!

 

Thấy nàng như , Cúc Diệp đoán tiểu thư nhà sẽ chịu bỏ qua.

 

Những ngày tận mắt thấy nàng như biến thành khác, đôi khi còn tự lẩm bẩm trong cơn hoảng hốt, nàng thật sự lo lắng...

 

Thôi Nguyên Thục vứt bỏ mảnh giấy vụn trong tay, xoay trở về phòng.

 

Cúc Diệp hồn, vội vàng tiễn bà giữ môn phòng , theo hỏi: “Tiểu thư, định thế nào?”

 

Thôi Nguyên Thục đáp, chỉ : “Tôn Thụy ? Kêu đến đây.”

 

“Tiểu thư…”

 

“Sao, lời của mà ngươi cũng dám ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-371-kich-thich.html.]

Cúc Diệp c.ắ.n môi, đành tuân lệnh, “Nô tỳ tuân mệnh!”

 

Nói , nàng xoay khỏi phòng. Chẳng mấy chốc, một tiểu tư ăn mặc giản dị dẫn . Thôi Nguyên Thục chỉ hờ hững liếc , ngẩng cằm : “Ta mạng của Thôi Vân Anh, ngươi giúp !”

 

Tiểu tư ngẩng đầu lên, chính là Tôn Thụy với gương mặt bình thường gì nổi bật.

 

Hắn nhíu mày, tán thành việc gây thêm sự cố thời điểm then chốt .

 

“Vài ngày nữa là thể rời , lúc nên hành động, dễ gây chú ý. Nếu đám Cẩm Y Vệ để mắt tới, sẽ khó thoát .”

 

Hơn nữa, tuy hiện giờ thấy Cẩm Y Vệ theo dõi bọn , nhưng nghĩa là bọn an .

 

Bởi , hành sự càng thận trọng hơn.

 

Thôi Nguyên Thục nhiều lý do như , nàng lạnh mặt : “Năm đó mẫu dặn ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t Thôi Cửu Trinh, ngươi theo, hại mẫu tiện nhân đó hãm hại mà c.h.ế.t. Giờ bảo ngươi lấy mạng một kẻ Thôi Vân Anh bé nhỏ, ngươi cũng tìm cách thoái thác.”

 

Nàng khẩy, “Ngươi còn thể gì? Không bảo vệ mẫu , cũng bảo vệ . Đây chính là cái gọi là lòng trung thành của ngươi ? Mẫu nơi suối vàng , e là cũng thể yên lòng.”

 

Tôn Thụy sắc mặt chùng xuống.

 

Chuyện rõ ràng chạm đến lòng tự ái của . Hắn ngẩng mắt lên, khuôn mặt lập tức chút đổi, còn vẻ tầm thường nữa.

 

“Chuyện đó quả thực là của , nhưng đối với mẫu ngươi, hề pha tạp chút nào…”

 

“Đủ , lý do của ngươi. Ta chỉ hỏi ngươi ?”

 

Thôi Nguyên Thục lạnh mặt, chăm chú , “Dù rời khỏi Kinh thành, cũng mạng của Thôi Vân Anh. Không động Thôi Cửu Trinh, chẳng lẽ ngay cả nàng ngươi cũng ?”

 

“Thôi Vân Anh là Tứ tiểu thư của Thôi gia, ở trong nội viện thâm sâu. Thôi gia bây giờ canh phòng nghiêm ngặt, cơ hội đột phá trùng trùng phòng để g.i.ế.c nàng .”

 

“Ta cách để lôi nàng .” Thôi Nguyên Thục ngẩng cằm, “Vậy, ngươi còn gì để nữa ?”

 

Tôn Thụy khựng , đành : “Nếu như , sẽ cách g.i.ế.c nàng .”

 

“Ngươi nhất hãy .” Sắc mặt Thôi Nguyên Thục dịu đôi chút.

 

Đã định rời , nàng còn chuẩn di dời mộ phần của mẫu , chỉ là chuyện mở lời từ chối.

 

“Hiện giờ thời cơ . Đợi đến Nam Xương phủ định , sẽ tìm cơ hội, đích đến đưa mẫu ngươi !”

 

Nghe , ánh mắt Thôi Nguyên Thục lóe lên một tia khinh thường, nhanh chóng biến mất.

 

Rốt cuộc cũng khó nữa, nàng im lặng, xem như đồng ý.

 

Đợi rời , nàng mới khinh miệt bật thành tiếng.

 

“Chỉ là một hạ nhân, ch.ó săn của phiên vương, mà cũng dám tơ tưởng đến mẫu !”

 

Thật tự lượng sức , cũng xem bản là thứ gì, mà cũng xứng ư?

 

“Tiểu thư!” Cúc Diệp chút tán thành, dù từ đến nay, thật sự giúp đỡ các nàng chính là Tôn Thụy.

 

Thôi Nguyên Thục liếc nàng một cái, hề để tâm.

 

Hiện giờ nàng chỉ một ý nghĩ, loại bỏ Thôi Vân Anh kẻ gây chướng mắt cho nàng.

 

Chẳng nàng và Thôi Cửu Trinh như tỷ ruột ? Vậy thì hãy để nàng xem tận mắt c.h.ế.t là tư vị gì.

 

“Chuẩn bút mực.” Nàng lệnh.

 

Cúc Diệp thở dài, đành chuẩn .

 

Thôi Nguyên Thục thực cực kỳ hiểu Thôi Vân Anh, cũng như nàng hiểu rõ cách thế nào để chọc giận nàng .

 

từ đến nay các nàng vẫn luôn đối đầu, ganh đua thành thói.

 

Thực sự kết ít ân oán.

 

Nếu , cứ trả cả thể. Dù chỉ bằng cái miệng của Thôi Vân Anh, cho dù nàng tay, cũng khó sẽ khác báo thù.

 

Đợi bút mực chuẩn xong, nàng cầm bút xuống những lời lẽ cực kỳ sỉ nhục.

 

Đã ch.ó săn của Thôi Cửu Trinh thì cứ việc phụng sự chủ tử cho . Còn nàng, hai ngày nữa sẽ rời khỏi Kinh thành, vĩnh viễn gặp .

 

Với tính cách của Thôi Vân Anh, nàng nhất định sẽ chặn nàng , giáo huấn nàng một trận.

 

Mà đây, chính là cơ hội!

 

Hôm nay phù dâu, nhiều bạn học đến. Các nàng từ cái đầu tiên bắt đầu chỉ trích , còn đặt cho một biệt danh đặc biệt là 'Quả vương cấp kim cương', mà các nàng đều kết hôn lúc , chỉ là lạc lõng, cả quá trình ngơ ngác! Ngay cả bữa cơm cũng còn ngon miệng lắm, chỉ miễn cưỡng ăn hai bát nhỏ. Mục tiêu năm nay, hãy tìm một đối tượng !

 

 

Loading...