Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 37:-----

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cái việc mà tiểu thư nhà !

 

Thật sự khó quá thôi.

 

Ngay đó, Ngọc Yên tiến lên : “Đại tiểu thư, cần nô tỳ trả đồ ạ?”

 

Thôi Cửu Trinh chiếc hộp trong tay, liếc nàng một cái: “Vì trả, thứ tặng thì là của .”

 

Tuy nàng đòi.

 

cũng là tặng mà!

 

Ôm hộp về viện của , Thôi Cửu Trinh sớm mùi thơm hấp dẫn, mở nắp .

 

Mèo Dịch Truyện

Những chiếc điểm tâm tinh xảo chia ba loại với màu sắc và hình dạng khác .

 

Nàng thích các loại điểm tâm mềm dẻo, mấy món đều hợp khẩu vị nàng, nhịn bèn nhón một miếng cho miệng.

 

Bánh đậu xanh mềm dẻo ngọt thơm, thoang thoảng một hương vị đặc biệt, Thôi Cửu Trinh ăn xong, thử thêm hai loại còn .

 

Vô tình ăn quá nhiều.

 

Đến nửa đêm vẫn Ngọc Yên xoa bụng cho nàng.

 

Vì ngủ muộn, ngày hôm Thôi Cửu Trinh cũng dậy muộn, chỉ ăn một chút cháo loãng, trong sương phòng xem sổ sách do phía đưa đến.

 

Nàng bỏ quy tắc kiểm tra mỗi tháng một , đổi thành bảy ngày một , dù mới tiếp quản, nhiều vấn đề đều cần giải quyết.

 

Minh Hương và Như Vân chiếc ghế đẩu nhỏ cạnh cửa, tay nhanh chậm đan thêu, một dạy một học.

 

Ngọc Yên từ bên ngoài trở về, bước họ một cái, đến mặt Thôi Cửu Trinh: “Đại tiểu thư, chuyện bảo nô tỳ dò la manh mối ạ.”

 

Thôi Cửu Trinh ngẩng đầu: “Chuyện gì?”

 

“Chuyện của Lý ma ma.”

 

“Ừm?”

 

Nàng Ngọc Yên một cái, hiệu cho nàng tiếp tục .

 

“Nô tỳ nhờ hỏi thăm một phen, Lý ma ma vốn đang dưỡng thương ở trang viên phía bắc của phu nhân, nhưng mấy ngày đột nhiên đón .”

 

“Bị đón , là ai đón ?”

 

Nhắc đến điều , Ngọc Yên chút thế nào, nàng đại tiểu thư nhà : “Là… là Vương gia.”

 

“Vương gia?” Thôi Cửu Trinh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

 

Không chỉ nàng, Minh Hương trong phòng cũng sang.

 

Ngọc Yên nuốt nước bọt: “Có thấy xe ngựa của Vương gia, Lý ma ma còn với trong trang viên rằng, đón nàng hưởng phúc .”

 

Nếu hành động khoa trương của Lý ma ma, nàng cũng thể dò la chuyện .

 

chính vì dò la chuyện , nàng càng bất an.

 

Vương gia, còn thể là Vương gia nào khác, chỉ thiếu nước thẳng là Vương gia sắp trở thành thông gia mà thôi.

 

Thôi Cửu Trinh khẩy: “Thật đúng là ngờ đó!”

 

Ngọc Yên cúi đầu, nàng cũng ngờ Vương gia chuyện như .

 

Lý ma ma và đại tiểu thư nhà họ thì thế nào cũng coi là cận.

 

Vương gia chuyện rốt cuộc lợi lộc gì, vì như ?

 

Nàng thật sự nghĩ !

 

“Đại tiểu thư, đây lẽ là một hiểu lầm, Vương gia sợ là nể mặt , nên mới đón Lý ma ma thôi ạ.” Minh Hương nhịn .

 

Thôi Cửu Trinh lạnh nhạt nàng một cái: “Xem ngươi còn hiểu rõ hơn cả ?”

 

“Đại tiểu thư…” Minh Hương cụp mắt xuống: “Nô tỳ chỉ cảm thấy trong chuyện lẽ hiểu lầm gì đó.”

 

“Hiểu lầm?” Thôi Cửu Trinh nhướng mày: “Vậy ngươi xem, rốt cuộc là hiểu lầm gì, mà để Vương gia đón Lý ma ma hưởng phúc?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-37.html.]

 

Hai lời nào, trong phòng một mảnh tĩnh lặng, Như Vân cũng lặng lẽ lui ngoài, canh ở cửa.

 

“Các ngươi xem, Lý ma ma là v.ú nuôi của , là tâm phúc gì của , Vương gia lý do gì để đón nàng ?”

 

Khi lời , ánh mắt Thôi Cửu Trinh chằm chằm Minh Hương: “Ngươi điều gì ?”

 

Minh Hương run rẩy, c.ắ.n môi: “Nô tỳ… !”

 

Ánh mắt Thôi Cửu Trinh đạm mạc, lướt qua Ngọc Yên: “Hai ngươi là đại nha bên cạnh , vinh nhục cùng chia, , các ngươi cũng , ngược cũng .”

 

33. “Nô tỳ thề, tuyệt đối sẽ phản bội đại tiểu thư!” Ngọc Yên tiên bày tỏ thái độ: “Minh Hương cũng sẽ , đại tiểu thư, lời chúng nô tỳ đều là sự thật.”

 

Nói xong, nàng kín đáo kéo kéo Minh Hương.

 

Người ngẩng đầu: “Vâng, nô tỳ cũng tuyệt đối sẽ phản bội đại tiểu thư.”

 

“Thứ , chỉ đơn thuần là phản bội thôi !” Thôi Cửu Trinh cong môi.

 

Kết hợp với nguyên tác, nàng khó để tâm tư của Minh Hương, chỉ là, điều định là vô vọng.

 

“Năm nay hai ngươi cũng mười tám nhỉ? Qua sang năm, cũng nên kết hôn , ở, cứ xem lựa chọn của chính các ngươi.”

 

Ánh mắt Minh Hương run rẩy, vẻ mặt chút khó coi.

 

Ngọc Yên cũng gì nữa, nàng thực rõ những ngày , đại tiểu thư càng ngày càng tin tưởng các nàng .

 

Nàng cũng đang cố gắng lấy sự tin tưởng , nhưng, hề dễ dàng.

 

“Lui xuống ! Suy nghĩ kỹ lời , bên cạnh , chỉ giữ những một lòng trung thành mà thôi!”

 

“Vâng…” Hai ý trong lời , nhất thời thần sắc hoảng hốt, đành đáp lời lui xuống.

 

Về đến phòng, Ngọc Yên đóng cửa , thấy Minh Hương vẫn còn hồn vía yên, khỏi tức giận : “Ngươi đang ? Đại tiểu thư còn dễ tính như nữa , tâm tư của ngươi, đều thấu .”

 

Minh Hương đỏ hoe mắt, chút bướng bỉnh: “Chúng vốn dĩ xem là nha hồi môn mà.”

 

chủ tử của chúng là đại tiểu thư, là kết hôn hồi môn, đều do nàng quyết định.” Ngọc Yên chút thất vọng.

 

Nàng vốn dĩ cho rằng các tỷ sớm tối bên chỉ là tâm tư đó, chứ đến mức tổn hại lợi ích của chủ tử.

 

Song, việc hết đến khác giúp Vương gia giúp, hiển nhiên chọc giận đại tiểu thư .

 

"Ngươi tự suy nghĩ cho kỹ !" Ngọc Yên Minh Hương im lặng , cuối cùng vẫn đành lòng.

 

Nàng thở dài một tiếng, "Đại tiểu thư dường như còn thích Vương gia công tử nữa, ngày thường cũng cho chúng nhắc đến, đặc biệt là mối hôn sự ."

 

Minh Hương lắc đầu, "Dù thích nữa, hôn sự cũng định, tuyệt khả năng hối hận!"

 

"Ngươi..." Ngọc Yên giậm chân, "Ngươi Vương gia phái đón Lý ma ma , điều đó nghĩa là gì ?"

 

Minh Hương c.ắ.n môi, nàng đương nhiên cũng , thêm cả chuyện Đoan Dương , chẳng qua đều rõ ràng mà thôi.

 

"Nếu việc thật sự dính líu đến vị ở Ba Tiêu Viên , thì chuyện sẽ loạn hết cả lên, mối hôn sự thành thành, còn ."

 

"Vương gia há là kẻ trở mặt , huống hồ, phụ chúng cũng sẽ để chuyện xảy ."

 

"Vậy còn đại tiểu thư thì ?" Ngọc Yên hỏi ngược , "Thái độ của đại tiểu thư mấy ngày nay, ngươi và đều thấy rõ, chúng tỳ nữ, lấy lợi ích của chủ tử trọng mới ."

 

Minh Hương siết chặt chiếc khăn tay trong tay, kiên định : "Ta , sẽ để ai tổn hại lợi ích của đại tiểu thư."

 

Ngọc Yên ánh mắt phức tạp, thấy nàng ngõ cụt, cũng tiếp tục khuyên nhủ nữa.

 

"Tóm , ngươi hãy tự lo liệu ! Đừng chuyện gì để hối hận!"

 

Nửa là cảnh cáo, nửa là nhắc nhở, nàng cũng coi như tận tình.

 

Hiện tại, còn một chuyện khác khiến nàng đau đầu hơn!

 

Vị ở Ba Tiêu Viên thể chút dây dưa với Vương gia công tử, chuyện nàng rốt cuộc nên bẩm báo .

 

Nếu bẩm báo, chuyện tất nhiên sẽ lão gia và phu nhân hỏi đến, nhưng e rằng điều đại tiểu thư mong , bằng nàng cũng sẽ rõ chuyện hành động .

 

Nếu bẩm báo, vạn nhất xảy chuyện gì thể vãn hồi, thì muộn .

 

 

Loading...