Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 369:-- Quyết Định ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:08:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cửu Trinh, con kiếp ?” Lưu Tương Uyển thất thần .
Dường như chỉ là một câu hỏi vô ý.
Thôi Cửu Trinh khựng , chuyển mắt nàng nghiêm túc: “Ta tin là , Tương Uyển tỷ tỷ chi bằng cũng thử tin xem!”
“Ồ?”
Lưu Tương Uyển nàng, nhẹ : “Muội chẳng giống tin những chuyện thần bí !”
“ tiền kiếp kim sinh của con thật sự tồn tại đó!” Nàng chẳng là một ví dụ sống động !
Chỉ là lời thể mà thôi.
Lưu Tương Uyển , chỉ cho rằng nàng đang an ủi , nhưng dù cũng cảm thấy an ủi.
Nàng ánh nắng rực rỡ ngoài nhà, cùng với bản đang trong bóng tối trong nhà tạo thành một sự đối lập rõ rệt, lơ đãng .
“Nếu thật sự kiếp , hy vọng một thể , như Lương thị thời Tiền Tống, dù là chống giặc g.i.ế.c địch cũng chẳng thành vấn đề!”
Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, ngờ nàng chí hướng như .
“Lương thị, là Lương Hồng Ngọc ?”
“Lương Hồng Ngọc là ai?”
Lưu Tương Uyển hỏi, Thôi Cửu Trinh ngẩn , gọi tên ?
“Khụ khụ, tỷ Lương thị là nữ hùng kháng Kim thời Tiền Tống chứ?”
“ là nàng.” Lưu Tương Uyển nhắc đến nàng, trong mắt hiện lên một tia sáng.
Có thể thấy là vô cùng ngưỡng mộ nàng.
“Nàng tên Lương Hồng Ngọc ? Muội ? Trong sách đều chỉ gọi nàng là Lương thị.”
Thôi Cửu Trinh c.ắ.n ngón tay: “Chỉ là từng một kể chuyện qua, Lương thị… tự là Hồng Ngọc.”
Lưu Tương Uyển gật đầu: “Thì là .”
Trong mắt nàng lộ vẻ ngưỡng mộ, Thôi Cửu Trinh thấy bình hoa mang đến, cũng nhắc chủ đề nữa.
Bây giờ nàng mới , thì thời kỳ Lương Hồng Ngọc tên !
Lắc đầu, nàng tỉa cành hoa, cắm nó , phối thêm vài cành phi yến thảo và lạc tân phụ, màu hồng tím nhạt đan xen .
Nhìn thế , quả nhiên thanh nhã dễ chịu, hương thơm ngát.
Mèo Dịch Truyện
Lưu Tương Uyển cũng khen ngợi , trong miệng trầm trồ: “Ngắm vài ngày như , tâm trạng cũng thể hơn.”
Thôi Cửu Trinh nhướng mày: “Vậy cắm thêm vài cành cho tỷ, đợi hoa tàn, đến cho tỷ những cành mới.”
Nàng đoán chừng, bông hoa dù chăm sóc đến mấy, cũng chỉ tươi sáu bảy ngày mà thôi.
Đến lúc đó, nàng đến là vặn.
Dù thể của Lưu Tương Uyển, nàng cũng mấy yên tâm, cần đến thăm nom thường xuyên mới .
Lưu Tương Uyển , khẽ một tiếng nhỏ đến mức thể nhận .
“Được…”
Khi rời khỏi Lưu gia là hoàng hôn, Tạ Phi đợi ở cửa phủ để đón, đưa Thôi Cửu Trinh là nãi nãi của Lưu gia, khi hành lễ với Tạ Phi thì về.
Thôi Cửu Trinh tâm trạng : “Trời còn tối hẳn, phố dạo chơi một chút.”
Nói , nàng lên xe ngựa, Tạ Phi ở phía đỡ nàng.
“Biểu tỷ thể thế nào ?”
“Cũng , thấy sắc mặt hơn nhiều, chỉ là gầy ít.”
Thôi Cửu Trinh ngay ngắn, tiếp tục : “Đợi nàng tịnh dưỡng thêm vài ngày, trời sẽ nóng lên, vẫn nên để nàng ngoài một chút mới .”
Nàng nghĩ kỹ , năm nay thể đưa nàng cùng trang viên tránh nóng, một trong những sơn trang mà lão thái gia tặng nàng dưa quả và suối nước, là một nơi vô cùng .
Tạ Phi nàng về dự định, trầm mặc, trong mắt đen tối, đang nghĩ gì.
Thôi Cửu Trinh một cái, lắc lắc tay: “Đang nghĩ gì ?”
Hắn hồn, nắm lấy tay nàng, đan qua kẽ ngón tay, nắm chặt lấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-369-quyet-dinh.html.]
“Lúc đến tối nay trong phủ sẽ dùng cơm cùng , bảo chúng về sớm một chút, tiện thể bàn bạc chuyện ở của tam bá mẫu.”
Thôi Cửu Trinh nhướng mày: “Cũng tam bá mẫu nàng !”
“Tứ một ở đây, nàng chắc chắn yên lòng.”
Dù tam thái thái quả thực thương con gái, Thôi Vân Anh là một tính cách khiến bớt lo, thể thực sự yên tâm.
Ban đầu là từng ý định, chỉ là vướng mắc bên tam lão gia, cũng khó xử lý.
Lúc lão thái gia thể đích mở lời, đương nhiên là hơn gì.
Dù Thẩm thị theo tam thái thái cũng ít năm, chăm lo việc nhà khó nàng .
Đợi Thôi Cửu Trinh mua xong đồ về phủ, là lúc vệt nắng chiều cuối cùng nền trời tan biến.
Trong Ngọc Lan Hiên, Thái tử cũng ở đó, đang ung dung ghế chủ vị, một bên là lão thái gia.
Thấy hai về, lập tức toe toét miệng: “Cô ngửi thấy mùi chim bồ câu nướng , mau mang đến!”
Thôi Cửu Trinh bật , ném hết đồ cho .
Thái tử nhận lấy, thành thạo cậy: “Vẫn còn nóng hổi đấy!”
Thấy đều đến đông đủ, lão thái gia bảo bắt đầu dọn cơm.
Thôi Cửu Trinh xuống liền nhận ánh mắt oán trách của Thôi Vân Anh, nàng liếc Như Vân, liền bưng một hộp điểm tâm đến dâng lên.
Thôi Vân Anh thấy, lập tức tít mắt.
Chờ dùng cơm xong, Thái tử yên liền , những khác thì ở trong sảnh dùng chuyện, liền nhắc đến chuyện của tam thái thái.
“… Nha đầu tư còn nhỏ, cần dạy bảo, Trinh nhi cũng mới thành , thể dạy gì , vợ lão tam chi bằng cứ ở phủ, đợi nha đầu tư xuất giá.”
Tam thái thái động lòng, chuyện thật ban đầu từng cân nhắc qua, chỉ là rốt cuộc nàng cũng nữ chủ nhân của Thôi phủ, hơn nữa Thôi Cửu Trinh ở đó, nàng tiện quyết định chuyện .
Bây giờ lão thái gia đích mở lời, tam thái thái đương nhiên là đồng ý.
Huống hồ, cơ hội những khác trong tộc e rằng cầu cũng .
Nàng thể từ chối.
Nhìn tam lão gia một cái, nàng : “Có phiền thúc phụ quá …”
“Tẩu tẩu gì , gì mà phiền phức .” Thôi Tuân : “Trinh nhi cũng còn nhỏ, nhiều chuyện cần trưởng bối dạy bảo, nàng là thích hợp nhất, hai tỷ nàng giao cho ngươi, và phụ cũng yên tâm.”
Tam thái thái gật đầu, : “Ta đương nhiên là đồng ý, lão gia, ?”
Tam lão gia ngược để tâm, dù cũng con trai con dâu theo, dù tệ hơn nữa thì tự cũng thể tự lo liệu.
“A Anh quả thực cần trông nom.” Hắn , liền là đồng ý.
Thẩm thị ôm cháu trai Thôi Húc, cũng cong khóe môi.
“Vậy , việc nhà cứ giao cho mẫu của Húc ca nhi.”
Tam thái thái lên tiếng , Thẩm thị lập tức : “Vâng, mẫu cứ yên tâm, gì hiểu sẽ hỏi thêm.”
“Như cũng .” Tam lão gia : “Ra ngoài ít ngày, cũng đến lúc nên trở về .”
Thôi Tuân , liền hỏi: “Huynh trưởng định khi nào khởi hành?”
“Đồ đạc đều thu dọn gần xong, chắc cũng trong hai ngày thôi!”
“Nhanh ?” Thôi Tuân gật đầu, qua hai ngày nữa nghỉ, cũng thể đưa tiễn .
Những ngày cũng mệt mỏi , đưa cái thì cũng đưa cái .
Nói xong lời, chuyện đều quyết định xong xuôi, ai nấy đều tản .
Thôi Vân Anh vì tam thái thái thể ở mà vui mừng, Thôi Cửu Trinh cũng vì thể lười biếng mà vui mừng.
Tóm đều là niềm vui lớn.
Đêm đến, Thôi phủ nhận một phong thư, chỉ là lẽ đưa đến chỗ Thôi Tuân ở tiền viện, rẽ một vòng đưa đến Ngô Đồng Uyển.
Sáng sớm hôm , Thôi Cửu Trinh tỉnh táo sảng khoái thức dậy, khóm hoa buổi sớm vẫn còn vương những hạt sương trong suốt, ánh mặt trời ban sớm lấp lánh tỏa sáng.
Tạ Phi Đông Uyển học , nàng tạm thời việc gì , bất quá nghĩ hôm nay quản sự đến lấy mẫu hoa, vẫn là dậy sớm một chút.
“Tiểu thư, tối qua phía đồ vật đưa tới .”
Như Vân hành lễ, lên tiếng nhỏ.