Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 368:-- Kết Thúc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:08:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khoảng nửa canh giờ , Thôi Cửu Trinh cũng tỉnh giấc, nàng mở mắt khuôn mặt gần trong gang tấc, đột nhiên nhích tới hôn một cái.

 

Tạ Phi nhướng mày, lật nàng sấp : “Cứ thích đ.á.n.h lén ?”

 

Khóe môi khẽ cong, trông vẻ tâm trạng tồi.

 

Thôi Cửu Trinh cọ cọ: “Ai bảo như , nghĩ đến cả đều là của , liền vui mừng tả xiết.”

 

Cuộc đời mãn nguyện, là đỉnh phong cũng quá lời.

 

Tạ Phi bật , ngược quên mất, nàng dâu nhỏ của nhà ban đầu chính là trúng khuôn mặt , thèm khát thể .

 

Hôn lên trán nàng, : “Nên dậy , còn thăm biểu tỷ ?”

 

Thôi Cửu Trinh , lập tức bò dậy: “ , thể quên .”

 

Thấy nàng dáng vẻ vội vàng hấp tấp, cũng dậy chỉnh trang y phục, lúc mới gọi Như Vân hầu hạ.

 

Thôi Cửu Trinh mấy thích trang điểm, lúc khi dậy để mặt mộc, lúc ngoài liền nhẹ nhàng tô điểm một chút, kẻ mày, chấm son môi.

 

Bất quá chỉ một chút tô điểm, liền hơn cả hoa phù dung, kiều diễm ướt át.

 

Tạ Phi nàng , đầu ngón tay khẽ động, vuốt lên một lọn tóc của nàng.

 

“Đợi tan học liền qua đón nàng.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Được thôi! Vừa chúng dạo chơi một chút về.”

 

Thôi Cửu Trinh đồng ý, đợi thu dọn xong xuôi, liền chuẩn rời , khi , nàng nhón chân in dấu son môi lên môi .

 

“Ngoan~”

 

Tạ Phi nhướng mày, nàng nhẹ nhàng rời , đó ngón cái vuốt lên môi, thấy vết son dính đó, khẽ .

 

Ra khỏi cửa phủ, Thôi Cửu Trinh lên xe ngựa, trong xe chuẩn nước và đồ ăn vặt, nàng chọn vài miếng trái cây sấy khô ăn.

 

“Ừm, đào sấy khô tồi.” Vừa , nàng nhét một miếng miệng Như Vân.

 

Thấy Thu Thủy một bên an tĩnh, nàng cũng nhét cho một cái.

 

Đột nhiên hậu đãi, Thu Thủy ngẩn , lập tức : “Nô, nô tỳ tạ ơn đại tiểu thư.”

 

“Ngươi theo , ắt bản còn như nữa. Làm nha của thì thể rụt rè, e sợ.”

 

Thu Thủy cúi đầu, “Dạ, nô tỳ xin ghi nhớ lời dạy của tiểu thư!”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, thấy nàng và Như Vân đầu đều cài châu hoa, khẽ cong môi, “Châu hoa tồi, xem hợp.”

 

Như Vân sờ sờ, : “Tiểu thư ban tặng, tự nhiên là .”

 

Thu Thủy cũng mỉm , cho cùng, điều đến hầu hạ Thôi Cửu Trinh những ngày , nàng kiến thức ít, cũng cái sâu sắc hơn về vị đại tiểu thư nhà .

 

Ban đầu nàng cho rằng sẽ dễ hầu hạ, dù những chuyện xảy trong phủ đây, ngay cả thôn trang của họ cũng đôi điều.

 

khi tiếp xúc, nàng dần dần phát hiện vị chủ tử ở một vài phương diện khoan dung vô cùng.

 

Cũng như đồn thổi, động một tí là đ.á.n.h mắng đuổi .

 

Nàng an tĩnh suy nghĩ, cũng nhịn sờ sờ đôi châu hoa xinh búi tóc song nha.

 

Đại tiểu thư đúng là một chủ tử !

 

Đến Lưu gia, Thôi Cửu Trinh dẫn theo nha , dẫn thẳng viện của Lưu Tương Uyển.

 

Trong phòng, nàng đang bàn trang điểm, tóc dài buông xõa, mặc y phục rộng rãi.

 

Thôi Cửu Trinh bảo Như Vân đặt đống d.ư.ợ.c liệu đang bưng xuống, còn thì bước tới.

 

“Tương Uyển tỷ tỷ mới ngủ trưa dậy ?” Thấy nàng đang trang điểm, sắc mặt tệ, Thôi Cửu Trinh cũng an tâm ít.

 

Lưu Tương Uyển kéo nàng xuống, “Xuân mệt thu buồn, dùng xong ngọ thiện cảm thấy mệt mỏi, liền nghỉ một lát, ai ngờ ngủ một giấc đến tận giờ .”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu hiểu rõ, tiết trời quả thực thích hợp để ngủ, quá nóng cũng quá lạnh.

 

Nếu vì nhớ đến việc đến Lưu gia, nàng cũng chẳng thức dậy.

 

“Tương Uyển tỷ tỷ mấy hôm nay thể thế nào?” Vừa , nàng , “Sao cứ thấy tỷ gầy .”

 

Thần sắc Lưu Tương Uyển khẽ động, đôi mày mắt thon dài lộ vẻ oán trách, “Trong phủ suốt ngày cho uống thuốc, uống đến mức ăn nổi cơm, mở miệng thấy mùi thuốc, cũng mang nhiều thế đến.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-368-ket-thuc.html.]

“Đó là vì nghĩ cho thể tỷ mà! Tỷ xem, mấy ngày nay khá hơn nhiều ?”

 

Lần gặp nàng, Thôi Cửu Trinh sợ hãi vô cùng, cứ như thể nàng thể tắt thở bất cứ lúc nào, thể lo lắng?

 

Lưu Tương Uyển dường như ngầm thừa nhận lời , những món trang sức trong hộp trang liêm, chọn lựa vài món : “Muội xem đeo cái nào ?”

 

“Ừm… chi bằng chọn Kim Ti Bích Ngọc Diệp Tử Trâm !” Thôi Cửu Trinh đưa tay chọn một chiếc.

 

Lưu Tương Uyển gật đầu, với Liên Kiều: “Cứ búi kiểu đơn loa kế !”

 

Liên Kiều cúi đầu .

 

“Dạ, tiểu thư.”

 

Thôi Cửu Trinh một bên quan sát, Lưu Tương Uyển cảm nhận động tác của Liên Kiều đột nhiên khựng , đôi mắt khẽ động, : “Cửu Trinh, thược d.ư.ợ.c trong viện nở , phiền đại tiểu thư hái giúp một ít, về điểm xuyết cho căn phòng ?”

 

Trong gương đồng, nàng dịu dàng, “Biết hiểu hoa đạo, nhớ cắm cho thật nhé.”

 

“Chuyện gì khó ?”

 

Thôi Cửu Trinh lúc đến cũng thấy, hơn nữa chúng ở ngay trong viện, chốc lát là thể .

 

Nàng do dự, lập tức tìm kéo dẫn nha ngoài.

 

Trong phòng, Lưu Tương Uyển kéo một nắm tóc rụng xuống, cho một cái hộp, nhàn nhạt : “Tiếp tục chải !”

 

Ngón tay Liên Kiều run rẩy, sụt sịt mũi, “Tiểu thư, …”

 

“Đừng , thực vui.”

 

Lưu Tương Uyển hiền hòa, ánh sáng bên ngoài xuyên qua cửa sổ chiếu rọi nửa và nửa khuôn mặt nàng, đôi mày mắt thon dài càng thêm ôn hòa.

 

Đến khi nàng trở thành bộ dạng , thể sớm giải thoát ngược là may mắn, !

 

Nếu cứ chịu giày vò như cả đời, nàng thà kết thúc ngay lúc .

 

Bên ngoài nắng vàng rực rỡ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng thanh thoát của Thôi Cửu Trinh, mang theo chút ý vị của những năm tháng yên bình.

 

Nàng Thôi Cửu Trinh thật vẫn luôn lo lắng cho nàng, cũng nàng vẫn luôn dõi theo .

 

Chính vì , nàng càng cẩn thận càng cẩn thận.

 

Nàng mong thể khỏe , nhưng cuối cùng cũng để nàng thất vọng !

 

“Khụ khụ… khụ…”

 

“Tiểu thư!”

 

Liên Kiều lập tức lấy bình sứ mang theo bên , đổ đan d.ư.ợ.c cho nàng uống, vội vàng rót nước đến cho nàng.

 

Lưu Tương Uyển ực một tiếng nuốt xuống, lau vết nước môi, cố gắng đè nén vị tanh ngọt trong cổ họng.

 

“Tiếp tục ! Đến đây, giúp cài chiếc trâm .” Nàng cầm chiếc trâm đưa về phía .

 

Trong gương đồng, nàng vẫn dịu dàng.

 

Liên Kiều run rẩy tay đón lấy, kìm nén sự ấm áp trong mắt, “Dạ, tiểu thư.”

 

Trên mặt Lưu Tương Uyển vốn trang điểm , tô điểm vô cùng khéo léo, thậm chí màu da thật, trắng nõn nà, nhưng cũng quá giả tạo.

 

Má nàng giờ thoa thêm yên chi, khiến sắc mặt trông khá.

 

Khẽ mỉm , tuy thanh đạm, nhưng tươi tắn và rạng rỡ.

 

Thôi Cửu Trinh ôm hoa về thì thấy Lưu Tương Uyển trang điểm xong xuôi, khỏi sáng mắt.

 

“Thế nào, phát sức chọn đó, thể .”

 

“Đâu , quả thực là quá hợp!”

 

Thôi Cửu Trinh đặt hoa xuống, thấy , Lưu Tương Uyển bảo Liên Kiều dẫn tìm một chiếc bình hoa đến.

 

Quay đầu , nàng Thôi Cửu Trinh tiếp lời: “Vừa gần đây vẽ mười hai mẫu hoa văn mới, Tương Uyển tỷ tỷ khí chất như lan, sẽ giữ bộ hoa văn hoa lan đó cho tỷ, thế nào?”

 

Lưu Tương Uyển khẽ gật đầu, “Được thôi! Bộ đây tặng khiến ít thèm đó!”

 

Thôi Cửu Trinh ghi nhớ việc , “Họ thèm cũng chẳng , hoa văn vẽ, mỗi loại chỉ một bộ duy nhất.”

 

Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy sức sống của nàng, Lưu Tương Uyển cảm thấy tim cũng đập rõ ràng hơn.

 

Cứ như , như nhất .

 

 

Loading...