Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 364:-- Kết thúc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:08:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hắn nhận lấy kiếm rút , mũi kiếm trắng bạc ánh lên hàn quang, kề n.g.ự.c kẻ đang mặt đất.

 

Vương Diễn thể động đậy, chỉ thể c.h.ế.t trừng trừng , “Tạ Phi, nếu ngươi dám… động đến nàng, nhất định dù thành quỷ cũng… tha cho ngươi…”

 

Phập——

 

Mũi kiếm đ.â.m sâu n.g.ự.c Vương Diễn, khiến trợn trừng hai mắt.

 

Trong lao phòng u tối, Tạ Phi ánh mắt lạnh băng phản chiếu kiếm trắng bạc.

 

“Thành quỷ ư?” Hắn khinh thường một tiếng, “Ngươi cũng chẳng cơ hội đó !”

 

Hắn dùng sức cổ tay, cảm nhận kiếm xuyên qua trái tim , một lát mới rút .

 

Máu tươi b.ắ.n , may mà nghiêng né tránh, nên vấy bẩn khắp .

 

Vương Diễn ho một ngụm máu, môi run run, “Ngươi, ngươi cho rằng Hoàng đế thực sự tin tưởng Tạ gia ngươi ?” Hắn kéo kéo khóe môi, “Hôm nay của Vương gia, chính là ngày mai của… Tạ gia ngươi…”

 

“Ồ? Vậy cứ việc chờ xem!”

 

Hắn ném kiếm cho Cẩm y vệ, để lời nhắn, “Ném đến bãi tha ma .”

 

“Vâng…”

 

Trên mặt đất, Vương Diễn cam lòng khẽ mấp máy môi, lầm bầm hai chữ, cuối cùng cũng trút thở cuối cùng.

 

C.h.ế.t nhắm mắt!

Mèo Dịch Truyện

 

Ra khỏi lao phòng, Tạ Phi hỏi về của Vương gia hiện đang ở trong Chiếu ngục, vẫn còn ba sống sót, bao gồm cả Vương Cống, nhướng mày, “Ba ư? Cẩm y vệ bây giờ nhân từ đến ?”

 

Hiểu ý của , vị hiệu úy theo phía chút nghẹn lời.

 

“Cái … cái là do cấp còn hạ lệnh…”

 

“Không cần giữ nữa.”

 

Cẩm y vệ hiệu úy , trong lòng thắt .

 

Tạ Phi cũng giải thích nhiều, cứ thế rời khỏi Chiếu ngục. Còn về Vương Diễn xử lý xong, thì chất lên xe thồ, cùng với những t.h.i t.h.ể khác kéo .

 

Vị trí Chiếu ngục vốn hẻo lánh, huống hồ nơi thường cũng dám đặt chân tới, nhưng một cỗ xe ngựa đột ngột xuất hiện đường.

 

Lướt qua chiếc xe thồ chất đầy t.h.i t.h.ể phủ chiếu cỏ, Thôi Cửu Trinh dường như ngửi thấy một mùi nồng nặc khó tả, liền vén màn xe một cái.

 

Khoảnh khắc đó, nàng thản nhiên thu hồi ánh mắt, nhíu mày : “Đi nhanh hơn chút!”

 

Xà phu lệnh, lập tức vung roi ngựa.

 

Chưa đến cửa Chiếu ngục, nàng trông thấy bóng dáng Tạ Phi. Nhìn thấy xe ngựa, trong lòng y cũng hiểu rõ.

 

“Sao nàng tới nơi ?” Hắn tiến lên vén rèm xe chui .

 

Như Vân đang theo liền thức thời lùi bên ngoài.

 

Thôi Cửu Trinh đung đưa chân, chiếc bộ diêu tua rua tai cũng theo động tác của nàng mà lay động, vô cùng bắt mắt.

 

“Vậy tới đây gì? Ta nghĩ, một thư sinh như đến nơi để sách .”

 

Tạ Phi bật , tự cảm thấy dơ bẩn, nên ôm nàng lòng như khi.

 

“Chẳng qua là nhận lệnh, đến xử lý chút việc thôi.”

 

“Ồ!”

 

Thôi Cửu Trinh hiếm khi ý định truy hỏi thêm. Kỳ thực cần nàng cũng đoán , hôm nay phát hiện sáng sớm khỏi cửa, liền bảo Dương Đạt đặc biệt thăm dò, ở Chiếu ngục thì liền nghĩ đến Vương gia.

 

Chắc là đến để kết thúc chuyện.

 

Nàng cũng cố ý hỏi về Vương Diễn, chỉ : “Cũng Thái tử khi nào mới trở về, đừng để ai trông coi, học thói .”

 

Nhắc đến chuyện , Tạ Phi cũng tính toán, “Ngày mai chúng về Thôi gia ! Thái tử chơi nhiều ngày như , cũng đủ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-364-ket-thuc.html.]

Người ngoài , nhưng thì rõ, tính tình Thái tử nào ngày nào yên phận, mấy ngày nay chỉ riêng Cẩm y vệ cáo trạng cũng ít.

 

Tuy cũng chẳng chuyện gì to tát.

 

Nghĩ là , hai cùng trở về phủ. Tạ Phi khi tắm rửa sạch sẽ mùi m.á.u tanh, y phục xong liền đến thư phòng.

 

Thôi Cửu Trinh thì sai Như Vân gọi Dương Đạt đến chuyện, chỉ trong chốc lát, tới.

 

Nàng nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp : “Hãy theo dõi Thôi Nguyên Thục, chú ý đến hành động của nàng . Một khi nàng rời khỏi kinh thành, lập tức báo cáo cho !”

 

“Dạ, Đại cô nương.” Dương Đạt đáp lời, nhớ một chuyện khác, bẩm báo: “Lão gia hôm nay phái dò la tin tức của Thôi Nguyên Thục ạ.”

 

“Ồ?” Thôi Cửu Trinh khẽ nhếch môi.

 

Phụ của nàng rốt cuộc cũng mềm lòng , nhưng e rằng cũng chẳng ích gì.

 

“Ngươi hãy sắp xếp thỏa, trong thời gian , đừng để hỏng chuyện của !”

 

“Dạ!”

 

Thôi Cửu Trinh dặn dò xong liền bảo Như Vân tiễn . Nàng bưng chén , tựa chiếc gối tựa lớn sập lò sưởi mà suy tư, cuối cùng cũng kiên định với quyết định của .

 

Chiều tối, Tạ Thiên trở về, nhưng muộn hơn so với những ngày tan triều đây.

 

Cũng thể trách , hôm nay quá nhiều việc giải quyết, đặc biệt là chuyện Thôi thị hặc tội.

 

Nói đến chuyện thì quả thật nhỏ, dù cái tội kết bè kết phái trục lợi riêng, mưu đồ bất chính một khi gán cho thì ai dám xem thường.

 

Chu gia thật sự là tự tìm đường c.h.ế.t, mà dám nhảy nhót mắt Thôi gia.

 

Lần , những khác còn kịp lên tiếng, thì Thái tử bên gây sự .

 

Cũng từ tin tức, giờ đây đ.á.n.h cho con cháu Chu thị một trận, gây thêm ít phiền phức, Chu gia nắm lấy điểm loạn.

 

Tạ Thiên mệt mỏi trong lòng.

 

Hắn về phủ, tìm thấy Tạ Phi, “Mau gửi thư cho Thái tử, bảo trở về chuyên tâm học hành, đừng ngoài gây thêm rắc rối nữa.”

 

Tạ Phi liếc phụ , “Con rõ, con định ngày mai sẽ đưa Trinh Trinh về Thôi gia.”

 

Nghe , Tạ Thiên vội vàng gật đầu, “Như , hãy trông chừng kỹ tiểu tổ tông , đừng để xen lung tung. Chuyện vốn dễ giải quyết, qua tay náo loạn một phen, càng thêm phiền phức.”

 

Tạ Phi khẽ khựng , hỏi vài câu, những “chuyện ” Thái tử gây , nhất thời cũng cảm thấy đau đầu.

 

Bao che khuyết điểm thì đúng là bao che khuyết điểm, nhưng đầu óc linh hoạt cho lắm, chỉ , ngay cả hoạn quan bên cạnh cũng chẳng ai thông minh một chút.

 

Quả thực là bừa!

 

Muộn hơn một chút, cả nhà dùng cơm xong, cùng phu thê Tạ Thiên uống , mới tản .

 

Từ thị cũng nhàn rỗi, con trai và con dâu ngày mai sẽ , liền bận rộn lo liệu bề.

 

Tuy rằng lúc nào cũng thể trở về, nhưng dù cũng là về nhà vợ ở, thể tùy tiện ?

 

Thế là, bà chuẩn thêm vài món hậu lễ, chỉ đợi đến ngày hôm bọn họ trở về mang theo.

 

Đối với Thái tử, nếu sự ràng buộc, quả thực sẽ như ngựa hoang đứt cương, vì , Tạ Phi cũng chần chừ nữa. Sáng sớm hôm dùng bữa sáng xong, liền đưa Thôi Cửu Trinh cùng mấy xe đồ đạc trở về Thôi gia.

 

Trong cung, Hoàng đế sớm nhận tin tức, cũng thở phào nhẹ nhõm, căn dặn Đái Nghĩa: “Thái tử ? Khụ khụ… mau mau thu xếp cho , đưa đến Thôi gia.”

 

Đái Nghĩa đổi một chén nước ấm dâng lên, cung kính bẩm báo: “Điện hạ tin tức từ Thôi gia, xuất cung ạ. Có vẻ như, Người còn về gấp hơn cả Bệ hạ nghĩ đấy ạ!”

 

“Hửm?” Hoàng đế cảm thấy gì đó , “Hắn sẽ ngoài gây chuyện gì nữa chứ?”

 

Mỗi khi nghĩ đến việc Thái Hoàng Thái Hậu lóc kể lể với , cảm thấy kiệt sức.

 

Đái Nghĩa , tiện tiếp lời, dù cũng Thái tử sẽ gì!

 

Hoàng đế lắc đầu, thôi , con trai cứ giao cho Thôi gia mà phiền lòng! Bây giờ điều quan trọng là Chu gia.

 

Dám lúc mặt quấy phá, thật sự cho rằng Thái Hoàng Thái Hậu che chở thì sẽ trừng trị bọn chúng ?

 

“Trẫm nghi ngờ Chu gia cấu kết với phiên vương, ngươi hãy truyền khẩu dụ của trẫm, bắt vài giam Hình bộ tra xét!”

 

 

Loading...