Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 361:-- Điên Rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:08:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

“Vâng…”

 

Đối với vị lão giả tuổi cao nhất, vai vế cao nhất mà , ngay cả , cũng là một vãn bối.

 

Huống hồ hơn bảy mươi tuổi, còn cố gắng đến để giữ thể diện cho cháu gái , tự nhiên là kính trọng.

 

Lão thái gia tự mời rượu, để Tạ Phi kính vài chén, lúc mới khiến lão giả nguôi giận.

 

Còn về Thôi Tuân, lão thái gia thấy cũng còn tâm trạng, để tránh phiền những khác, liền bảo lui xuống.

 

Chuyện bên , bên nữ quyến rõ mồn một, nhao nhao thì thầm bàn tán.

 

“…Nghe Thái Hoàng Thái Hậu bỏ rơi , chẳng tống khỏi cung .”

 

“Cũng là nàng may mắn, Thái Hoàng Thái Hậu che chở, chẳng thấy nhà họ Vương, kẻ ngục thì ngục, kẻ lưu đày thì lưu đày.”

 

“May mắn cái gì, chỉ nịnh bợ khác mà thôi.”

 

Tam thái thái , cảnh cáo liếc các nàng một cái, “Thôi , chuyện đừng nữa, dù cũng là do Thôi gia chúng nuôi dưỡng, tới lui, thì vẫn là mất mặt Thôi thị chúng .”

 

Lời quả sai, thật sự thêm nữa.

 

Thôi Vân Anh và Thôi Cửu Trinh trao đổi ánh mắt, đợi một lát nữa, liền cùng rời khỏi chỗ .

 

Một là tiểu cô nương, một là mới thành hôn, cũng sẽ trách các nàng.

 

Sau khi Thôi Cửu Trinh rời , nàng sai nhắn lời cho Tạ Phi, vội vàng dẫn Thôi Vân Anh khỏi phủ.

 

Đã địa chỉ của Thôi Nguyên Thục, các nàng khỏi nhà liền thẳng tiến đến căn nhà đó của Chu gia, cũng tiết kiệm ít công sức.

 

Có Dương Đạt và Ngụy Dũng cùng, các hộ vệ khác âm thầm theo , nửa canh giờ , xe ngựa dừng một căn trạch viện mấy bắt mắt.

 

Thôi Vân Anh khinh thường bĩu môi, “Cứ tưởng sủng ái đến mức nào chứ! Chỉ là loại nơi thôi .”

 

Xem Thái Hoàng Thái Hậu cũng chẳng coi trọng Thôi Nguyên Thục đến mức nào!

 

“Thôi , với phận hiện giờ của nàng , như thế mới là đúng đắn.”

 

Thôi Cửu Trinh xuống xe, dặn dò Dương Đạt tiến lên gõ cửa.

 

Nàng thực chỉ nhất thời hứng thú mà đến đây, nếu Thôi Vân Anh cứ quấn lấy buông, nàng cũng lười biếng chẳng thấy Thôi Nguyên Thục nữa.

 

Bởi vì bất kể thấy bao nhiêu , nàng đều vô cùng khó chịu.

 

Gõ cửa xong, bà v.ú gác cổng thấy hai ăn mặc hoa lệ, nha ăn mặc cũng tầm thường, huống hồ còn hai hộ vệ mặt lạnh theo.

 

Nghe mục đích các nàng đến đây, dám để các nàng , đối với điểm Thôi Cửu Trinh chút kinh ngạc.

 

Thôi Vân Anh cảm thấy , ngược kiêu căng : “Xem cũng thất thế , dám tiếp tục vẻ nữa.”

 

Khác với nàng, từ khi bước căn trạch viện , Thôi Cửu Trinh liền cẩn trọng đ.á.n.h giá, và âm thầm liếc hai phía .

 

Dương Đạt và Ngụy Dũng thấy , cũng cảnh giác.

 

Không tốn nhiều công sức, các nàng liền gặp Thôi Nguyên Thục, dường như vẫn các nàng thể tìm đến đây, thấy các nàng, kinh ngạc đến nỗi quên cả .

 

“Đại tiểu thư, Tứ tiểu thư…” Cúc Diệp bên cạnh nàng chút run rẩy.

 

Thôi Vân Anh vui vẻ rộ lên, chắp hai tay lưng, chậm rãi tới.

 

“Xem ngươi sống cũng tệ nha?”

 

“Thôi Vân Anh!” Thôi Nguyên Thục nghiến răng, sang Thôi Cửu Trinh.

 

“Ồ? Tam tỷ tỷ còn nhớ !” Nàng đột nhiên dừng , “Không đúng, loại như ngươi sớm đuổi khỏi gia môn, xóa tên khỏi gia phả, còn là tam tỷ tỷ của nữa .”

 

Thôi Nguyên Thục , sắc mặt trầm xuống, nàng đang bàn đá trong viện, mặt bày nước điểm tâm.

 

Chỉ thấy nàng lời , nắm chặt chén , thấy , Cúc Diệp lo lắng đỡ lấy nàng .

 

“Các ngươi đến gì? Xem trò của ư?” Nàng hề sợ bọn họ.

 

Thôi Cửu Trinh nhướng mày, “Trò ư? Ngươi vốn dĩ là một trò , còn cần đặc biệt đến xem ?”

 

“Câm miệng!” Thôi Nguyên Thục ghét nhất việc Thôi Cửu Trinh nàng bất cứ điều gì.

 

Mèo Dịch Truyện

Mối thù giữa bọn họ là đến mức ngươi sống c.h.ế.t cũng quá lời.

 

Khẽ một tiếng, Thôi Vân Anh khoác tay Thôi Cửu Trinh, : “Nhị tỷ tỷ chuyện với nàng gì, thấy Vương gia diệt vong , mà một nàng vẫn sống lành, với cái vẻ đó, còn tưởng vẫn là một thiên kim tiểu thư ư!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-361-dien-roi.html.]

 

Nghe đến Vương gia, thần sắc Thôi Nguyên Thục cũng chút biến đổi.

 

Nàng chằm chằm Thôi Cửu Trinh, trực giác mách bảo nàng rằng chuyện của Vương gia nhất định là âm mưu của Thôi gia.

 

Tất cả đều do bọn họ , nếu bọn họ, nếu bọn họ, nhất định sẽ thành như bây giờ.

 

Bọn họ chính là thấy nàng , chính là phá hỏng chuyện của nàng .

 

Dần dần, ánh mắt nàng hai đổi.

 

Nếu hai bọn họ c.h.ế.t ở đây, Thôi gia chắc chắn cũng sẽ nếm trải nỗi đau mà nàng chịu đựng ?

 

Nhận điều , Thôi Cửu Trinh thản nhiên , động tĩnh xung quanh nàng chú ý, nhưng gì bọn họ, cũng hỏi qua nàng .

 

“Nếu là ngươi, sẽ ngu xuẩn nữa, dám đến đây, ngươi nghĩ sẽ chuẩn ?”

 

Sắc mặt Thôi Nguyên Thục biến đổi.

 

Lời thốt , khóe miệng Thôi Vân Anh cũng tắt nụ , nàng thể tin về phía Thôi Nguyên Thục.

 

Chẳng lẽ nàng còn tay với nàng ư?

 

Sao dám chứ?

 

sống c.h.ế.t!” Thôi Vân Anh nào dễ chọc, nàng đảo mắt một cái liền lệnh nha tiến lên khống chế nha của nàng , kéo sang một bên.

 

Thôi Nguyên Thục lập tức lùi , cảnh giác chằm chằm nàng, “Ngươi gì? Đây là trạch tử của Chu gia, các ngươi sợ Thái Hoàng Thái Hậu quở trách ?”

 

“Thái Hoàng Thái Hậu?” Thôi Vân Anh , thương hại nàng , “ là ngây thơ, ngươi nghĩ Thái Hoàng Thái Hậu lúc còn để tâm đến ngươi ?”

 

“Ngươi nếu dám động , nhất định sẽ khỏi trạch tử !”

 

“Ồ?”

 

Thôi Vân Anh nghĩ đến tội danh của Vương gia, nhất thời chút quyết định .

 

Chẳng lẽ Thôi Nguyên Thục thật sự thủ đoạn thế lực nào khác?

 

Nếu là như , nàng dính nhị tỷ tỷ đến đây chẳng nguy hiểm ?

 

Nghĩ đến đây, nàng lập tức về phía Thôi Cửu Trinh, chỉ thấy nàng thần sắc ung dung xung quanh, phảng phất hề để tâm.

 

Không hiểu , nàng an tâm .

 

cũng vì thế mà nổi giận, mấy bước tiến tới giơ tay tát một cái.

 

Một tiếng bốp.

 

Thôi Nguyên Thục thể tin trừng mắt nàng.

 

“Ngươi bớt giả vờ , tưởng thể hù dọa ư? Ta cho ngươi , cho dù hôm nay đ.á.n.h ngươi nửa sống nửa c.h.ế.t ở đây, cũng sẽ ai dám gì!”

 

“Thôi Vân Anh, ngươi dám động thủ đ.á.n.h ?” Nàng ôm mặt, từng chữ từng câu .

 

“Đánh ngươi thì , ngươi tưởng ngươi vẫn là nhị tiểu thư cao cao tại thượng của Thôi gia ?”

 

Nàng khẩy, khinh bỉ nàng , “Ngươi nếu tự kết liễu, còn thể ngươi bằng con mắt khác, nhưng rõ ràng ngươi ý thức đó.”

 

“Kết liễu?” Thôi Nguyên Thục lạnh lùng nàng , bỏ tay xuống, “Các ngươi đều c.h.ế.t, Thôi gia đều sụp đổ, thể kết liễu ?”

 

“Ngươi còn Thôi gia sụp đổ?” Thôi Vân Anh chỉ cảm thấy nàng điên .

 

Còn Thôi Cửu Trinh lời cũng nheo mắt , thản nhiên về phía nàng .

 

Ánh mắt đó phảng phất như đang một c.h.ế.t .

 

Nàng tuyệt đối sẽ cho phép ai gây bất lợi cho Thôi gia, cho những quan trọng với nàng.

 

Cho dù là ai!

 

Hiện tại, nên nghĩ xem xử lý Thôi Nguyên Thục, ít nhất thể ở đây, cũng thể để Thôi Tuân .

 

“Tứ , đủ !” Thôi Cửu Trinh lên tiếng.

 

Nghe , Thôi Vân Anh trừng mắt Thôi Nguyên Thục, nhưng định dễ dàng bỏ qua cho nàng .

 

Thôi Cửu Trinh nàng nhúng tay , tự nhiên sẽ để nàng tiếp tục nữa.

 

“Về ! Nàng như thế, cũng thể gây sóng gió gì, chân Thiên tử, gì cũng xem bản lĩnh đó !”

 

Lời tuy là cho nàng , nhưng bằng là cảnh cáo một tồn tại trong trạch tử !

 

 

Loading...