Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 36:------
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:59
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh mỉm , đôi mắt phản chiếu ánh sóng nước, nàng : "Cửu Trinh nghĩ, nơi của ông nội quá đỗi thoải mái, bằng dọn về đây ở."
"Hử?" Lão thái gia nhướng mày nàng, "Ở chỗ gì , quanh năm chẳng gặp mấy , e rằng cản trở việc con kết giao ."
"Chỗ ông nội thanh tịnh, hơn nữa, vốn cũng thích ngoài kết giao ai, chi bằng cứ nán đây với ."
Còn thể ngắm mỹ sắc như Tạ Phi, chẳng hơn ngoài khác ?
Lão thái gia suy nghĩ kỹ lời nàng , Thôi Cửu Trinh từng ở Đông Uyển, chỉ là phu nhân của ông mất , Thôi Cửu Trinh ai chăm sóc, liền do Ôn thị sắp xếp cho nàng một viện khác.
Ông nghĩ, quả thực thể cứ ở Đông Uyển với mãi, nên bồi đắp tình cảm với các tỷ và phụ mẫu mới .
Chỉ là, chuyện dường như như ông dự đoán.
Ông hạ thần sắc, "Nếu thực sự dọn về, đợi mấy ngày nữa chuẩn , cũng ."
Nếu nàng thích bên ngoài, thì nơi của ông cũng thể dung chứa nàng.
Nghe ông đồng ý, Thôi Cửu Trinh chút kinh ngạc, ngờ dễ dàng đến , "Vậy mai con sẽ chuẩn ."
"Mấy ngày nay , đợi mấy ngày nữa." Lão thái gia : "Trong viện còn khác, dù cũng bất tiện."
"Ồ..." Thôi Cửu Trinh chầm chậm kéo chiếc thuyền rồng đang trôi xa về, trong lòng đang nghĩ gì.
Xách một xô cá tươi, lão thái gia dẫn Thôi Cửu Trinh trở về.
Thấy ông quen đường thẳng đến hậu trù, nàng cũng theo.
Lão thái gia bao giờ câu nệ thế tục, bằng cũng sẽ khoảnh đất trong vườn để trồng rau nuôi gà, vì thế tự bếp nấu cơm cũng chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Thôi Cửu Trinh gọi Như Vân đến, dặn nàng ôm chiếc thuyền rồng, còn thì theo lão thái gia bếp.
"Khói dầu nhiều, ngoài chơi , đừng để hun khói."
"Sao hun khói, từng ngửi qua."
Mèo Dịch Truyện
Thôi Cửu Trinh lão thái gia thuần thục xử lý cá, nhất thời chút động tâm.
Nàng lúc cũng tài nấu nướng tồi.
"Ông nội, hôm nay để con ?" Nàng hăm hở .
Lão thái gia liếc nàng, "Hửm?"
Thôi Cửu Trinh cố gắng giải thích: "Con rảnh rỗi vô sự, cũng từng nghiên cứu vài món, bằng để con thử xem?"
Như Vân phía , chút mơ hồ, đại tiểu thư nhà các nàng mười ngón tay dính nước xuân, là khi nào nghiên cứu những thứ chứ.
Lão thái gia rốt cuộc vẫn chiều chuộng nàng, sự đảm bảo hết đến khác của nàng, liền để nàng động tay.
Tà dương khuất núi, trong hậu trù truyền đến từng đợt hương thơm.
Lão thái gia lượt nếm qua các món ăn đĩa, gật đầu.
"Không tệ!"
"Chỉ cần ông nội thích là ."
Lão thái gia còn cảm thấy ngon, chắc hẳn sẽ ai cảm thấy khó ăn !
Thôi Cửu Trinh , vì mùi hương , bên ngoài vài tiểu tư chờ.
Đông Uyển vốn nhiều , nguyên liệu đủ, Thôi Cửu Trinh dứt khoát thêm vài món.
Chỉ riêng món cá, nàng hai chậu lớn, nêm nước sốt chua cay, ăn trong thời tiết , gì đưa cơm bằng.
Ra khỏi hậu trù, nàng chuẩn y phục dùng bữa, dù cũng ám mùi dầu khói khắp .
Buổi tối, Tạ Phi và Thái tử cùng dùng bữa, mang cơm đến là Tiểu Ngũ, xách hai hộp thức ăn lớn đến, bước vẫn vững vàng.
"Tạ nhị công tử và tiểu công tử hôm nay phúc , bữa tối do đại tiểu thư nhà tự tay , thơm lắm ạ."
"Đại tiểu thư nhà ngươi là ai?"
Thái tử thấy các món ăn bày , hai mắt sáng rỡ.
Mùi hương quyến rũ đó lập tức khiến thèm chảy nước miếng, nuốt khan một cái.
Tiểu Ngũ nếm thử món ăn , : "Chính là vị hôm nay ở Đông Uyển nhà chúng ."
Thái tử nhớ , "Là cái đồ thối..."
"Hừm!" Tạ Phi liếc một cái, Thái tử tình nguyện nuốt lời xuống.
"Thay đa tạ đại tiểu thư nhà các ngươi." Tạ Phi thưởng cho một thỏi bạc nhỏ.
Tiểu Ngũ nhận lấy, nheo miệng : "Vâng, hai vị công tử cứ dùng bữa , tiểu nhân lát nữa sẽ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-36.html.]
Tạ Phi gật đầu, đầu , liền thấy Thái tử bắt đầu ăn .
"Ừm ừm... Món ăn cũng , cô, cô sẽ tha thứ cho sự thất lễ hôm nay của nàng."
Nói đoạn, ăn uống thỏa thích.
Ở chính sảnh phía , lão thái gia thấy Thôi Tuân đến, kéo kéo mí mắt, "Ngươi đến chính phòng dùng bữa, chạy đến chỗ gì?"
Tuy , nhưng vẫn lệnh cho thêm một bộ chén đũa cho ông .
Thôi Tuân : "Chẳng Điện hạ ở đây, nên đến bái kiến một lễ ."
"Hừ! Ngươi thật tiện nghi."
"Khụ khụ, Trinh nhi hôm nay gây phiền phức gì cho phụ đấy chứ?"
"Cháu gái ruột của , thể phiền phức gì?" Lão thái gia hừ một tiếng, "Ngươi gì mà vội vàng chạy đến đây?"
Thôi Tuân thấy phụ vạch trần, đành thừa nhận, "Nhi tử , Trinh nhi từ chối việc Ôn thị sắp xếp cho con bé chơi với tiểu tử Vương gia."
"Từ chối thì từ chối, gì mà ầm ĩ."
"Cũng Trinh nhi bất mãn với Ôn thị, bất mãn với tiểu tử Vương gia."
Đây mới là điều Thôi Tuân quan tâm.
Lão thái gia nheo mắt , nghĩ đến chuyện Thôi Cửu Trinh dọn về hôm nay, lắc đầu, "Chuyện nội trạch, ngươi trong lòng rõ là ."
Thôi Tuân thở dài, "Vâng..."
lúc đó, Thôi Cửu Trinh y phục xong trở về, thấy Thôi Tuân cũng kinh ngạc.
"Phụ cùng mẫu và ?"
Lời hỏi khiến Thôi Tuân chút ngượng nghịu, ông sờ sờ mũi, quả thực về phủ đến chính phòng, nhưng chuyện của đại nữ nhi, đến Đông Uyển.
"Cái đó, vi phụ cũng lâu cùng ông nội con dùng bữa ."
"Hừ!"
Lão thái gia bĩu môi, Thôi Cửu Trinh tự nhiên sẽ hỏi thêm gì, gật đầu, xuống bên cạnh.
Trong bữa ăn, mấy gì, lão thái gia thấy Thôi Tuân ăn nhiều, trừng mắt ông mấy .
Đặc biệt là khi bữa cơm do đại nữ nhi tự tay , thì càng ngừng ăn.
Ăn uống no nê, Thôi Tuân tự tay dâng lão thái gia một chén , trong lúc hai chuyện, Thôi Cửu Trinh lui ngoài.
Nàng vốn định về viện của , ai ngờ tình cờ thấy Tạ Phi đang xách thứ gì đó qua hành lang phía .
Bước chân khẽ chuyển, nàng liền theo.
Ngọc Yên và Như Vân vội vàng đuổi theo mấy bước, Ngọc Yên trong lòng xót xa.
Sao gặp nữa !
"Tạ nhị công tử?" Nàng hì hì tiến lên, thấy dừng , đôi mắt sáng lên, hỏi: "Bữa cơm tối nay ngon ạ?"
Tạ Phi nhàn nhạt liếc nàng, "Tạm !"
Keo kiệt quá, nàng bỏ bao tâm tư để đền tội mà.
Thôi Cửu Trinh nhăn nhăn chiếc mũi ngọc, "Vậy... còn giận ?"
Tạ Phi cúi mắt nàng, ánh trăng vằng vặc, đèn lồng lấp lánh, mặt tươi như hoa, mềm mại ấm áp.
Hắn dời mắt , khẽ động môi, "Không !"
Thôi Cửu Trinh lén , buông tha , "Rốt cuộc là giận, là hết giận ?"
"Không giận!" Tạ Phi xong, lùi xa một chút, "Có thể nhường đường cho ?"
"Ấy, vội vàng về gì?" Thôi Cửu Trinh khẽ động mũi, nàng chiếc hộp gỗ tinh xảo trong tay , "Đây là gì mà thơm ?"
Dường như là mùi của một loại bánh ngọt nào đó.
Tạ Phi chiếc hộp trong tay, dứt khoát đưa cho nàng, "Điểm tâm trong nhà đưa tới, ngươi thích thì cứ lấy !"
Nói xong, vòng qua nàng rời .
Thôi Cửu Trinh buộc nhận lấy, vẻ mặt mờ mịt.
Khoan , nàng chỉ là thèm sắc của , trêu chọc một chút, tiện thể hỏi thăm vài chuyện, chứ ý định cướp đồ của !
Phía , Ngọc Yên và Như Vân thở dài, vẻ mặt khó tả.