Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 358:-- Bất Công ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:08:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh , đưa bình luận.
Hà Cảnh Minh đó nàng từng gặp hai , trông giống kẻ bạc tình bạc nghĩa, chẳng qua, Hà gia thì chắc.
Nàng Lưu Tương Uyển gầy yếu, với dáng vẻ như nàng , những gia đình thể chấp nhận cũng chỉ đếm đầu ngón tay.
Tuy hiểu rõ, nhưng vẫn đau lòng cho nàng .
"Không , đàn ông trong thiên hạ chỉ mỗi , chúng sẽ chọn hơn."
Nghe lời nàng, Lưu Tương Uyển kìm mà mỉm .
Sau ?
Từ đối với nàng mà quá xa xỉ .
Không nhiều về chuyện , Thôi Cửu Trinh ngay đó chuyện khác với nàng , Lưu Tương Uyển cũng hiếm khi trêu chọc mà đ.á.n.h giá nàng.
"Nghe sáng sớm hôm nay ngươi dậy nổi, giờ đây những bên ngoài biểu tật, đều câm miệng ."
Chuyện như thế bạn của , rốt cuộc cũng chút ngượng ngùng.
Thôi Cửu Trinh khẽ ho một tiếng, nhỏ giọng: "Quả thật tật."
Không chỉ tật, mà còn vô cùng cường tráng!
Lưu Tương Uyển che miệng , khẽ ho một tiếng, giữa lúc khẽ nhíu mày, liền lấy một bình sứ trắng, đổ một viên t.h.u.ố.c nuốt xuống.
Nha bên cạnh thấy , lập tức dâng lên một chén nước ấm.
"Đây là uống thứ gì?" Thôi Cửu Trinh nhíu mày hỏi, thu ý .
Lưu Tương Uyển uống nước ấm từ từ bình tĩnh , đợi cơn ngứa trong cổ họng qua , : "Là t.h.u.ố.c viên bồi bổ, ngươi cũng đấy, cái bệnh ho của , thứ lợi cho phổi tạng, mỗi uống mới thể khá hơn."
Nghe , Thôi Cửu Trinh quan sát sắc mặt nàng , thấy mang vẻ hồng hào, lúc mới yên tâm.
"Làm giật ." Nàng lo lắng bệnh của nàng , "Lát nữa sẽ phái đưa cho ngươi ít nhân sâm gì đó, bồi bổ nguyên khí, cũng cho tỳ phế."
Lưu Tương Uyển từ chối, gật đầu chấp nhận.
Nha phía cũng lặng lẽ lui về phía canh, cúi đầu.
Phu nhân Lưu gia, đang âm thầm chú ý đến bọn họ, cũng thở phào nhẹ nhõm.
26. Chẳng mấy chốc yến tiệc bắt đầu, nam nữ riêng. Bàn của Thôi Cửu Trinh là các phu nhân, khỏi kéo nàng chuyện, để nàng cùng uống vài chén rượu.
Lưu Tương Uyển mỉm , thỉnh thoảng vài câu, phần lớn là lặng lẽ họ chuyện.
Chẳng bao lâu , nàng chuẩn cáo từ, nghĩ đến sức khỏe của nàng , cũng ngăn cản.
Thôi Cửu Trinh đích tiễn nàng, cùng nàng rời là phu nhân Lưu gia.
Trước nhị môn, hai bàn tay nắm chặt chẳng buông. “…Đã hẹn , đợi về thăm nhà xong sẽ đến thăm ngươi.”
“Được, đợi ngươi!” Lưu Tương Uyển đáp lời. “Mau về ! Còn khách khứa cần chiêu đãi, chúng khi nào gặp chẳng .”
“Ưm!” Thôi Cửu Trinh buông tay, nàng cùng phu nhân Lưu gia lên kiệu xa, lúc mới xoay .
Còn trong kiệu khoảnh khắc , cuối cùng cũng thở phào một , yếu ớt tựa trong.
Đợi đến đại môn, phu nhân Lưu gia vén màn kiệu, đích cầm đèn lồng đỡ nàng xuống, thấy nàng dáng vẻ như , khỏi một trận xót xa.
“Thân thể của ngươi thế , hà tất đích chuyến .” Nàng thở dài một tiếng.
Viên t.h.u.ố.c đó há thể tùy tiện dùng, tiêu hao chẳng qua đều là tinh khí của nàng mà thôi.
Lưu Tương Uyển chỉ lắc đầu, dù hư nhược, mặt mang theo ý nhàn nhạt.
“Ta hứa , sẽ các nàng thành , hôm qua thể đến, nay há thể nuốt lời!”
“ ngươi, chịu nổi hành hạ…”
“Không , dù cũng chẳng còn bao lâu nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-358-bat-cong.html.]
Lưu Tương Uyển nhạt để ý, chi bằng là nàng sớm chấp nhận phận.
Nơi bất công nhất của ông trời, chính là ban cho nàng một thể bệnh tật yếu ớt.
Phu nhân Lưu gia , trong lòng nghẹn , xót xa bất đắc dĩ.
Chỉ thể thở dài một tiếng, đỡ nàng lên xe ngựa, đưa nàng về phủ.
Đợi các nàng , Từ thị tin tức, âm thầm hỏi vài câu, ma ma bên cạnh đáp lời, ánh mắt nàng phức tạp, trong mắt lóe lên một tia sáng long lanh nhanh chóng che giấu .
Nhìn Thôi Cửu Trinh, lúc mới một tia an ủi.
Tiệc tàn, vài phần say.
Bàn tiệc nữ khách rút lui sớm, nên Thôi Cửu Trinh cùng Từ thị chuyện một lát liền trở về viện, cả ngày bận rộn cuối cùng vẫn là mệt mỏi.
Sau khi tắm rửa, giường hầu như ngay lập tức chìm giấc ngủ sâu.
Đâu , Tạ Phi trở về muộn hơn một chút, bên giường nàng lâu mới tắt đèn, ôm nàng xuống.
Ngày hôm , Thôi Cửu Trinh cuối cùng cũng ngủ một giấc thật ngon, mở mắt liền thấy bên cạnh, khí tức gỗ thông thuộc về bao trùm chóp mũi.
Nàng kìm ôm chặt.
“Tỉnh ?” Mang theo tiếng khàn khàn đặc trưng khi tỉnh giấc, Tạ Phi mở mắt nàng.
“Ưm…” Thôi Cửu Trinh cọ cọ, cả lười biếng lập tức dậy.
Biết rõ thói quen của nàng ở Thôi gia, Tạ Phi cũng vui vẻ cùng nàng nán , vì thành mà đổi thói quen ban đầu.
Cho đến khi một trận tiếng bụng sôi ùng ục truyền , Thôi Cửu Trinh lập tức tỉnh táo, thì là bụng đang réo.
Tạ Phi bật , “Dậy ! Bảo mang ít đồ ăn tới.”
Chuyện lý nào đồng ý? Thôi Cửu Trinh lập tức bò dậy.
Dùng bữa xong, hai đến chính phòng thỉnh an, Từ thị cũng so đo chuyện hai dậy sớm muộn. Hiện giờ trong phủ hỷ sự xong, còn ít việc đang bận, liền tiễn các nàng : “Nên gì thì đó , chỗ trói buộc các ngươi, cũng chẳng mấy cái quy củ đó.”
Mèo Dịch Truyện
Đối với tiểu nhi tử, nàng đương nhiên là thiên vị cưng chiều, ngay cả Thôi Cửu Trinh cũng .
Còn đại nhi tử đương nhiên cũng thương, nhưng vì là trưởng tử rốt cuộc sẽ nghiêm khắc hơn chút, và Tôn thị, là tông phụ, đương nhiên thể rảnh rỗi như Thôi Cửu Trinh.
Đại tẩu Tôn thị giao cho việc quản lý nội vụ lặng lẽ thở dài.
Làm em dâu thật !
Thôi Cửu Trinh nhận ánh mắt của nàng, nheo mắt , “Đại tẩu thật vất vả .”
Khóe miệng giật giật, u oán : “Nếu giúp , cũng vui lòng.”
“Vậy , cái gì cũng hiểu! Tránh phiền ngươi.”
Thôi Cửu Trinh sảng khoái từ chối.
Nếu là thường, e rằng mong chuyện còn kịp, dù phủ thể giúp quản lý nội vụ, cũng là sự công nhận đối với bản và biểu tượng của phận.
Càng là lúc thu phục một nhóm .
Thôi Cửu Trinh cần, theo phận của nàng, cần dùng cách để phô trương gì.
Dù , bản nàng đủ !
Từ thị bật nàng đẩy chuyện mà khác mong , lắc đầu, “Ngươi đó! Chớ trêu chọc tẩu tẩu của ngươi nữa, nếu nàng cũng bỏ gánh , chớ bận rộn đến phát ốm.”
Thôi Cửu Trinh đáp lời, “Vâng, nhưng nếu mẫu và tẩu tẩu cần, thì gọi giúp đỡ cũng .”
“Chuyện thì cần.” Rốt cuộc vẫn niệm tình họ tân hôn, nỡ để nàng bận bịu, “Được , bảo lão nhị dẫn ngươi dạo phủ, loanh quanh khắp nơi, chỗ cần ngươi bận rộn.”
Thấy , Thôi Cửu Trinh cũng gì nữa, cùng Tạ Phi vẫn luôn lời nào hành lễ xong, liền cáo lui.
Ra khỏi chính viện, các nàng theo lẽ thường thỉnh an Lục thị, ngay đó liền thật sự dạo chơi trong phủ.
Nhớ tới một chuyện, nàng bên cạnh : “Người nhà họ Vương khi nào thì xử lý đây?”