Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 349:-- Thỏa mãn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:07:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đây là gì?” Thôi Cửu Trinh nhận lấy, vốn đoán là trang sức châu báu quý giá gì đó, nhưng , là khế ước.
Hảo gia hỏa, còn là khế ước của Kỳ Lân Các.
Nàng cẩn thận xem xét, mấy nhà Kỳ Lân Các đều mở ở vùng Dư Diêu.
Theo nàng , bên Dư Diêu dường như ít Kỳ Lân Các, nơi nhiều nhất là vùng Kinh thành và vùng Giang Tô.
Kinh thành cần nhiều, ai là , Giang Tô tự nhiên là bởi Thẩm Mậu Quân vốn là Tô Châu.
“Ngươi những ngày thấy bóng dáng , sẽ là việc chứ?”
Thẩm Mậu Quân mừng rỡ, ngờ nàng đoán .
“ đó, nàng xem, vì để thêm đồ cưới cho nàng, bận đến gầy ít.”
Hắn phe phẩy quạt xếp, đôi mắt ám chỉ về phía Thôi Cửu Trinh.
Lão thái gia tâm trạng tồi, Kỳ Lân Các, đứa nhỏ cũng xem như lòng .
“Nếu , buổi trưa hãy ở dùng cơm cùng !”
Thẩm Mậu Quân hai mắt sáng bừng, “Thế tiện chứ!” Rồi sang Thôi Cửu Trinh, “Tại hạ ăn cá do đại cô nương , những ngày mệt mỏi, khẩu vị gì…”
“Được thôi!” Thôi Cửu Trinh cất khế ước, “Làm cho ngươi một bàn tiệc cá cũng .”
Thẩm Mậu Quân là Tô Châu, đối với cá thật sự là ăn mãi chán.
Nghe nàng , đừng là vui mừng đến mức nào.
Thấy đang chuyện với lão thái gia, Thôi Cửu Trinh liền xuống để chuẩn .
Người bắt cá thì bắt cá, thái cá thì thái cá, cũng cần nàng tốn công.
Chỉ khâu cùng là tự tay nấu mới cần chút công phu.
Buổi trưa dùng cơm, Thái tử hậm hực tránh xa Tạ Phi, quanh một vòng xuống bên cạnh Thẩm Mậu Quân.
Đối với ba , hừ!
“Ối chao, ai chọc ghẹo điện hạ của chúng , cái miệng nhỏ sắp vểnh lên trời kìa.”
Còn thể là ai chứ, ngoài mấy , ai còn dám ngài chịu giận?
Thái tử hậm hực gắp một miếng cơm.
Thẩm Mậu Quân cố ý hỏi, thật sự là thấy dáng vẻ Thái tử lúc thật buồn .
Nói là tiệc cá thì cũng gần đúng, buổi trưa kịp g.i.ế.c gà mổ vịt, bèn thêm mấy món cá cùng vài món chay và bán mặn.
Còn về cá thì!
Cá kho tàu, cá hấp, còn cả lẩu cá chua cay, thời tiết mà ăn một miếng, thì khoan đến là ngon miệng đến cỡ nào.
Lời Thẩm Mậu Quân cũng giả, những ngày bôn ba khắp nơi, quả thật là bận rộn vô cùng, thời gian dùng cơm nhiều, mà ăn cũng nhiều.
Lúc ăn những món ngon như , quả thật là thơm ngon.
Lão thái gia thấy ban đầu còn giữ phong thái dùng cơm của thế gia, về dần dần đồng điệu với Thái tử.
Vùi đầu ăn uống ngon lành, đũa cũng ngừng một chút nào.
Dùng cơm xong, Thẩm Mậu Quân cảm thấy nhân sinh thật khác biệt.
Thỏa mãn!
“Ai, của quả thật là phúc khí!”
Hắn dựa lưng ghế, xoa xoa cái bụng chút căng mà cảm thán.
Tạ Phi đang uống liếc một cái, nhàn nhạt : “Dù ngươi chua đến mấy cũng tìm .”
Thẩm Mậu Quân khựng , tức giận trừng mắt .
Chỉ cái miệng , mở miệng khiến đau đầu, rốt cuộc là mà câu dẫn Thôi đại cô nương .
Hắn về phía Thôi Cửu Trinh, chỉ thấy nàng đang Tạ Phi với ánh mắt tràn đầy tình ý, đang khẽ gì.
Chậc, , ánh mắt !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-349-thoa-man.html.]
Xong xuôi công việc, từ biệt lão thái gia, khi quên : “Biểu thẩm bảo nhắc nhở ngươi, qua hai ngày nhớ về phủ chuẩn , còn nhiều việc cần lo liệu .”
Thế đó, Tạ phu nhân bận đến mức chân chạm đất .
Tạ Phi gật đầu đáp lời, hôm nay là mùng ba, mùng tám đại hôn, tính cũng là lúc nên về.
Chuyện với lão thái gia xong, hai lời liền đồng ý, còn về bài vở của Thái tử tự nhiên sẽ do ngài tự đảm nhiệm.
Để rảnh rỗi hơn chút, ngày hôm , lão thái gia liền bảo thu xếp đồ đạc về.
Ở Tạ gia, Tạ Chính đang chắp tay , thấy về liền thở phào nhẹ nhõm.
“Đệ của , cuối cùng cũng về , mẫu những ngày tính tình càng ngày càng lớn, mau dỗ dành .”
Nói , vội vàng đẩy chính phòng, bản thì chạy mất.
Tạ Phi bất đắc dĩ, đành sửa ống tay áo, tiến lên thỉnh an Từ thị.
“Mẫu !”
Từ thị đang xem danh sách ngẩng đầu, chỉ nhíu mày : “Ta thấy viện tử của hai con điều mới tới hầu hạ cũng tiện lắm, đây hầu hạ con đều là tiểu tư, nha bà tử nào.”
Bà đặt danh sách xuống, tiếp tục : “Hồi đầu sẽ phái Bích Châu bên cạnh qua đó, còn Dư ma ma, bà hầu hạ Cửu Trinh, cũng quen thuộc sở thích của nàng , định để bà cũng trở về, đợi các con thành xong, theo về.”
Bà nghĩ kỹ , điều nha mới đến viện của hai vợ chồng họ rốt cuộc cũng thỏa đáng lắm, chuyện trong viện của con trai , vẫn là nên nhúng tay quá nhiều thì hơn.
Vậy thì cứ dùng của chính các nàng !
Chuyện cũng báo cho bên Thôi gia một tiếng.
Nghĩ đến Thôi tam thái thái tinh minh giỏi giang, Từ thị cố gắng lấy tinh thần, thể để khác vượt mặt .
Tạ Phi xong, nhất nhất đáp lời.
“Làm phiền mẫu .”
“Ta mong ngóng bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng đợi con thành gia, đợi chuyện của con xong xuôi, liền thể thật sự nghỉ ngơi .”
Nghĩ đến đây, bà giãn mày, mặt cũng lộ rõ vẻ mừng rỡ.
Lại thêm một lúc, đa phần là hỏi về thói quen, điều kiêng kỵ của Thôi Cửu Trinh.
Tạ Phi tỉ mỉ xong, Từ thị đều ghi nhớ, : “Đi xem thúc thẩm của con ! Những ngày nàng cũng bận rộn ít.”
“Vâng…” Tạ Phi thuận theo lời mà dậy.
Bên , Lục thị đang khâu y phục, thấy Tạ Phi đến, khỏi dịu ánh mắt.
Đợi hành lễ xong, bà : “Cuối cùng con cũng về , nếu về nữa, mẫu con đích lôi con về .”
Mèo Dịch Truyện
Tạ Phi cúi đầu, “Là của con, để và mẫu vất vả .”
“Chuyện cả, chỉ cần các con , chúng liền an tâm.” Lục thị .
Bà đối với Tạ Phi thật lòng yêu thương như con trai ruột.
Mặc dù những năm từng gọi bà là mẫu , nhưng cũng là từ khi khai sáng dạy dỗ , phần tình nghĩa vô cùng sâu nặng.
Vì , Tạ Phi cũng thật lòng ý định sẽ phụng dưỡng bà thật .
Khi thấy y phục trong tay bà, chút kinh ngạc, “Thúc thẩm đây là…”
“Thế nào?” Bà mở rộng chiếc y phục gần như thành, “Cửu Trinh đứa nhỏ sẽ thích ?”
Chiếc y phục gấm hoa văn kim tuyến màu đỏ chính, kiểu dáng tinh xảo, là tốn ít tâm tư.
Trong mắt Tạ Phi nổi lên ý ấm áp, Lục thị, “Nàng sẽ thích, đa tạ thúc thẩm!”
Lục thị vui vẻ mặt, những nếp nhăn nơi khóe mắt cũng sâu hơn chút.
Tạ Phi lòng thêm vài câu, nhưng nhất thời mở lời thế nào, chỉ bà luyên thuyên : “Đây là đây tìm lấy đo của nàng mà , nghĩ chắc chênh lệch là bao, đợi nàng thử nếu chỗ nào , sẽ sửa .”
Đa phần là bà chuyện, qua lâu, Lục thị xong, Tạ Phi cùng bà uống , lúc mới rời .
Viện tử ban đầu đổi nhiều, thêm ít đồ đạc, ngay cả hầu hạ cũng .
Phần lớn tiểu tư đều điều , mấy còn cũng đều là việc vặt, cùng với tùy tùng bên cạnh .
Tạ Phi nghĩ một lát, Tiểu Ngũ ở Đông Uyển của lão thái gia tồi, đầu xin về chắc khó.
Cũng uổng công dạy dỗ đứa nhỏ đó bấy lâu nay!