Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 342:-- Chết Đuối ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:07:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thôi Nguyên Thục cũng ngờ sẽ gặp Thôi Cửu Trinh ở đây, nhưng tình hình hiện tại cho phép nàng chậm trễ, vội vàng theo đình.

 

Hai nhóm đối diện , trông thấy rõ ràng rành mạch.

 

Khôn Ninh Cung và Nhân Thọ Cung bất hòa cũng chuyện một sớm một chiều, lúc sắc mặt hai bên đều .

 

Thôi Nguyên Thục ướt khá nhiều, trời tháng tư ướt như còn chút lạnh, khiến sắc mặt nàng trở nên trắng bệch.

 

Cung nữ thấy , liền : “Cô nương, nô tỳ lấy áo choàng cho nhé! E rằng mưa còn rơi một lát nữa.”

 

Các nàng dầm mưa thì , nhưng Thôi Nguyên Thục là hồng nhân bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu, yếu ớt, nếu dầm mưa đổ bệnh thì .

 

Không ai dám gánh vác trách nhiệm .

 

Thôi Nguyên Thục quả thật lạnh, từ chối, lập tức hai cung nữ cùng đội mưa chạy .

 

Hạt mưa to như hạt đậu đập cũng đau, huống chi còn dầm mưa suốt đường về cung, đoạn đường cũng gần.

 

30. Người bên cạnh Thôi Cửu Trinh bĩu môi, “ là yếu ớt, khổ vẫn là chúng nô tỳ thôi.”

 

Nàng thấy buồn , lắc đầu.

 

Thôi Nguyên Thục sẽ bận tâm ?

 

Tất nhiên là , thiên kim tiểu thư nuông chiều từ nhỏ đương nhiên sẽ cho rằng thứ của khác đều là lẽ đương nhiên.

 

Một lúc , mưa bắt đầu nhỏ dần, còn gấp gáp như nữa.

 

Vừa lúc ngang qua, cung nữ bên cạnh Thôi Cửu Trinh lập tức chạy , đoạt lấy cây dù đó đang cầm.

 

“Đại cô nương.” Nàng trở đình, liếc Thôi Nguyên Thục đang bên , kiêu hãnh ngẩng cằm, “Mưa xuống chút lạnh, nô tỳ lấy cho một chiếc áo choàng pha một ấm nóng, cũng nên ấm cơ thể.”

 

Thôi Cửu Trinh khẽ gật đầu, “Làm phiền ngươi , ngươi nhớ tự giữ gìn.”

 

“Dạ, Đại cô nương.”

 

Hãy xem, Đại cô nương của chúng giống .

 

Một cung nữ còn bên sắc mặt , nhưng vì ở Cung Khôn Ninh nên dám gì, đành nín nhịn.

 

Hai cung nữ , bên cạnh Thôi Cửu Trinh còn hai , cũng bảo vệ nàng một bên, cảnh giác như thể sợ bên sẽ gì.

 

Thôi Cửu Trinh cảm thấy chút buồn , nên chăng là ngược ?

 

Đột nhiên, một tiếng hắt truyền đến, nàng liếc mắt sang, là Thôi Nguyên Thục.

 

Chỉ thấy nàng ôm mũi, thể ngừng run rẩy.

 

So với nàng một khô ráo thoải mái, Thôi Nguyên Thục một ướt sũng, quả thật chút chật vật khó coi.

 

“Cô nương, chứ! Sao mấy chậm chạp như , sợ nhiễm lạnh .”

 

Tiểu cung nữ oán trách.

 

Cũng chẳng nghĩ xem, hai ngoài đều đang dầm mưa lớn, gì, ngược oán trách .

 

“Không , đợi thêm chút nữa là .” Thôi Nguyên Thục dịu dàng .

 

Nàng ngừng , Thôi Cửu Trinh, “Không Thôi Đại cô nương thể cho mượn một chiếc khăn tay sạch ?”

 

Thôi Cửu Trinh , thu ánh mắt đang mặt hồ, đầu nàng , “Ta vì cho mượn?”

 

Thôi Nguyên Thục c.ắ.n môi, “Ta hiện tại đều ướt , chỉ cầu một chiếc khăn sạch để lau thôi.”

 

“Vậy thì ? Ngươi thế nào, liên quan gì đến ?”

 

Nàng , nàng cầu, nàng liền cho?

 

Ai nuông chiều nàng ?

 

“Thôi Đại cô nương quá vô tình , ngay cả một chiếc khăn tay cũng nỡ, vật gì quý giá, cô nương của chúng đến nông nỗi …”

 

“Chủ tử chuyện, nào phận hạ nhân xen , tuy trong cung, nhưng ngươi thì , , chẳng lẽ cung quy lỏng lẻo đến ?”

 

Cung nữ bên cạnh Thôi Cửu Trinh hiểu ý, lập tức đưa tay tát một cái mặt tiểu cung nữ .

 

Bốp một tiếng.

 

31. Tiểu cung nữ kịp phản ứng, cứ thế ngây chịu đòn.

 

Ôm mặt, kinh ngạc các nàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-342-chet-duoi.html.]

“Vô phép tắc như , xem bẩm báo Hoàng hậu nương nương, kẻo khác chuyện, truyền ngoài, Hoàng hậu nương nương .”

 

“Các ngươi…”

 

Tiểu cung nữ ôm mặt tức giận thút thít, nhưng dám phản bác.

Mèo Dịch Truyện

 

Nàng chỉ là một cung nữ thấp nhất, ngày thường chỉ phụ trách việc vặt, hôm nay ngoài là để giúp Thôi Nguyên Thục hái vài bông hoa mới cho Thái Hoàng Thái Hậu thế.

 

Đâu ngờ đột nhiên trời đổ mưa, bất đắc dĩ đành đến đây tránh.

 

Một nhân vật nhỏ bé như nàng, một câu của nữ quan bên cạnh Hoàng hậu cũng thể lấy mạng nàng, nào còn dám mở miệng.

 

Dù hiện tại đó mặt ở đây.

 

Nàng uất ức về phía Thôi Nguyên Thục, “Cô nương, nô tỳ vô dụng…”

 

Thôi Nguyên Thục mím môi, lắc đầu, ánh mắt nàng chỉ Thôi Cửu Trinh.

 

“Thôi , họ Thôi xưa nay vẫn thế, sớm nên thấu .”

 

“Xưa nay vẫn thế, vẫn thế gì?”

 

Thôi Cửu Trinh vui, nàng khẩy : “Không cho ngươi mượn, lý do nào khác, chính là , nguyện, bởi vì… bẩn!”

 

Thôi Nguyên Thục mặt trắng bệch, thể tin nổi trừng mắt nàng.

 

“Ngươi cái gì?”

 

“Nghe hiểu ?” Thôi Cửu Trinh nhẹ, “Vậy nữa, thấy một kẻ tư thông với chồng tương lai của tỷ tỷ , còn vội vã cho , bẩn thỉu, quả thực ô uế cái họ .”

 

Nàng u ám : “Đã đuổi khỏi nhà, còn xóa tên, ngươi chi bằng đổi luôn cả họ ! Kẻo khiến chướng mắt.”

 

“Thôi Cửu Trinh! Ngươi đừng quá đáng, thật sự cho rằng sợ ngươi ?”

 

Nàng cũng còn giả vờ yếu đuối nữa, hai tay nắm chặt , hận thể ngay lập tức lao tới xé nát đối phương.

 

“Quá đáng ư?” Thôi Cửu Trinh nhướng mày, “So với những gì ngươi , tính là quá đáng nhỉ?”

 

Nàng , “Hãy bộ dạng ngươi bây giờ xem, loại nam nhân đó cũng chỉ ngươi mới coi là bảo bối, ngươi ở đây khúm núm, khắp nơi cẩn thận lấy lòng, còn đang gì?”

 

“Phải trách thì trách chính ngươi, thể oán khác!”

 

Nói xong, nàng thấy mưa gần tạnh hẳn, chỉ còn lất phất vài hạt nhỏ, liền định rời sớm, ở đây thêm nữa nàng sợ nhịn ngứa tay.

 

“Đi thôi! Đến chỗ khác một lát.”

 

Nói , nàng dẫn hai cung nữ khỏi đình.

 

Thôi Nguyên Thục mắt đỏ hoe chằm chằm nàng, thể phủ nhận rằng mỗi câu của nàng đều chạm đúng chỗ đau của .

 

Nếu thể lựa chọn, ai khúm núm khắp nơi lấy lòng khác?

 

Nếu thể

 

Thôi Cửu Trinh, nàng nhất định sẽ để ngươi sống.

 

Chỉ cần nàng c.h.ế.t, chỉ cần nàng, đúng, chính là như .

 

Không nàng, thứ sẽ đổi.

 

“Ngươi c.h.ế.t ——”

 

Nàng lẩm bẩm, đột nhiên xông nhào về phía Thôi Cửu Trinh.

 

Như thể mắt , Thôi Cửu Trinh khẽ xoay tránh , đồng thời vươn tay đẩy mạnh nàng xuống hồ.

 

“Á… Cô, cô nương…” Tiểu cung nữ sợ ngây , nhất thời .

 

Đầu óc một mớ hỗn độn.

 

Thôi Cửu Trinh khẩy, cùng một thủ đoạn mà còn tái diễn nữa, thật sự cho rằng khác đều ngu ngốc như nàng ?

 

Nàng lạnh lùng Thôi Nguyên Thục rơi xuống nước, chới với trong hồ, miệng đứt quãng kêu cứu.

 

Tiểu cung nữ lấy tinh thần lập tức định gọi , Thôi Cửu Trinh mắt nhanh tay lẹ tát thẳng một cái.

 

“Bịt miệng nó cho !”

 

Nghe , hai cung nữ hồn lập tức tiến lên đè , bịt miệng nàng .

 

Trong hồ, Thôi Nguyên Thục sốt ruột thôi, vì đó trời mưa, hiện tại căn bản ai khác, vở kịch của nàng cũng thể diễn tiếp.

 

“Thôi Nguyên Thục, ngươi nhất hôm nay c.h.ế.t chìm ở đây , đỡ đợi đến ngày tay, yên tâm, sẽ ai cứu ngươi !”

 

 

Loading...