Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 338:-- Khó Phá ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:07:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Nguyên khẽ đáp, do dự : “Thái Hoàng Thái Hậu…”
“Sao, lời gì thì cứ , ấp úng như thế là thể thống gì.”
“Vâng…” Lý Nguyên nàng, “Thái Hoàng Thái Hậu, thế lực Thôi gia quá lớn , xem, Thôi lão thái gia coi gì như , chỉ là một Đế sư mà thế , nay Thái tử cũng đang ở phủ của ông .”
Thái Hoàng Thái Hậu im lặng, ánh mắt thâm trầm.
Đối với Thôi Toàn, nàng đương nhiên là chỉ mong sớm c.h.ế.t, từ đến nay thích đối đầu với nàng, vốn dĩ nàng thể tiến thêm một bước, nhưng vì mà chỉ thể dừng bước ở hậu cung.
Điều nàng ghi hận cho !
“Thái Hoàng Thái Hậu, nô tỳ gần đây một lời đồn, chỉ là thật giả thế nào.”
“Ồ? Là gì ?” Nàng dựa chiếc gối lớn, bưng chén nhấp một ngụm.
Chỉ Lý Nguyên : “Hiện giờ đại cô nương nhà họ Thôi sắp xuất giá, Thôi thị điều động ít , những đa đều là hậu duệ của danh sĩ đại nho địa phương, uy tín nhỏ, đưa dâu ăn tiệc là giả, e rằng đều là nhằm Thôi lão thái gia mà đến.”
Thái Hoàng Thái Hậu khẽ sững sờ, “Ngươi , bọn họ chẳng lẽ phản?”
Lý Nguyên lập tức quỳ xuống, vẻ mặt hoảng sợ, “Thái Hoàng Thái Hậu, nô tỳ dám quả quyết, chỉ là Thôi Tam lão gia nhà họ Thôi gần đây kết giao với học trò và quan khắp thành, dựa danh tiếng của và Thôi lão thái gia, là thể hiệu lệnh học trò trong thiên hạ cũng quá lời.”
Nàng dừng một chút, bổ sung thêm một câu: “Huống hồ, ít trong triều đều do Thôi lão thái gia đề bạt, nếu ông thật sự ý phản nghịch…”
“Văn nhân trọng danh tiếng nhất, ông dám, cũng sẽ như !”
Thái Hoàng Thái Hậu lắc đầu, tuy nàng và Thôi Tuyền đối đầu gay gắt, hợp nhiều năm, nhưng về nhân phẩm của ông thì vẫn tin tưởng .
Nếu ông , Hoàng đế sẽ dễ dàng lên ngai vàng đến , còn vững vàng.
Ông vì Hoàng đế bao nhiêu việc, khác , nhưng nàng rõ. Lão già đó suýt chút nữa vì Hoàng đế mà trừ khử nàng.
Dù mỗi nghĩ đến đều như xương mắc trong cổ họng, nhưng cũng thể phủ nhận sự trung thành của ông là điều ai cũng .
Huống hồ, ông vì xã tắc cũng ít cống hiến, điểm thể xóa nhòa.
Ban đầu nàng còn mong quyền thế của ông quá lớn, thế nào cũng sẽ Hoàng đế nghi kỵ, nhưng trớ trêu , thời điểm Thôi thị cường thịnh nhất, ông vì một nữ nhân sắp c.h.ế.t mà cởi giáp quy điền.
Hơn nữa, một trở , bấy nhiêu năm bước chân triều đình thì quả thật bước chân .
Cũng chính vì lẽ đó, Hoàng đế mới vô cùng tín nhiệm ông .
Theo lời nàng , Thôi lão thái gia quả thực còn thiết hơn cả phụ Hoàng đế, tóm , bấy nhiêu năm qua đúng là tức c.h.ế.t nàng .
Thấy Thái Hoàng Thái Hậu hề lay chuyển bởi lời , Lý Viên đành gác suy nghĩ, chuyển sang dùng một cách khác.
“Ngài , nhưng Thôi lão thái gia sẽ , còn Thôi thị thì khó lắm, dù cũng đồn An Hóa Vương bên yên phận.”
“Phiên vương?” Thái Hoàng Thái Hậu hừ lạnh, “Cho chúng nó miếng ăn thì chúng là vương, cho thì chúng chỉ nước c.h.ế.t đói, còn vọng tưởng tạo phản, quả là mơ giữa ban ngày!”
Tuy nhiên, lời cũng nhắc nhở nàng, Thôi thị quả thực thế lực quá lớn, cũng quá kiêu ngạo.
Đặc biệt là cái lão bất tử đó!
“Thôi , chuyện chứng cứ, đừng bậy nữa.” Nàng phất tay, cảm thấy đầu chút đau.
Lý Viên , vén tay áo lên phía xoa bóp cho nàng một lúc.
Thái Hoàng Thái Hậu khẽ giãn mày, sắc mặt cũng hơn nhiều.
Tạ gia, Thôi lão thái gia nhận chỉ dụ từ Thái tử, liền sai Tạ Phi thu xếp để ngoài.
Mèo Dịch Truyện
Dù lấy lạ, nhưng cũng phản đối.
“Đi Bắc Trấn Phủ Ty một chuyến, hỏi cho rõ chuyện của Vương gia là thế nào.”
Tạ Phi , hiểu hỏi: “Thưa lão sư, Vương gia chuyện gì ?”
Thôi lão thái gia lắc đầu: “Ta nhận tin, nhưng mấy chính xác, nên con hãy một chuyến, xem rốt cuộc tình hình là thế nào.”
Thấy , Tạ Phi lời, đó liền khỏi cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-338-kho-pha.html.]
Vương gia, chẳng lẽ ngoài chuyện Ninh Vương còn chuyện khác?
Vấn đề , mãi đến khi tới Bắc Trấn Phủ Ty tìm Mưu Bân, mới câu trả lời. Đối với Cẩm Y Vệ giám sát Vương gia bấy lâu, e rằng ai hiểu rõ hơn .
“… Ngươi xem chuyện cũng thật thú vị, Thôi nhị cô nương thì đầu quân cho Ninh Vương, còn Vương Diễn đầu quân cho An Hóa Vương.”
Tạ Phi đang nâng chén , tay khẽ khựng : “An Hóa Vương?”
“Phải đó, nhưng Vương Diễn thông minh hơn Thôi nhị cô nương nhiều. Nếu gần đây Ninh Vương hành động quá lớn, Cẩm Y Vệ theo dõi quá chặt, chúng cũng sẽ phát hiện .”
“Không cái gọi là Thôi nhị cô nương.”
“Hửm?”
“Thôi Nguyên Thục sớm Thôi thị khai trừ khỏi gia tộc, Thôi gia cái gọi là nhị cô nương nào cả.”
Mưu Bân xoa xoa mũi, thôi! Là sai , nhất thời để ý.
“Chuyện tấu lên Hoàng thượng, Vương gia lão thái gia còn . E rằng Hoàng thượng sẽ vì ông mà chiếu cố Vương gia nữa .”
Tạ Phi gật đầu, nhớ một chuyện, : “Đại nhân thể giúp tra xét việc Thái Hoàng Thái Hậu năm ngoái gặp hiểm đường thắp hương cầu phúc ?”
“Ồ?” Mưu Bân : “Ngươi chuyện ! Tiên sinh chẳng tra qua ?”
Hắn lắc lư.
“Lão sư?” Tạ Phi kinh ngạc, thấy đôi mắt mỉm của , chợt nghĩ liền hiểu .
Chàng nâng tay hành một lễ với : “Đa tạ đại nhân!”
“Ôi, gì !” Mưu Bân phất tay, thấy dậy định , bèn sai đưa tiễn.
Đến khi trở Thôi gia, trời tối mịt, Thôi lão thái gia đang đợi trong thư phòng.
Đẩy cửa bước , Tạ Phi cất tiếng: “Lão sư!”
“Về đó , thế nào?” Thôi lão thái gia ngẩng đầu, vẫn tự suy ngẫm bàn cờ.
Tạ Phi tới gần, suy nghĩ một chút xuống đối diện, cầm một quân cờ đặt xuống, khiến Thôi lão thái gia ngẩng đầu một cái.
“Nghe Mưu đại nhân , Vương Diễn cấu kết với An Hóa Vương, Vương gia , e rằng khó thoát kiếp nạn!”
Thôi lão thái gia hề bất ngờ gật đầu, mặt chút ngạc nhiên, nâng tay đặt quân cờ xuống.
“Lão sư, Thái Hoàng Thái Hậu vấn đề, chẳng sớm ?”
“Không !” Thôi lão thái gia lắc đầu, “Không Thái Hoàng Thái Hậu vấn đề, mà là bên cạnh nàng vấn đề.”
Thái Hoàng Thái Hậu dù hồ đồ đến mấy, cũng đến mức giúp ngoài những việc uy h.i.ế.p Hoàng đế.
Điểm , ông vẫn hiểu rõ.
“Cứ đợi thêm chút nữa ! Gần đây con và Trinh nhi sắp đại hôn, thích hợp vấy máu.”
Tạ Phi trong lòng giật , : “Dạ…”
Chàng chút thất bại, rõ ràng cũng luôn theo dõi triều cục, thế mà phát hiện vấn đề bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu ngay từ đầu.
Mà lão sư của , hiển nhiên là sớm .
Chàng bàn cờ mặt, phức tạp rối rắm, nhưng tự thành một cục, khó phá, khó giải.
Tựa hồ thấu suy nghĩ trong lòng , Thôi lão thái gia , : “Với tuổi tác và thủ đoạn của con, trong bạn bè đồng trang lứa là bậc nhất . Đợi thêm vài năm nữa, sẽ thể tiến thêm một bước, cần quá vội!”
Tạ Phi đành buông quân cờ xuống, hỏi: “Vậy lão sư tính bước tiếp theo sẽ thế nào?”
“Chuyện đợi các con thành , bây giờ vội. Những việc cần , đều !”
Thôi lão thái gia tùy ý , dáng vẻ trầm tư của Tạ Phi, ý trong mắt càng đậm.
Một rể quý nửa con trai, cũng là nửa cháu trai của ông . Cháu gái nhà ánh mắt quả là tồi.
Ít nhất ở điểm , còn hơn cả ông !