Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 330:-- Uy Hiếp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:06:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Uyển Uyển ở trong cung? Sao thể chứ?”
Trương Cảnh kinh hãi, rõ ràng an trí nàng thỏa, thể ai tìm nàng mới đúng.
Triệu nữ quan thần sắc khó dò, thản nhiên : “Công tử vẫn nên quyết định nhanh chóng thì hơn, dẫu những khổ sở ngươi chịu , Chương thiếu nãi nãi chắc chịu .”
“Ngươi đây là ý gì?”
“Công tử chắc hẳn hiểu rõ, với phận như Chương thiếu nãi nãi, kết cục sẽ là gì.”
“Ngươi dám!” Trương Cảnh cuống quýt, bám chặt song cửa.
Triệu nữ quan lắc đầu, “Công tử sai , chuyện thể quyết định.”
Thấy nên , trong lòng cũng thất vọng cùng cực.
Trương Cảnh nàng , nghiến chặt răng, bảo cưới khác, Uyển Quân ?
Hắn hứa sẽ cưới nàng vợ, giờ đây thể thất tín với nàng!
“Công tử, nếu ngươi nhất thời thể đưa quyết định, sẽ mấy ngày nữa đến, đến lúc đó, mong ngươi hãy suy nghĩ kỹ càng.”
Triệu nữ quan thấy im lặng , cũng tiếp tục nữa.
Trong lao phòng, Trương Cảnh tựa đất, ý chỉ của Hoàng hậu vẫn thu hồi , cứ đặt ở bên tay .
Hắn gây chuyện như thì chắc chắn sẽ dễ dàng gì, cho nên mới sớm giấu Tiêu Uyển Quân , như thể đảm bảo sự an của nàng.
Còn về phần , dù cũng sẽ lấy mạng , Trương gia cũng sẽ hòa giải.
Huống hồ cô mẫu của còn là Hoàng hậu.
Chỉ cần phong ba qua , nhất định thể bình an vô sự.
Chỉ là bây giờ thứ đều xáo trộn.
Tiêu Uyển Quân ở trong cung, với tính tình của Hoàng hậu và Trương gia, thể để nàng yên ?
Dùng vị trí chính thê của để đổi lấy mạng nàng, bức bách đến .
cách nào...
Hai ngày , bóng dáng Triệu nữ quan xuất hiện trong lao.
Nàng bóng im lặng ở góc phòng, khẽ nhíu mày, : “Công tử suy nghĩ thế nào , tính nhẫn nại của nương nương hề .”
Trương Cảnh chậm rãi ngẩng đầu, chỉ liếc mắt một cái dời .
“Nàng thế nào , ?”
“Công tử yên tâm, nương nương là thương ngươi, vị Chương thiếu nãi nãi tạm thời , nhưng thì khó mà ...”
“Thả nàng .” Trương Cảnh cầm lấy đạo ý chỉ, : “Ta đồng ý với các ngươi!”
Triệu nữ quan , cuối cùng cũng lộ một tia ý .
“Công tử nghĩ thông suốt là .”
“Nếu nàng tổn thương dù chỉ một chút, dù c.h.ế.t cũng sẽ cưới khác.”
Triệu nữ quan ngưng thở, ánh mắt phức tạp , hồi lâu mới : “Công tử quả là một hảo nhi lang của Trương gia!”
Nói xong, nàng phất tay áo rời .
Mèo Dịch Truyện
Trong Khôn Ninh cung, Hoàng hậu tức đến mức đập vỡ chiếc chén yêu thích nhất thường ngày, hận thôi.
“Thứ , thứ hỗn xược , quả thực khiến bổn cung tức c.h.ế.t , còn dám uy h.i.ế.p bổn cung.”
Triệu nữ quan vội vàng an ủi, giúp nàng thuận khí : “Nương nương bớt giận, công tử mê một nữ tử như , thật sự , e rằng còn phiền phức.”
Các nàng nào quên, Tiêu Uyển Quân vốn là Chương gia thiếu nãi nãi, hiện nay tuy Trương Cảnh dùng thủ đoạn khiến nàng ký hòa ly thư, nhưng chuyện rốt cuộc quá vẻ vang.
Phía Chương gia, và thế tục thể dung thứ cho nàng?
Hoàng hậu hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm , cách thức vốn định lẳng lặng xử lý Tiêu Uyển Quân, nhất định thể thực hiện nữa.
, loại nữ nhân , xứng đáng để vì Trương gia nàng mà duy trì nòi giống!
Nghĩ đến đây, nàng Triệu nữ quan, : “Ngươi chuẩn một chút...”
Triệu nữ quan xong, chút do dự, liền cung kính đáp lời.
Chuyện của Trương Cảnh cuối cùng tuyên án hình phạt lao dịch nửa năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-330-uy-hiep.html.]
Điều so với mấy chục năm tù lưu đày mà , là cực kỳ nhẹ .
Trương Hoàng hậu cảm thấy nửa năm vẫn còn quá lâu, nhưng rốt cuộc cũng dám nài nỉ Hoàng đế khai ân nữa.
Chuyện truyền đến Thôi gia là mấy ngày , lúc bấy giờ, Thôi Cửu Trinh đang đưa bức thư cho Lưu Tương Uyển ngoài.
Nghe tin Tạ Phi mang về, vả những việc Hoàng hậu cũng bỏ sót, nàng khỏi nghĩ, kiếp của nguyên chủ cũng như thế .
Thôi gia ép Trương Cảnh cưới nàng, Trương Hoàng hậu vì lôi kéo Thôi gia, liền một tay thúc đẩy chuyện .
Trương Cảnh thể phản kháng, đành cưới nàng, nhưng trong lòng cũng cực kỳ chán ghét nàng.
Thời cơ đến, liền cưới Tiêu Uyển Quân, lúc đó Thôi gia còn lão thái gia, còn Thôi Tuân, ngay cả Hoàng đế cũng đổi.
Trong tộc càng sẽ vì một vô dụng như nàng mà đắc tội tân đế, đắc tội Trương gia và Hoàng hậu.
Nghĩ như , thật sự cảm thấy bi ai cho vị chính thê tương lai của Trương Cảnh.
Cũng ai sẽ xui xẻo như , Trương gia chọn trúng.
Lắc đầu, xua những suy nghĩ hỗn loạn , nàng mắt : “Ngày mai dự định dẫn Tứ đến Lưu gia chơi một chuyến, thăm Tương Uyển tỷ tỷ.”
Tạ Phi khựng , hề lộ vẻ gì : “Sao bỗng dưng thăm biểu tỷ?”
“Ta gần đây mấy phong thư mà nàng chỉ hồi âm hai phong, đưa cũng nhận đồ , nhưng cũng chỉ qua mấy câu lời cảm tạ, nàng đang bận rộn gì ?”
“Nghe đang theo trưởng bối trong phủ ăn chay niệm Phật, e rằng rảnh rỗi !” Tạ Phi thản nhiên .
Thôi Cửu Trinh chút kỳ lạ: “Thế , nàng cũng tin việc ! Vậy vẫn nên xem một chút.”
“Trinh Trinh...” Tạ Phi do dự một chút, : “Biểu tỷ gần đây e rằng tiện lắm.”
Nghe , Thôi Cửu Trinh thần sắc nhạt nhòa , nếu lúc đầu phát hiện điều gì bất thường, nhưng bây giờ thì khác .
Nàng chằm chằm Tạ Phi: “Chàng chuyện gì giấu ?”
Tạ Phi im lặng, nhưng phản bác.
Thôi Cửu Trinh lòng nặng trĩu: “Là Tương Uyển tỷ tỷ đúng ? Nàng xảy chuyện ?”
“Mấy ngày đột nhiên phát bệnh, ... lắm.”
“Không lắm là ý gì?”
Thôi Cửu Trinh nắm lấy tay : “Chẳng Tết còn thể cường tráng hơn nhiều, qua một đoạn thời gian nữa là thể ngoài phủ ?”
Tạ Phi lắc đầu, rũ mắt xuống.
Biểu tỷ của bằng tuổi , nhưng lớn hơn hai tháng, từ nhỏ đại phu nàng sống quá hai mươi tuổi, nay tròn hai mươi mốt, ngỡ rằng những năm qua thể chăm sóc .
ngờ đột nhiên phát bệnh.
Thôi Cửu Trinh tin, trong đầu nàng thoáng qua từng nụ , từng nét cau mày của Lưu Tương Uyển ngày , lập tức thể yên nữa.
“Ta đến Lưu gia xem .” Nàng dậy .
Lúc thiên sắc còn sớm, mặt trời ngả về Tây, nhưng Tạ Phi ngăn cản, cũng dậy, "Ta cùng nàng."
Thôi Cửu Trinh trong lòng nghĩ đến Lưu Tương Uyển, bừa bãi gật đầu.
Phân phó nhanh chóng chuẩn xe ngựa, nàng để lời nhắn cùng Tạ Phi khỏi phủ.
Khi đến Lưu gia, trời tối đen, cổng phủ Lưu gia chút ồn ào. Thôi Cửu Trinh nhịn liếc mắt , chỉ thấy một nam tử đang tranh cãi điều gì đó với nhà họ Lưu.
Loáng thoáng thấy Hà công tử gì đó, nàng lập tức nghĩ đến phận của , tiếc là đêm tối quá, mơ hồ rõ.
"Chẳng cần bận tâm đến !" Giọng Tạ Phi chút lạnh lẽo.
Thôi Cửu Trinh khựng , thêm nữa, mặc cho những tiếng ồn phía chìm màn đêm.
Trong Lưu gia, khí trong phủ dường như lành, ngay cả gia nhân dẫn đường cũng run rẩy sợ hãi.
Khác biệt lớn so với những nàng đến đây.
Lần đến, nàng trực tiếp thẳng đến viện của Lưu Tương Uyển. Thôi Cửu Trinh lúc đầu còn thấy lạ, nhưng khi đến sân mới thấy bên trong đèn đuốc sáng trưng, kẻ ít.
Mùi t.h.u.ố.c đó bên ngoài cũng thể ngửi thấy.
"Là Dật Trung và Thôi đại cô nương đó!"
Người hành lang nhận hai , với vẻ mặt mệt mỏi bước đến.