Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 309:-- Ân Oán ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:06:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh khựng , cũng phản đối, “Tam bá mẫu ngài cứ chủ là .”
“Ta con thích Ôn gia, nhưng mẫu con dù cũng xuất từ Ôn gia, ân oán đời nên qua thì cứ để nó qua .”
Tam thái thái kéo tay nàng, “Thế gia đại tộc, đều là rễ liền rễ, thể thực sự Ôn gia sa sút, mười năm , hai mươi năm họ thể vực dậy?”
Thôi Cửu Trinh thần sắc khẽ động, ý của Tam thái thái nàng hiểu.
Đây là đang nhắc nhở nàng đắc tội nhiều lợi, huống hồ Ôn gia còn hai .
Ôn Thao cần , chắc chắn sẽ theo đường quan trường, còn về Ôn Kỵ, nàng hiện tại .
Thấy nàng hiểu lời , Tam thái thái vô cùng vui mừng.
“Chúng đến đây, Ôn gia cũng phái đưa lễ, từ đó thể thấy họ cũng hàn gắn mối quan hệ giữa hai nhà, dù cũng hồi lễ, nên cứ sắp xếp cho hai nhà chúng gặp mặt.”
Tam thái thái an ủi nàng, “Yên tâm, chuyện của con, bá mẫu sẽ chủ cho con, phu nhân họ Ôn đời đừng hòng về nữa.”
Con gái của Thôi gia nàng, thực sự cho rằng ai bảo vệ , Ôn gia cũng quá xem Thôi thị mắt.
Lần là mời, là cảnh cáo, tin rằng Ôn gia gì.
Thôi Cửu Trinh gật đầu, trong lòng tính toán, : “Cửu Trinh đều theo ngài.”
“Con ngoan.” Tam thái thái vỗ vỗ tay nàng, thật là ngoan ngoãn lời.
Tại Vườn Chuối, Thôi Cửu Trinh rời khỏi chỗ Tam thái thái liền đến đây.
Nàng ít khi đặt chân nơi , chỉ vài ngày nay thỉnh thoảng đến mấy , vẫn là do Thôi Vân Anh cứ quấn lấy.
“Tứ tiểu thư ?” Nàng hỏi một câu.
Bà v.ú vén rèm cho nàng liền đáp: “Ở trong phòng, những bộ đầu sức ngài phái mang đến, tứ tiểu thư chọn hoa cả mắt, đang chờ ngài đến đưa ý kiến đó!”
Nói xong, bà sốt sắng đỡ nàng, thậm chí còn giành cả việc của Ngọc Yên và Như Vân.
Cũng thật là thú vị.
Trên sạp, Thôi Vân Anh thấy nàng liền xỏ dép lê xuống kéo nàng, “Nhị tỷ tỷ mau đến đây, tỷ cho một ý kiến, rốt cuộc nên chọn cái nào đây?”
Mèo Dịch Truyện
Nói xong, nàng cầm chiếc trâm phượng bằng vàng chạm ngọc trai so thử, cầm một chiếc trâm ngọc cành hoa quỳnh.
Cái nào cũng , vị đường tỷ của nàng từ khi nào giỏi giang đến .
Nghe những bộ đầu sức trang sức kiểu dáng đều xuất từ tay nàng, còn hợp tác với Kỳ Lân Các nữa.
Mà đối với nàng cũng hào phóng, mấy ngày nay riêng gấm vóc lụa là, trang sức và đồ ăn vặt cũng tặng ít.
Thôi Cửu Trinh ngó hai bên, Thôi Vân Anh vẻ ngoài tươi tắn kiều diễm, bộ đầu sức bằng ngọc phối với bộ xiêm y nàng đang mặc thì chút nhạt nhòa.
“Không bằng bộ trâm phượng bằng vàng chạm ngọc trai .” Nàng thò đầu , hôm nay còn vương miện khảm đá quý mang đến, liền cầm lấy đội lên đầu nàng, “Bộ cũng , hợp với .”
Thôi Vân Anh chớp chớp mắt, “Cái … khiến trông quá tục ?”
Thôi Cửu Trinh khẽ , đồ của nàng là tục ?
“Ta nhớ đây cho một bộ y phục bằng lụa vân màu xanh biếc , đợi xong, đội bộ , búi kiểu tóc nguyên bảo kế, bảo đảm là cô nương nhất con phố của chúng .”
Thôi Vân Anh thuyết phục, nhăn mũi, “Tỷ chỉ giỏi trêu chọc , tỷ là châu ngọc ở phía , nào dám là nhất.”
Nàng tự , nhưng vẫn vui.
Thôi Cửu Trinh mỉm , cùng nàng vui đùa một lát, đến tối muộn mới rời khỏi Vườn Chuối.
Khi ngang qua Vườn Ngô Đồng, nàng nghiêng đầu hỏi một câu, “Mấy trong cung còn an phận ?”
“Bẩm tiểu thư, vẫn coi như an phận, chỉ là bọn họ tự loạn ít, ngược khiến khác bận tâm.”
Ngọc Yên đáp.
Thôi Cửu Trinh xong khẽ, ba bọn họ tự gây phiền toái cho , ngược cũng đỡ việc.
“Tìm một cơ hội, sai ngoài dò hỏi xem Ôn Kỵ ở biên cương thế nào .”
Ngọc Yên ngạc nhiên, “Tiểu thư, ngài dò hỏi y gì.”
Làm gì?
Đại khái là xem, y thể đến bước nào thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-309-an-oan.html.]
Ngọc Yên thấy nàng trả lời, đành lời.
…
Ôn gia, khi nhận thiệp mời, Ôn lão gia thực sự vui mừng, ông hai đứa con trai gái mặt, : “Thôi gia vẫn còn nhớ đến mối thông gia của chúng , các con về , chớ để thất lễ, Thôi tam lão gia học rộng nhiều, sĩ tử kính trọng, Thao ca nhi, con đừng mất mặt phụ .”
Ôn Thao , trong mắt cũng chút kích động.
“Dạ, nhi tử hiểu !”
“Còn Di tỷ nhi nữa.” Ôn đại lão gia nàng, thở dài một tiếng, “Trước đều là chiều hư con , bây giờ đừng gây thêm phiền toái cho Ôn gia là .”
Ôn Di mím môi, cúi đầu : “Vâng…”
Ánh mắt nàng liếc tấm thiệp mạ vàng, kìm mà thất thần.
Ôn đại lão gia để ý đến nàng, trọng tâm đều đặt lên Ôn Thao.
Chuyện ông phục chức là vô vọng, dù khi hết tang kỳ, Bộ Lại e rằng cũng sẽ cho ông cơ hội.
Trừ khi Thôi gia đích mở lời, nhưng điều đó khó xảy , ông cũng tiện mặt mũi mà yêu cầu nhiều đến .
Chỉ mong hai đứa con trai thể gánh vác gia môn là , ân oán thế hệ qua , thực sự nên hủy hoại thế hệ .
Hai cha con đang chuyện, Ôn Di tìm một cơ hội cáo lui, rời khỏi thư phòng, nàng cúi đầu trầm tư trở về viện của .
Trong phòng, nàng lấy bức thư hẹn nàng ngoài gặp mặt, siết chặt tay, nhất thời .
Thư do Thôi Nguyên Thục sai gửi đến, nàng thực vẫn luôn chút liên lạc với nàng .
chỉ là thỉnh thoảng liên lạc một , và đó giúp đỡ nàng chút ít.
Nàng thực nên tiếp tục qua với nàng , nhưng mấy đoạn tuyệt, Thôi Nguyên Thục phát hiện điểm , những bức thư gần đây gửi đến thường xuyên hơn nhiều.
Lần thậm chí còn hẹn nàng ngoài gặp mặt.
Nghe lời cha , nàng nên tiếp xúc với nàng nữa, nếu để Thôi Cửu Trinh , chắc chắn sẽ hài lòng, hại chứ lợi cho Ôn gia.
Nghĩ , nàng cuối cùng đốt cháy bức thư, để nó hóa thành tro tàn.
“Sau , nàng gửi gì đến nữa, cứ trực tiếp từ chối, cần hỏi nữa.”
Nàng dặn dò nha bên cạnh.
Nha khựng , đáp: “Dạ…”
Ngày hôm , nàng dậy sớm trang điểm, chọn vài món trang sức đeo lên, theo Ôn Thao phủ.
Trong Thôi gia, hạ nhân qua tấp nập, so với náo nhiệt hơn nhiều, Ôn Di chút câu nệ.
Ôn Thao vỗ đầu nàng, “Yên tâm một chút, vị Thôi tứ cô nương dễ tính cho lắm, đến lúc đó cứ nhường nhịn một chút là .”
Ôn Di , đây nàng từng đến cũng nhường nhịn khác.
Vị Thôi Vân Anh nàng là từng tiếp xúc, nhưng lúc đó nàng thiết với Thôi Nguyên Thục, thường xuyên giúp nàng đối đầu với Thôi Vân Anh.
Dù gây tổn hại lớn, cũng tính là thù hận gì, nhưng dù cũng là chán ghét.
Lần đến, thể gì , nhưng nàng thể từ chối.
“Con , ca ca cứ yên tâm.” Nàng khẽ đáp.
Biết chịu tủi , Ôn Thao cũng cách nào, chỉ xoa xoa đầu nàng, coi như an ủi.
“Cứ theo Trinh biểu , nàng keo kiệt, sẽ khó nhiều .”
“Vâng…”
Ôn Di phản bác, hai dẫn đến mặt Tam thái thái bái kiến một phen, Ôn Thao liền bái phỏng Thôi tam lão gia.
Sau đó, Tam thái thái đeo cho Ôn Di một chiếc vòng tay ngọc bích, mắt mày hiền hòa : “Không cần câu nệ như , con cũng từng gặp , đều là một nhà.”
Ghi chú của tác giả:
Vừa xuống lấy đồ ăn đặt ngoài, vì ăn hai món nên đặt hai phần, lúc lấy thì gác cổng hỏi: Cái đều của ngươi ?
Ta : Phải!
Rồi một câu: Vậy ngươi ăn khỏe ghê nha?
Ta…………
Ngươi lễ phép ? Ta chỉ vui vẻ một chút thôi mà, tên gác cổng chuyện giỏi , tìm vợ nhỉ?