Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 307:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:06:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Cách tấm bình phong, Tam Thái thái xuyên qua đó lườm chồng một cái đầy vẻ giận dỗi, : “Tam Bá phụ của con uống rượu là tính tình thế đó, cái gì cũng thẳng tuột mặt.”

 

Cũng sợ nữ nhi sẽ thẹn thùng.

 

Thôi Cửu Trinh thì chẳng thấy gì, lời lẽ càn rỡ hơn nàng cũng từng , còn sợ gì cái ?

 

Chỉ là, cách bàn quả thật uống ít, nàng xuyên qua lớp lụa mỏng của bình phong tìm Tạ Phi, nào ngờ ngẩng đầu sang.

 

Cứ như thể nàng đang tìm .

 

Ánh mắt khẽ chạm , hiểu , Thôi Cửu Trinh chỉ cảm thấy ánh mắt khiến trái tim đập như trống giục, vội vàng dời .

 

“Trinh tỷ tỷ đang tình lang ?” Thôi Vân Ưng xích gần, khúc khích hỏi.

 

Thôi Cửu Trinh khẽ ho một tiếng, “Đang … vẻ của sơn hà, sự rạng rỡ của nhật nguyệt!”

 

“…” Cái gì thế ?

 

Thôi Vân Ưng mà lơ mơ, chẳng lẽ nàng nhầm , Thôi Cửu Trinh đang tấm bình phong ư?

 

Giọng nàng lớn, nhưng Tạ Phi rõ mồn một, chỉ thấy vành tai ửng đỏ, ngay cả gò má cũng phớt hồng.

 

Bữa cơm xong, trong hoa sảnh uống , Tiểu Húc vốn đang ngủ say lúc cũng v.ú già bế đến.

 

Chỉ thấy đứa bé nhỏ xíu kháu khỉnh, trời sinh thích , gặp lạ cũng hề sợ hãi.

 

“Tiểu Húc xin thỉnh an Tằng thúc tổ phụ!” Thằng bé quỳ đất, xong, liền dập đầu xuống.

 

Một cục nhỏ xíu rạp đất, giọng non nớt đáng yêu vô cùng.

 

Lão thái gia thấy vô cùng vui vẻ, vẫy tay gọi nó , tự ôm lên đùi.

 

“Cháu ngoan, năm nay mấy tuổi ?”

 

“Bẩm Tằng thúc tổ phụ, Húc ca nhi bốn tuổi ạ.”

 

“Ồ? Đã khai tâm ?”

 

“Chưa ạ, mới chỉ tên thôi.” Câu là do Tam Lão gia .

 

Lão thái gia gật đầu, “Thằng bé lớn lên kháu.”

 

Nói đoạn, ông móc một khối ngọc bội, đeo hình mũm mĩm nhỏ nhắn của nó.

 

Sau đó Tạ Phi và Thôi Cửu Trinh cũng lấy những món quà chuẩn sẵn để tặng.

 

Tiểu Húc thấy Thôi Cửu Trinh đang đeo vòng cổ cho , há miệng , “Cô cô, quá…”

 

Thôi Cửu Trinh ngạc nhiên, “Con còn ?”

 

“Dạ! Cô cô .” Đôi mắt nhỏ trong veo sáng ngời, nó gật gật cái đầu nhỏ.

 

Tam Thái thái dở dở , “Thằng bé chỉ thích những xinh thôi, nó thích Trinh nha đầu nhà chúng đó!”

 

Dường như để chứng minh lời đó, Tiểu Húc trực tiếp nhào lòng Thôi Cửu Trinh, cọ cọ.

 

Tạ Phi mà mí mắt giật giật.

 

Lần đầu tiên cận với một đứa trẻ như , Thôi Cửu Trinh chút lúng túng đón lấy, mùi sữa thơm lừng xộc mũi, thật sự khiến trái tim nàng tan chảy.

 

“Thằng bé ngày thường thích ở cạnh Vân Ưng nhất, giờ thì , thất sủng .” Thẩm thị che môi .

 

Thôi Vân Ưng bĩu môi, “Uổng công nuôi nấng thằng bé , xem nó còn xin đồ từ chỗ .”

 

Tiểu Húc , thò đầu ngoài khúc khích lành, “Cô cô đừng giận.”

 

Nói , nó cọ cọ lòng n.g.ự.c vô cùng thoải mái.

 

Thôi Vân Ưng thật sự giận dỗi, chỉ là trêu chọc nó mà thôi, lúc thấy nó lành với , cuối cùng cũng nhịn mà bật thành tiếng.

 

Tạ Phi đối diện cục thịt nhỏ , cuối cùng cũng kìm , đưa tay : “Trông đáng yêu quá, bế một chút.”

 

Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, như , mà cũng chủ động cận với trẻ con ?

 

thấy đứa bé nhỏ trong lòng cũng từ chối, chỉ ngơ ngác , nàng liền đưa nó qua.

 

Tạ Phi đón lấy, ánh mắt lướt qua bộ n.g.ự.c còn khá chỉnh tề của nàng, liền thật sự bắt đầu trêu chọc Tiểu Húc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-307.html.]

 

Chẳng mấy chốc, thấy Tam Thái thái vẻ mặt mệt mỏi, Thôi Cửu Trinh liền : “Tam Bá mẫu, Đại tẩu, viện tử sớm chuẩn xong , một đường mệt mỏi, là nghỉ trưa một chút !”

 

Tam Thái thái đang ý đó, cảm thán sự chu đáo của nàng, “Hôm nay cũng vất vả cho con và Dật Trung , bận rộn ngược xuôi, việc gì nhớ dặn và tẩu tẩu của con, các nàng ngừng tay .”

 

Hai , cũng vội vàng gật đầu.

 

Thôi Cửu Trinh nhận lời, liền chào lão thái gia cùng những đang chuyện, đỡ Tam Thái Thái hành lễ lui xuống. Thôi Húc cũng ma ma dẫn .

 

Sau khi các nữ quyến rời , mấy vị nam nhân càng kiêng kỵ gì nữa. Thôi Hân kéo Tạ Phi ngoài dạo, còn lão thái gia thì cùng Tam Lão Gia thư phòng chuyện.

 

Hôm nay Thôi gia bận rộn, dạy học cho Thái tử. Đợi Thôi Cửu Trinh an bài thỏa Tam Thái Thái và xong, bước cửa Đông Uyển thì bắt lấy.

 

"Hay cho ngươi, thích thì cần nữa, vứt một ở Đông Uyển, cũng đến thăm nom."

 

Thôi Cửu Trinh khẽ vỗ lên đầu , "Ta đây mới bận xong ? Hơn nữa, các món ăn mà đại phòng bếp hôm nay, cũng sai mang một bàn tới cho ngươi ?"

 

Mèo Dịch Truyện

Thái tử bĩu môi, ở Đông Uyển chỉ một dùng bữa. Ngày thường ăn ngon miệng, nhưng hôm nay thấy thế nào cũng hợp khẩu vị.

 

Nếu là ngày thường, bàn đồ ăn đó ít nhất cũng ăn ba bát cơm, nhưng hôm nay một bát rưỡi thấy no .

 

"Ta quản, yến tiệc gia đình các ngươi về cũng gọi ."

 

"Đâu gọi ngươi, tự ngươi chịu đó ?"

 

Thái tử nghẹn lời, ban đầu vì thấy mấy thư sinh hủ nho mà cảm thấy phiền phức !

 

Giờ thì...

 

"Dù cũng quản, cứ ." Hắn ngang bướng .

 

"Được , tối đến mời ngươi qua. Vừa phụ cũng về, càng đông đủ."

 

Bị quấn lấy còn cách nào, Thôi Cửu Trinh đành nhận lời.

 

Thái tử ngẩng đầu lên, "Thế thì còn tạm ."

 

Thôi Cửu Trinh mệt mỏi vô cùng, cùng Thái tử đùa giỡn một lát tiễn , tựa giường sưởi chợp mắt.

 

Đợi nàng nữa mở mắt thì trời xám xịt, dường như sắp mưa.

 

Nàng gọi nha rửa mặt chải đầu, nhưng tinh thần vẫn còn chút uể oải.

 

Nàng nheo mắt.

 

"Tiểu thư, Tứ tiểu thư đến , đang chờ ở gian thứ đó ạ!" Như Vân bước bẩm báo.

 

Thôi Cửu Trinh mơ hồ một lát, Tứ tiểu thư? À đúng , Thôi Vân Anh.

 

"Ta , ngươi dọn thêm ít đồ ăn vặt bánh ngọt cho nàng ."

 

"Vâng..."

 

Trong gian thứ, Thôi Vân Anh buồn chán vô vị giường sưởi, đ.á.n.h giá căn phòng.

 

Trước từng cận như , đến đây ngược nàng cảm thấy vị đường tỷ so với đây dễ gần hơn nhiều.

 

Thêm đó cái tên Thôi Nguyên Thục đáng ghét , khỏi thoải mái bao.

 

"Muội đang gì thế?" Thôi Cửu Trinh liền thấy thiếu nữ đang giường sưởi một mặt hân hoan.

 

Nàng khỏi cảm thấy chút đáng yêu.

 

Thôi Vân Anh về phía nàng, chỉ thấy nàng một bộ y phục, áo khoác lụa trắng thêu văn xanh biếc vạt rộng, cùng váy lụa Hàng Châu màu vàng nhạt điểm ngọc bích thêu chỉ vàng, tôn lên vóc dáng nàng thướt tha mềm mại.

 

Chiếc mũ đội đầu bằng sợi vàng lá ngọc bích tóc theo từng bước chân nàng mà lắc lư, bắt mắt, nhưng khuôn mặt của nàng, tất cả đều chỉ thể nền.

 

Trong lòng nàng cảm thán, chẳng trách Thôi Nguyên Thục cũng thích cận với nàng, một tỷ tỷ như thế cùng một chỗ đều lu mờ.

 

Với cái đức tính tiểu gia tử khí , nào bằng lòng?

 

Nghĩ đến đây, nàng : "Ta đang nghĩ trong phủ cuối cùng cũng còn đáng ghét nữa, thoải mái hơn nhiều ."

 

Thôi Cửu Trinh khựng , lắc đầu khẽ.

 

Xem quan hệ của hai còn tệ hơn nàng nghĩ.

 

"Nhị tỷ tỷ, và Thôi Nguyên Thục rốt cuộc là chuyện gì thế? Có thể kỹ cho ?"

 

Trong mắt Thôi Vân Anh lộ sự tò mò nồng đậm, suốt đường nghẹn c.h.ế.t nàng .

 

 

Loading...