Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 302:-- Thủ Đoạn---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:06:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Vương đại nãi nãi và Chư Tú rời , Tạ phu nhân tràng hạt xoay thật lâu, mới dịu sắc mặt.

 

Bích Châu chén nóng dâng lên, lo lắng : “Phu nhân, cô nương nhà họ Chư trở về... e rằng sẽ yên loạn .”

 

“Cứ để nàng loạn , ngoài chuyện lóc, mẩy tự tử, dù cái tiếng thể để Trinh nha đầu gánh, cứ để gánh hết.”

 

Nói đến đây, sắc mặt Tạ phu nhân lạnh hẳn.

 

Nàng nếu điều, tự rời , thì sẽ chuyện gì. Nếu vẫn cam tâm còn giở trò gì nữa, bà cũng ngại thật sự “ép” nàng c.h.ế.t .

 

Năm xưa định với nhà họ Chư, cũng chỉ là thấy môn đăng hộ đối quá rắc rối, vả Tạ Phi danh tiếng cũng lắm, từng nghĩ sẽ kết với gia đình môn đăng hộ đối nào khác.

 

Hơn nữa, gia thế thấp kém thì phiền phức cũng ít hơn, nào ngờ giờ dây dưa.

 

Theo bà thấy, nhà họ Chư trực tiếp đoạn tuyệt là nhất, còn cái gì mà qua như thích, như cố hữu nữa chứ.

 

Toàn là chuyện do Tạ Thiên .

 

nghiến răng nghiến lợi nghĩ.

 

Bên , khỏi Tạ gia, Vương đại nãi nãi dẫn Chư Tú xe ngựa chuẩn về phủ.

 

“...Vài ngày nữa khi tình hình dịu , sẽ đưa ngươi về Dư Giang, kinh thành nơi dễ ở như .”

 

Gây nhiều chuyện như , còn liên lụy cuộc tranh đấu của Trương gia và Thôi gia, là gia đình như các nàng thể chống đỡ nổi.

 

Để tránh đêm dài lắm mộng, chi bằng mau chóng đưa tiểu về nhà là hơn.

 

Vừa cũng nên về trông chừng phu quân nàng , kẻo chừng ngày nào đó thật sự “đắc đạo thăng tiên” mất.

 

Chư Tú tiếp lời, chỉ im lặng lắng , dường như phản đối quyết định của nàng .

 

Chưa đầy mấy ngày, chuyện Chư Tú tính mạng ngàn cân treo sợi tóc liền truyền ngoài.

 

Vương đại nãi nãi sốt ruột thôi, đang định rời , trớ trêu đúng lúc Chư Tú mắc phong hàn, đổ bệnh dậy nổi.

 

Cứ thế, lời tiếng , liền đồn thành hai nhà Thôi, Tạ ép nàng một cô nương đến đường cùng.

 

phái thanh minh, nhưng vẫn còn ít lời đồn thổi.

 

Thực sự là khiến nàng đau cả đầu.

 

Ngay lúc , thiệp mời của Thôi gia đưa tới, Vương đại nãi nãi , liền thở dài.

 

Rốt cuộc vẫn đến bước , nàng về phía sân viện đang đóng chặt.

 

Chỉ mong nàng đừng hối hận mới !

 

Hôm , Thôi Cửu Trinh ăn mặc chỉnh tề, lệnh cho Dư ma ma và Ngọc Yên ở phủ chăm sóc, cùng Như Vân và hai Cẩm Y Vệ ngoài.

 

Mấy ngày nay cung đình phái tới, nhưng dường như gây động tĩnh gì lớn, cũng chẳng Trương Cảnh .

 

Nghe về nhà, hiện giờ Trương gia đang phái tìm kiếm khắp nơi!

 

Dĩ nhiên, những chuyện đều liên quan đến Thôi Cửu Trinh.

 

Nàng dẫn tới một quán khá hẻo lánh ở Tây phố, bởi vị trí , việc ăn cũng ảm đạm, chẳng mấy khách.

 

Mở một nhã gian, nàng bên trong uống , tĩnh lặng chờ đợi.

 

Trên bàn còn bày một khối ngọc bội.

 

Nếu Chư Tú ở đây, nhất định sẽ nhận đây là vật của ai.

 

Thôi Cửu Trinh đợi lâu, cửa liền Dương Đạt và Ngụy Dũng đang canh giữ bên ngoài mở .

 

Nàng ngẩng đầu , đập mắt là một bóng dáng nhỏ nhắn, thanh mảnh, đó là gương mặt bệnh tật trắng bệch của Chư Tú.

 

Đôi mắt hạnh vốn linh động cũng ảm đạm mất ánh sáng thuở .

 

Nha giữ bên ngoài, chỉ thấy nàng khi bước , khom hành lễ.

 

“Thôi tỷ tỷ…” Vừa dứt lời, là tiếng ho khan đứt quãng, kìm nén.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-302-thu-doan.html.]

Thôi Cửu Trinh thần sắc thản nhiên, để nàng đối diện, còn khối ngọc bội bàn cũng thuận thế lọt mắt đối phương.

 

Chư Tú mới xuống liền bật dậy, giật lấy khối ngọc bội, “Cái, cái … là ngọc bội của !”

 

Ngọc bội nam nhân vốn luôn mang theo bên , nay ở đây, Chư Tú trong lòng hoảng loạn.

 

“Thôi tỷ tỷ, khối ngọc bội , tỷ lấy từ ?”

 

“Chư cô nương hẳn là đoán chứ.”

 

Thôi Cửu Trinh cong môi, tay chậm rãi xoa nhẹ chén , : “Nghe Chư cô nương cùng từ nhỏ nương tựa , tình cảm vô cùng sâu đậm.”

 

Chư Tú răng run lẩy bẩy, môi khẽ run, nhưng thốt nên lời.

 

“Thậm chí tiếc bất cứ giá nào để gả Tạ gia, leo lên mối quan hệ , cũng là vì .”

 

Thôi Cửu Trinh khẩy, “Tình hình gia đình của các ngươi, đều dò la rõ ràng, nếu , lẽ ngươi như ý, tiếc ở đây.”

 

Câu tựa hồ khơi dậy sự u tối và cam lòng trong lòng nàng , Chư Tú ngẩng đầu nàng.

 

“Đường đường là đại tiểu thư Thôi thị, cũng dùng thủ đoạn như , lẽ nào dung khác ?”

 

Trút bỏ lớp vỏ bọc thiện giả dối, giờ phút nàng lạnh lùng mà trấn tĩnh.

 

“Thủ đoạn như ?” Thôi Cửu Trinh chén trong tay, nhấc mí mắt lên, “So với Chư cô nương, đây nào đáng kể gì?”

 

“Muốn lợi dụng dư luận, lợi dụng lòng thương hại của đối với ngươi, ép hai nhà Thôi, Tạ thể chấp nhận ngươi.”

 

Thôi Cửu Trinh đặt chén xuống, lắc đầu, “Ngay cả đường lui của cũng tự cắt đứt, Chư cô nương quả là tâm tính , thủ đoạn .”

 

Chư Tú mím môi, trong lòng chùng xuống, quả nhiên, nàng hết .

 

những lời tiếp theo, càng khiến nàng thêm chấn động.

 

Chỉ Thôi Cửu Trinh tiếp tục : “Trương Cảnh tìm đến ngươi, vốn là lợi dụng ngươi, nhưng ngươi cũng , liền nghĩ cách ngược lợi dụng , đó tới mặt đầu hàng nhận , thành thật kể chuyện . Cứ thế, trách, cũng chỉ trách kẻ chủ mưu mà thôi.”

 

“Ngươi chỉ thể chia rẽ và Tạ gia, và Tạ Phi, mà còn tốn chút công sức nào tự đặt vị trí của một nạn nhân tương tự.”

 

Thôi Cửu Trinh khẽ , nhưng ý chạm tới đáy mắt.

 

“Bất kể chuyện Trương Cảnh thành công thất bại, ngươi đều ở trong tình thế song thắng.” Nàng ánh mắt hàm chứa thâm ý, “Chư cô nương, thật là giỏi tính toán!”

 

Chư Tú siết chặt khối ngọc bội trong tay, cổ họng nghẹn ứ, gương mặt cũng thêm phần trắng bệch.

 

“Ngươi… ngươi… sớm ?”

 

Thôi Cửu Trinh phủ nhận cũng thừa nhận, “Ngươi tính toán , đến nỗi ngay cả cũng kìm mà vỗ tay khen ngợi.”

 

Nếu là gia đình khác, nhất định sẽ nút thắt c.h.ế.t quấn lấy, vì danh tiếng, cũng sẽ nhắm mắt ngơ chấp nhận.

 

cũng chỉ là một thất, nạp cũng tổn hại gì lớn, huống hồ Chư Tú còn ở vị trí của một nạn nhân vô tội liên lụy.

 

Xét cả tình cả lý, đến bước đều nên quản.

 

Tiếc đúng lúc gặp nàng.

 

“Tạ gia sẽ dung nạp ngươi, Thôi gia càng đồng ý.” Thôi Cửu Trinh Chư Tú, “Chư Tú, ngươi tính toán đủ điều, tính sót lòng .”

 

Chư Tú c.ắ.n môi, đến nước , nào còn thua.

 

Hơn nữa, còn thua một cách t.h.ả.m bại.

 

“Thôi đại cô nương, thực sự hâm mộ ngươi, gia thế như , trăm điều lo, gì, chỉ một lời liền chờ đợi dâng lên.”

 

Còn , chẳng gì cả.

 

Mèo Dịch Truyện

Gia đình thuộc về nàng và , quyền thế, càng nơi nương tựa.

 

“Ta ngươi, cái gì cũng dễ dàng đạt , chỉ ngừng tính toán, mới thể cùng sống sót.” Sự kiên cường của nàng bỗng chốc sụp đổ, “Ta ngươi thích , nhưng , thể đến đây?”

 

Thôi Cửu Trinh chau mày, “Đó là chuyện của ngươi, tính toán khác chẳng qua là cái cớ ngươi tìm cho việc đó thôi.”

 

Người luôn sẽ hâm mộ khác, đó tham lam những thứ thuộc về .

 

Và vì điều đó mà hao tổn tâm tư, từ thủ đoạn!

 

 

Loading...