Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 298:--- Song Thắng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:58:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Nàng hiểu là , hôn sự gần kề, vài ngày nữa bá phụ bọn họ sẽ tới, hãy an tâm lo việc phủ, những chuyện khác cần bận tâm."

 

"Vâng..."

 

Thôi Cửu Trinh chỉ đành đáp lời, đạo lý nàng đều hiểu, chỉ là nhất thời thể kiềm chế mà thôi.

 

Lúc nghĩ thông suốt, tự nhiên sẽ còn bướng bỉnh nữa.

 

Lão thái gia sai, bất quá chỉ là một Chư gia nhỏ bé, đừng Chư Tú, ngay cả cả Chư gia cũng lọt mắt ông.

 

Cho dù hiện giờ thêm một Trương Cảnh, trong mắt ông cũng chẳng qua chỉ là trò vặt vãnh.

 

Chẳng bao lâu , lão thái gia liền dậy rời , ông , Ngọc Yên và Dư ma ma cũng trở về.

 

"Tiểu thư dùng thêm chút cháo ?" Dư ma ma dọn dẹp chén đũa : "Nô tỳ lúc đầu hầm cháo yến sào, vẫn còn đang ấm."

 

Thôi Cửu Trinh ăn xong một chén trứng chưng, còn ăn nổi cháo, nàng lắc đầu.

 

"Tạ Phi ?" Cuối cùng vẫn nhịn , nàng hỏi.

 

Như Vân mím môi : "Nhị công tử lúc đầu vẫn luôn bên ngoài, lão thái gia đến mới đuổi , hình như xuất phủ ."

 

"Giờ , xuất phủ gì chứ."

 

Thôi Cửu Trinh lầm bầm.

 

Thôi , ngày mai hẵng ! Nếu chịu khó dỗ dành nàng, nàng sẽ suy xét tha thứ .

 

"Dọn nước, tắm." Nàng dậy phân phó, tự đến cửa sổ, ngắm vầng trăng sáng treo cao bầu trời.

 

Nàng nghĩ đến những lời Chư Tú hôm nay, nàng nghi ngờ Trương Cảnh tìm nàng , dù bọn họ đối đầu từ lâu.

 

Chỉ là, Chư Tú chuyện , e rằng ngoài việc đầu hàng, còn một tầng tâm tư khác.

 

Bản nàng bận tâm như , bởi thế còn gây một màn với Tạ Phi, chẳng là đúng !

 

Một cục diện song thắng, thật sự thông minh.

 

Nếu thành công, sẽ khiến nàng và Tạ gia, cùng với Tạ Phi vết rạn nứt; nếu thành công, nàng cũng thành thật với , đoạt một phần lợi lộc.

 

Cho dù ghi hận, cũng sẽ hướng mũi dùi kẻ chủ mưu Trương Cảnh, còn nàng , chẳng việc gì cả.

 

Tọa sơn quan hổ đấu, chừng còn thể ngư ông đắc lợi từ đó.

 

Tâm tính và thủ đoạn , cũng may là xuất từ Chư gia mấy tiếng tăm, chứ những gia tộc như Thôi, Tạ.

 

Nghĩ đến đây, nàng mím chặt môi.

 

Sau khi tắm xong, Dư ma ma quên xoa bóp cho nàng, nàng sấp giường, mặc kệ bà xoa nắn, cảm giác thoải mái cứ nối tiếp .

 

Chẳng mấy chốc, cơn buồn ngủ ập đến.

 

Tiếng cửa vang lên, nàng khẽ hé mắt, chỉ thấy bóng phía động đậy.

 

Nàng lười biếng : "Ma ma cũng xuống nghỉ ngơi ! Tối nay cần canh gác ."

 

Ban ngày mệt, đêm nay hẳn nàng sẽ ngủ say.

 

Một bàn tay đặt phần m.ô.n.g phía của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, lực đạo nhẹ nặng, Thôi Cửu Trinh thoải mái nheo mắt .

 

"Ưm... chân cũng xoa bóp thêm chút nữa ." Nàng cảm thấy lực đạo hiện tại khiến nàng càng thoải mái hơn.

 

Người phía gì, nhưng theo lời nàng phân phó, di chuyển đến chân nàng.

 

Bàn tay lướt qua bẹn, Thôi Cửu Trinh run rẩy dữ dội, lúc mới cảm thấy đúng, đầu , đôi mắt mở to.

 

Người đang bên giường mắt , Tạ Phi thì còn là ai?

 

Nàng tức giận dời sang một bên, Thôi Cửu Trinh cuộn tròn trong chăn.

Mèo Dịch Truyện

 

"Ngươi đến gì?" Nàng giọng trầm thấp hỏi.

 

Tạ Phi ghé sát, ôm cả lẫn chăn lòng, "Trinh Trinh, nàng giận , dù đ.á.n.h mắng đều , đừng để ý đến ?"

 

Thôi Cửu Trinh thể cứng đờ, thở của phả gáy nàng, nóng ẩm ướt, khiến nàng tự nhiên nhúc nhích.

 

"Ai cho phép ngươi giấu , rõ ràng nàng ý đồ riêng, với , còn để mặc nàng xuất hiện mặt ngươi."

 

Nếu nàng sớm Chư Tú những việc như , nhất định sẽ để nàng tiếp cận Thôi gia nữa.

 

"Là của , là sợ nàng giận vì chuyện của Chư gia, tuy ý của , nhưng rốt cuộc từng hôn sự." Tạ Phi để nàng giãy giụa thoát , ngược còn ôm nàng chặt hơn.

 

Thôi Cửu Trinh thể giãy thoát, đành để mặc giam cầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-298-song-thang.html.]

 

"Trinh Trinh... Trinh Trinh... đừng để ý đến ?"

 

Nghe những tiếng gọi da diết, triền miên , nàng cuối cùng cũng mềm lòng.

 

"Chư Tú dù cũng là tiểu thư đàng hoàng, nàng cầu xin Tạ gia, đây là vì lẽ gì?"

 

Nàng nghi ngờ nàng chính thê, bản nàng ở đây, chuyện thể.

 

Vậy nàng cầu xin Tạ gia tất nhiên là để .

 

Tạ Phi ngập ngừng, giấu nàng nữa mà kể sự tình.

 

"...Chư Tú chỉ nương tựa một mà sống, kế mẫu của cha Chư gia sớm chướng mắt họ từ nhiều năm nay, nhiều trừ khử cho nhanh."

 

Thôi Cửu Trinh đến đây liền hiểu rõ, là một màn trạch đấu kinh điển.

 

Những phủ sâu kín , quả nhiên là nơi ô uế khắp chốn.

 

"Cha Chư gia dùng nàng để đổi lấy lợi ích, so với việc đó, tự nhiên gả Tạ gia là nhất. Cứ như , kế mẫu sẽ dám động đến nàng và nàng, ngược còn nể mặt Tạ gia mà nâng niu."

 

Ánh mắt Thôi Cửu Trinh khẽ động, ngờ Chư Tú là một kẻ ám ảnh vì .

 

Chăn vén lên, phía nàng tựa một thể ấm áp, hương gỗ tùng thoang thoảng bao trùm lấy nàng.

 

Tạ Phi đặt một nụ hôn lên gáy nàng, "Trinh Trinh, đừng vì một ngoài mà giận , ?"

 

"Hừ! Ngươi thành thật cho , nếu ngươi thật sự cưới Chư Tú thì là..."

 

"Không nếu như!"

 

Tạ Phi đột nhiên xoay nàng , một tay vuốt ve hàng mi nàng, đôi mắt sâu thẳm kiên định : "Không khả năng đó, thê tử của Tạ Phi chỉ nàng!"

 

Lòng Thôi Cửu Trinh mềm , nàng rũ mắt xuống, thể , câu vẫn khiến nàng hài lòng.

 

"Coi như ngươi thức thời..."

 

Sắc mặt Tạ Phi trở nên tươi tỉnh, băng tuyết trong mắt cũng tan chảy, nữa nhuộm lên sắc ấm áp.

 

Chàng hôn nhẹ lên môi nàng, ngón cái phác họa đường nét tinh tế nơi mi mắt nàng.

 

"Chư Tú chẳng qua là vì lợi ích mà thôi, đối với tình ý, điều nàng , cũng chỉ là lợi dụng Tạ gia để đạt mục đích của ."

 

Chàng khẽ , "Trinh Trinh yên tâm, sẽ để nàng đạt như ý nguyện."

 

Thôi Cửu Trinh , nghĩ đến kiếp , nàng, Chư Tú quả thật thành công.

 

Gả Tạ gia, với phận như , kế mẫu còn dám động đến của nàng .

 

Suy nghĩ một lát, nàng : "Chuyện của Chư Tú, giao cho !"

 

Tạ Phi nhướn mày, "Nàng thế nào, sẽ giúp nàng."

 

Thôi Cửu Trinh dùng ngón tay chấm nhẹ lồng n.g.ự.c , khẽ vuốt, : "Nàng song thắng, bảo vệ , giúp nàng một tay."

 

Kẻo phụ tấm lòng khổ tâm của nàng .

 

Tạ Phi khẽ, vùi đầu hõm cổ nàng dụi dụi.

 

Trinh Trinh của quả nhiên đáng yêu, gì cũng đáng yêu.

 

"Nàng đói ?" Chiếm chút lợi lộc, ngẩng đầu hỏi.

 

Nghe buổi tối nàng chỉ dùng một bát trứng chưng, hẳn là đủ no.

 

Chàng nhắc thì thôi, chứ nhắc đến, Thôi Cửu Trinh thật sự cảm thấy bát trứng chưng tiêu hóa hết .

 

Nàng gật đầu, : "Hơi đói."

 

Tạ Phi , đưa nàng dậy, khoác thêm y phục.

 

"Ta mua điểm tâm nàng thích ăn, còn hoành thánh hiệu Diệp Ký nữa."

 

"Ban nãy ngoài là để mua đồ ăn cho ?"

 

Thôi Cửu Trinh ngạc nhiên, theo đến bàn, quả nhiên thấy một hộp thức ăn đặt ở đó.

 

Tạ Phi khẽ , đáp lời, mở hộp thức ăn , hương thơm lập tức tỏa .

 

Thôi Cửu Trinh mà chảy nước miếng, nhưng hỏi : "Chàng ăn ? Đứng bên ngoài lâu như , còn phủ mua đồ ăn, chắc chắn kịp dùng bữa ?"

 

"Ừm, Thôi đại tiểu thư thể ban cho dùng chút ?"

 

Tạ Phi nàng.

 

 

Loading...