Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 297:--- Nan Giải ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:58:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nàng bực bội lườm một cái.

 

"Kẻ nào dạy ngươi, dám trèo cửa sổ khuê phòng của chứ."

 

Trong lời còn mang theo giọng mũi nặng nề, đôi mắt đỏ hoe.

 

Thái tử mà một trận xót xa.

 

Nhanh chóng bước đến mặt nàng, "Cô , nữ nhân dám chọc giận nàng đến mức , nàng yên tâm, cô lập tức phái băm nàng cho cá ăn."

 

Chàng dám , ắt sẽ dám , Thôi Cửu Trinh vội vàng kéo , bực bội lườm một cái.

 

"Sao ngươi động một tí là đòi băm cái băm cái ." Nàng bực bội : "Đây là chuyện của và Tạ Phi, còn cái tên biểu ca Trương Cảnh của ngươi nữa chứ, thật là chuyện gì cũng nhúng tay , đáng ghét vô cùng."

 

Nhắc đến , nàng liền đầy bụng lửa giận.

 

Thái tử ngập ngừng một lát, ghi nhớ chuyện .

 

"Vậy, ý nàng là, Tạ ức h.i.ế.p nàng ?" Thái tử lộ vẻ mặt rối rắm.

 

Giờ đây lông cánh vẫn cứng, thể động đến Tạ Phi, bây giờ.

 

Thôi Cửu Trinh cúi đầu, cũng thể ức h.i.ế.p ! Chuyện phần lớn là vấn đề của bản nàng, vốn dĩ nên như .

 

, khi cảm xúc trỗi dậy, ai thể khống chế nổi?

 

Thái tử chỉ thấy nàng lắc đầu, khoảnh khắc tiếp theo, những hạt châu rơi xuống ngừng.

 

Chàng da đầu tê dại, chút lúng túng .

 

Điều khác với lúc thấy Mẫu hậu rơi lệ, cảm thấy buồn bực, chẳng .

 

"Nàng, nàng đừng chứ!" Chàng gắng gượng : "Thôi , cô sẽ trị tội Tạ , bắt quỳ xuống tạ tội với nàng."

 

Thôi Cửu Trinh mặt biểu cảm kéo , u uẩn : "Ngươi gì?"

 

Thân thể Thái tử cứng đờ, lúc chợt trở nên linh hoạt, rằng những lời tuyệt đối thể miệng nữa.

 

"Không, gì, chỉ là... nàng chớ nữa."

 

Thôi Cửu Trinh lúc mới buông , đó úp mặt xuống bàn thút thít.

 

Thái tử mặt đầy rối rắm, .

 

Nữ nhân lên phiền phức đến chứ!

 

Chàng dường như chịu nổi !

 

Thấy Thôi Cửu Trinh còn để ý đến nữa, Thái tử đành an ủi thêm vài câu, theo đường cũ trèo khỏi cửa sổ.

 

Vừa ngoài, lập tức Cẩm Y Vệ vây , "Thế nào Điện hạ, tình hình của đại cô nương ?"

 

Thái tử mặt trầm tư, vuốt vuốt cằm.

 

"Tình hình phức tạp, nan giải lắm!"

 

"A?"

 

Vài ngươi một lời một câu, kể chuyện của Chư Tú một lượt, trong đó một còn tranh thủ ngoài tìm hiểu nguyên do.

 

Thái tử chỉ một về Trương Cảnh, giờ những chuyện là do gây , nhíu mày, trong mắt mang theo tia nguy hiểm.

 

Chàng là cực kỳ bao che, điểm những bên cạnh đều .

 

Đặc biệt là đại cô nương quan hệ nhất với , hai bên ngoài thường lấy danh xưng tỷ để gọi , quả thật vô cùng thiết.

 

Lúc Thôi Cửu Trinh chịu ấm ức lớn đến , đôi mắt sưng húp vì khiến ngơ cũng khó.

 

Nếu chống lưng cho nàng, e rằng bên ngoài những kẻ vô danh tiểu nào cũng dám đến ức h.i.ế.p nàng .

 

Vì Thôi Cửu Trinh, tối đó mấy dùng bữa cũng than ngắn thở dài.

 

Món ăn sai đưa đến cho nàng càng hề động đũa mà mang trở về.

 

Tạ Phi cũng dùng bữa, Thôi Tuân bẩm báo, rằng vẫn ngoài cửa.

 

Ông thở dài, đặt đũa xuống, "Hay là cứ để Tạ gia rõ ràng ! Dù cũng thể để Trinh nhi tiếp tục đau lòng ."

 

Thái tử đảo mắt, : "Lão , ngày mai cô xin nghỉ phép, về cung một chuyến."

 

Lão thái gia nào còn tâm trí để kiềm chế nữa, gật đầu, chỉ coi như đồng ý.

 

Mấy đều khẩu vị, chỉ Thái tử miễn cưỡng ăn một bát cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-297-nan-giai.html.]

 

"Không , xem , thật sự thì sẽ đến Tạ gia đòi một lời giải thích." Thôi Tuân dậy định ngoài.

 

Lão thái gia hừ lạnh một tiếng, "Chuyện của hai đứa trẻ, ngươi xen lung tung gì, chỗ nào cũng mặt ngươi là ."

 

"Phụ , Trinh nhi nàng..."

 

"Việc chính , cả ngày chỉ vây quanh con gái, thể thống gì chứ?" Lão thái gia đặt bát đũa xuống dậy, "Ngày mai thượng triều, tiện thể mang Thái tử theo."

 

Bỏ lời , ông chắp tay lưng rời .

 

Thôi Tuân há miệng ở phía ông, rốt cuộc vẫn dám phản bác.

 

Lão thái gia xả hết giận, tự về phía nhà bếp, chỉ thấy ông rửa tay sạch, lấy hai quả trứng đ.á.n.h bát từ từ khuấy đều.

 

Cháu gái ông thích nhất món trứng chưng mật ong dầu mè do ông , bữa tối nàng dùng, dù cũng thể để nàng thật sự đói.

 

Sau một hồi công phu, bát trứng chưng nóng hổi xong, ông tự bưng chén sứ nhỏ đến, quả nhiên thấy bóng dáng đang cửa.

 

"Khụ khụ!" Ông khẽ ho một tiếng.

 

Nghe thấy tiếng động, Tạ Phi xoay hành lễ với ông, "Lão sư!"

 

Lão thái gia vuốt vuốt chòm râu, "Ngươi cứ lui xuống ! Để chuyện."

 

Thấy Tạ Phi chịu rời , ông đành : "Chuyện của Chư gia ngươi xử lý, lẽ nào còn mong tay?"

 

Tạ Phi lập tức ngẩng đầu, "Học trò bắt tay xử lý, lão sư yên tâm."

 

"Hừ! Lui xuống !"

 

"...Vâng."

 

Tạ Phi cam lòng rời , lão thái gia gõ cửa, "Trinh nhi, tổ phụ chưng cho con món trứng mật ong dầu mè con thích nhất, nếm thử ?"

 

Trên khuôn mặt gầy gò của lão thái gia hiện lên ý , tuy thấy nàng, nhưng giọng ôn hòa hơn nhiều so với ngày thường.

 

Không thể là vô cùng cưng chiều nàng.

 

Giống như thuở nhỏ vì dỗ nàng uống thuốc, ông từng bưng bát chạy theo nàng.

 

Thôi Cửu Trinh lập tức từ giường nhỏm dậy, trong phòng tối om, nàng tìm kiếm một lát, lấy bấc mồi lửa thắp đèn.

 

Cửa mở, liền thấy lão thái gia tủm tỉm, một tay chắp lưng, một tay bưng khay đang ở cửa.

 

Phía là màn đêm đen kịt, phía là ánh sáng ấm áp.

 

Tim Thôi Cửu Trinh ấm áp dâng trào, nàng nghiêng đón lão thái gia .

 

"Tổ phụ đích đến ." Nàng dọn dẹp bàn một chút, rót , phát hiện nước trong ấm cũng lạnh.

 

Mới nhớ đóng cửa nhốt tất cả bên ngoài, đúng lúc đó ở cửa ló một cái đầu, Như Vân ngó nghiêng qua.

 

Thấy nàng cầm ấm , nàng liền tủm tỉm đỡ lấy, "Nô tỳ pha ."

 

Được dịp đường lui, Thôi Cửu Trinh cũng còn lúng túng nữa.

 

Lão thái gia mở bát trứng chưng, mùi thơm nóng hổi của trứng hòa lẫn hương dầu mè, bụng Thôi Cửu Trinh lập tức ọc ọc kêu lên.

 

May mà ai chê nàng, cầm lấy muỗng, nàng liếc lão thái gia bên cạnh, thần sắc ủ rũ.

 

"Để tổ phụ lo lắng , là của con."

 

"Mau ăn , nguội sẽ ngon nữa."

 

Mèo Dịch Truyện

"Vâng..."

 

Nhìn nàng chúi đầu từng miếng từng miếng ăn, dáng vẻ thật sự đáng yêu, lão thái gia kìm đưa tay xoa xoa đầu nàng.

 

"Sắp đến ngày xuất giá , vẫn còn khiến yên tâm như , chẳng qua là một Chư gia nhỏ bé, hà cớ gì vì ngoài mà giận dỗi đến thế."

 

Thôi Cửu Trinh nuốt xuống miếng trứng chưng thơm mềm trong miệng, lúc cũng chút ngại ngùng.

 

Chỉ sợ nàng tức giận như , thể phủ đều , ban đầu tức giận kịp suy tính quá nhiều, giờ bình tĩnh , nghĩ mà thật sự mất mặt.

 

"Con , con chỉ là, chỉ là lúc đang giận mà thôi..."

 

Thôi Cửu Trinh đẩy chén sứ ăn xong sang một bên, đón lấy Như Vân pha, đích rót một chén, dâng lên lão thái gia.

 

"Tổ phụ cần lo lắng, con đều rõ cả, cũng thực sự trách Tạ Phi."

 

Thấy nàng vội vàng giải thích cho Tạ Phi, lão thái gia liếc khuỷu tay nàng.

 

Quả nhiên là khuỷu tay cong ngoài.

 

 

Loading...