Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 284:--- Bị Thương ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Phi nhướng mày, “Lại nhảm gì , cận nàng gì?”
Trước đây tuy hiểu vì nàng đột nhiên lo lắng mối quan hệ giữa và Chư gia đến , nhưng giờ đây cũng đoán vài phần.
Chàng giúp nàng quấn chặt áo choàng lông hạc, khẽ : “Gió lớn, mau về thôi! Ta vài ngày nữa sẽ trở .”
Thôi Cửu Trinh gật đầu, lúc mới buông tay, vợ chồng Tạ gia cũng thúc giục họ, vui vẻ họ tình tứ quấn quýt.
Rốt cuộc còn ngượng mà quấn quýt nữa, Thôi Cửu Trinh hướng về phía họ khẽ phúc , Thôi Tuân.
Khi trở về phủ, nhất thời cảm thấy lạnh lẽo nhiều, vì trong phủ chỉ mấy vị chủ tử, nên cái Tết đều tụ tập ở Đông Uyển.
Theo Thôi Tuân về phía Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh chợt nhớ lời dịp , nàng hứa với Mã Cầm, tất nhiên sẽ thất hứa.
“Phụ , hai hôm cô nương Mã gia xuất giá, con đến xem, lắm ạ.”
Nghe nàng nhắc đến việc , Thôi Tuân để tâm, chỉ nghĩ nàng đang nhớ đến chính , bèn : “Đến khi Trinh Nhi nhà chúng xuất giá, chắc chắn còn xinh hơn nàng .”
Thôi Cửu Trinh: “...”
Đột nhiên cảm thấy khá tổn thương, đương nhiên, là cho Mã Cầm.
Dù lời hứa thực hiện, nàng cũng ý định thêm về chuyện của Mã Cầm, bèn : “Đó là điều tất nhiên, phụ chuẩn thêm nhiều của hồi môn cho con, tiền thì lưng mới cứng cáp .”
“Trinh Nhi cứ yên tâm, đồ đạc của phụ đều cho con, còn cả tổ phụ con nữa, cũng chuẩn ít .”
Dù ông cũng chỉ một cô con gái như , đồ của Thôi gia chẳng đều là của nàng và con cái nàng .
Còn về Thôi Nguyên Thục, những thứ ông vốn dành cho nàng cũng dùng đến nữa, là từng giúp đỡ nàng , chỉ là những thứ đó thể so với những gì dành cho Thôi Cửu Trinh.
Về điểm , ông vẫn minh bạch.
Ngày ba mươi Tết , trong phủ khắp nơi tràn ngập khí náo nhiệt và vui tươi của năm mới, Thôi Cửu Trinh đích dẫn hạ nhân dán thần môn, treo tranh Phúc Thần trong nhà, bận rộn như con .
Khi xong việc, nàng còn phát một đống tiền bạc lớn, xem như là thưởng công cho hạ nhân.
Người gia đình, con cái, còn thêm một ít.
Thôi Tuân trong phủ, vì hôm nay đại triều hội, còn triều hạ Thái tử, nên sớm cung, chỉ là năm nay Hoàng đế ban yến .
dựa tính cách của Hoàng đế, yến tiệc trong cung e rằng còn thoải mái bằng ăn ở nhà.
Cá hôm nay là do lão thái gia , mấy con, trong đó một con đặt án động, còn thì đều bụng hai ông cháu.
Thôi Cửu Trinh ăn no căng bụng, lão thái gia ăn kèm với những viên thịt chiên, thịt kho mà nàng đó, cũng ăn hết hai bát lớn.
Thật thoải mái bao.
Đến tối, Thôi Tuân trở về, trong cung ban yến, nhưng ban thưởng tiền mừng lễ, nhiều, chỉ là để lấy hên thôi.
Thôi Cửu Trinh gói vài chiếc sủi cảo, còn học cách nhét một đồng tiền , ăn đến cuối cùng, là lão thái gia ăn trúng.
Thôi Tuân mà khá đố kỵ.
Vì còn thủ tuế, Thôi Cửu Trinh lôi bộ bài tịch thu bấy lâu, cứ thế quấn quýt lão thái gia và Thôi Tuân chơi Tạc Kim Hoa (Bài Xì Tố), nhân cơ hội đó thắng ít tiền bạc.
Thấy phần, các nha tiểu tư hầu hạ trong phòng cũng đều thưởng.
Thôi Cửu Trinh c.ắ.n hạt dưa rang, mặt nàng là ba lá bài lật.
Nàng lão thái gia, “Tổ phụ, còn theo ?”
Thôi Tuân dám theo, sớm xem bài bỏ xuống, bài của lắm, cũng may mắn vì tiếp tục.
Như , liền trở thành cuộc đấu giữa hai Thôi Cửu Trinh và lão thái gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-284-bi-thuong.html.]
Thôi Cửu Trinh dám coi thường lão thái gia, ông thật sự quá thâm hiểm, đến cả nàng là chơi lâu năm cũng chịu ít thiệt thòi tay ông.
Thấy mặt chồng chất một đống tiền bạc, chơi thêm cũng còn thú vị nữa, Thôi Cửu Trinh chuẩn mở bài.
“Không theo nữa.” Lão thái gia đẩy bài , “Ván cháu thắng.”
Thôi Cửu Trinh hai mắt sáng rỡ, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng kỳ thực cũng sợ nếu tiếp tục, rủi ro quá lớn.
May mắn là lão thái gia lùi bước, nàng ôm một đống tiền bạc ngớt.
Nàng bớt một ít, thưởng cho các nha tiểu tư, nhận lời tạ ơn vui vẻ của họ.
Thôi Tuân lén bài của lão thái gia, hai mắt trợn tròn, rõ ràng bài lớn hơn bài Thôi Cửu Trinh lật.
Nhìn vẻ điềm nhiên với nụ ẩn chứa của phụ , ông nhanh chóng hiểu , hóa là ông đang dỗ cháu gái vui vẻ đó thôi!
Hèn chi thắng ông chẳng nể mặt chút nào, còn đến cháu gái thì suýt chút nữa là tặng tiền trực tiếp , ông con trai, thật sự quá thảm.
Lão thái gia dường như thấy ánh mắt oán hận của ông , vui vẻ bốc bài với Thôi Cửu Trinh.
Trong tiếng pháo nổ, ngoài trời pháo hoa bùng nở, tiếng vang càng lúc càng lớn, sự náo nhiệt cũng từng đợt từng đợt dâng cao.
Trong phòng tràn ngập tiếng của hai ông cháu, cùng với tiếng la ó bất mãn của Thôi Tuân.
Ngày hôm , Thôi Tuân sớm cung triều hạ vương, vì đêm qua chơi quá khuya, Thôi Cửu Trinh nán trong chăn đến giờ Tỵ mới thức dậy.
Dùng vài chiếc sủi cảo, uống một bát canh, nàng thỉnh an lão thái gia.
Trong phòng, lão thái gia chuẩn mài mực, thấy nàng đến, liền sai bảo: “Đến đây mài mực giúp tổ phụ.”
“Cả cái Tết lớn mà vẫn chịu nghỉ ngơi ?” Thôi Cửu Trinh vén tay áo nhận lấy, bắt đầu mài mực.
Mèo Dịch Truyện
Lão thái gia định giấu nàng, bèn ý định: “Ta chuẩn mời các bá phụ, bá mẫu trong tộc con đến, nhà tông phụ lo liệu, con xuất giá cũng bất tiện.”
Thôi Cửu Trinh ngạc nhiên, “Là chi của bá tổ phụ ?”
“Ừm!” Lão thái gia cầm bút thử mực, cảm thấy , liền trải giấy thư .
Vài lời ngắn gọn, rõ việc, hỏi thăm gia tộc một lượt liền dừng bút, tính cả thảy, cũng chỉ một trang.
Hôm nay gửi , sớm nhất thì cuối tháng Giêng họ mới thể đến kinh thành.
“Tổ phụ, bên bá phụ bá mẫu mấy , con sẽ vài hôm nữa dặn dò phía dọn dẹp mấy sân viện .”
Lão thái gia nghĩ ngợi, cẩn thận với nàng vài điều, hơn nữa chỉ Thôi thị ở Quảng Tông, mà cả Thôi thị ở An Bình và Vũ Thành cũng sẽ đến.
Hèn chi thiên hạ Thôi thị là một nhà, Thôi thị như quả thực quá lớn mạnh.
Thôi Cửu Trinh ghi nhớ từng cái một, sợ nàng nhớ hết, lão thái gia còn lấy bản gia phả các nhà bắt nàng học thuộc.
Một quyển dày cộm, mà còn bộ, ba nhà Thôi thị đều cùng một tông, cũng luôn qua .
36. Nàng nếu kết hôn, y theo phận của lão thái gia, hai nhà tất nhiên phái đến.
Hồi tưởng kiếp của nguyên chủ, Thôi Cửu Trinh phát hiện dường như khi Thôi Nguyên Thục thành , chỉ trong tộc ở Quảng Tông đến, chứ những hiện tại .
Xem , đều là nể mặt lão thái gia mà thôi.
Ngày mùng hai Tết , bách tính chính thức bắt đầu chúc Tết, các thế gia đại tộc thì thường phái gửi danh chúc mừng.
Thôi Cửu Trinh nhận ít, liền đem tất cả đưa cho lão thái gia.
Đến ngày mùng ba , Tạ Phi và trưởng Tạ Chính mang theo lễ bái đến, hai khấu đầu với lão thái gia và Thôi Tuân, buổi trưa thì dùng cơm ở .
Tranh thủ lúc dùng cơm xong uống , Tạ Chính trêu chọc : “Hèn chi ngươi ngày nào cũng về nhà, Thôi gia danh hoa giai hào mỹ tửu, chẳng khoái hoạt .”
Tạ Phi liếc một cái, nhấp một ngụm nhạt, “Không bằng , dám về nhà.”