Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 280:--- Bắt nạt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chư Tú mím môi, cụp mắt xuống.
Trần Cửu ở đằng xa trông thấy, khẽ khịt mũi nhạt, sự châm chọc hiện rõ mồn một.
Dương gia cô nương giúp nàng chuyện, chẳng qua là lớn chuyện , để Mã gia khó xử, Thôi Cửu Trinh cũng .
Nàng giúp đỡ Chư Tú vì đáng thương nàng , mà là để bảo vệ lợi ích của đám bọn họ mà thôi.
Cứ thật sự tưởng trọng vọng, thể khiến khác giúp ?
Hồng Tụ ôm mặt, cố nặn một nụ với chủ tử , an ủi: "Nô tỳ cả, tiểu thư cần lo lắng."
Chư Tú thu hồi ánh mắt, nàng, chỉ đành trầm mặc gật đầu.
"Về thoa t.h.u.ố.c cho ngươi."
"Đa tạ tiểu thư."
…
Trong sương phòng, Mã Cầm trang điểm chỉnh tề đó, xung quanh là các thích, Ngũ Phúc nhân và môi bà tất bật lo toan.
Cả căn phòng ngập tràn khí hỉ, chỉ chờ đến giờ lành, che khăn trùm đầu xuất giá.
Thấy Thôi Cửu Trinh đến, ánh mắt sáng bừng, trong lòng cảm thán tiểu thư khuê các tiêu chuẩn của Thôi gia.
"Đây là Thôi đại cô nương chăng! Trước thấy qua nhiều, nên nhiều hơn."
Người là Ngũ Phúc nhân hôm nay Mã Cầm mời đến, cũng là một phu nhân thế gia, trông tròn trịa phúc hậu, hiền từ nhân ái.
Thôi Cửu Trinh mỉm , hướng nàng hành lễ: "Dạ , chỉ là gần đây bận rộn đôi chút, là cuối năm, còn chép kinh thư, thực sự thời gian rảnh rỗi."
Nghe nàng , cũng hiểu, dù chuyện của Thái Hoàng Thái Hậu, bọn họ cũng đều .
Chỉ là nhắc đến điều , họ khỏi cảm thán, Thôi Nguyên Thục quả thật .
Mất Thôi gia, nhưng bám Thái Hoàng Thái Hậu.
Nghe họ khách sáo đôi câu, Mã Cầm liền gọi Thôi Cửu Trinh: "Trong lòng hoảng loạn, Trinh đây cùng chuyện !"
Nói , nàng vươn tay kéo nàng xuống mặt .
Thôi Cửu Trinh từ chối, tới, các biểu của Mã gia lập tức dậy nhường chỗ cho nàng.
Những khác ai bận việc nấy, nhất thời ồn ào.
Bảo than trong lò sưởi tay cho nàng, Mã Cầm lúc mới nàng, lát , cúi đầu hỏi: "Hôm nay ?"
Thôi Cửu Trinh đ.á.n.h giá nàng, khẽ mỉm : "Cô dâu đương nhiên là nhất."
"Thật ?" Nàng , mặt bao nhiêu vẻ hân hoan.
Kỳ thực, đối với chuyện thành , đến bây giờ nàng vẫn còn mơ hồ, nhiều cảm giác thực tế, nhưng nàng cũng , chuyện thành định cục.
Nhìn chiếc áo cưới , những hoa văn tinh xảo thêu bằng chỉ vàng sợi bạc, lộng lẫy và kiều diễm.
để mặc cho yêu ngắm .
Gần đây, nàng thực ít khi nhớ đến bóng hình từng khiến nàng kinh diễm một thời gian .
Chỉ là, vẫn còn chút bất bình trong lòng.
"Lúc ngươi trở về, cũng hôm nay ." Nàng Thôi Cửu Trinh, "Nói với ."
Thôi Cửu Trinh ngẩn , là ai, hai đều rõ trong lòng.
Chỉ là, hà tất như !
Nàng tính tình phụ , e rằng sẽ nhớ nhiều đến nàng, càng sẽ hỏi đến.
Tuy nhiên, nàng vẫn đồng ý, dù cũng chuyện gì to tát, chỉ vài lời mà thôi.
Mã Cầm chuyện khác với nàng: "Ta gả , qua năm sẽ theo phu gia về Ứng Thiên phủ, bao giờ mới gặp ."
"Ứng Thiên phủ là một nơi , nhưng đường thủy, ngươi chịu nổi ?"
"Ta kiều nữ như ngươi, một bước lắc ba lắc."
"Ta lắc cơ chứ?"
Thôi Cửu Trinh phục, lập tức cãi với nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-280-bat-nat.html.]
Kiên quyết thừa nhận là loại như .
Mã Cầm trừng mắt nàng, hốc mắt đỏ hoe: "Hôm nay là ngày đại hỷ của , ngươi còn cãi vã với , nhường chút ?"
Thôi Cửu Trinh , một nghẹn chịu nổi, đành nở nụ : "Được thôi, nhường ngươi, ngươi gì cũng đúng cả."
"Thế mới chứ!" Mã Cầm khẽ cong môi, ngoảnh mặt , Thôi Cửu Trinh chú ý thấy một giọt nước mắt lăn má nàng, nhanh lau .
Nàng mím môi, đoạn : "Nhìn mặt ngươi cũng là phúc khí. Ngươi nhớ, sống đối với bản một chút, ngàn vạn đừng tự uất ức. Nhà chồng như nhà đẻ, ai nuông chiều ngươi ."
"Ta , lúc ngươi thành e là còn ở kinh thành nữa."
"Không , lễ đến là ."
"Ngươi..."
Mã Cầm trừng mắt nàng: "Vô lương tâm."
Thôi Cửu Trinh , hai , phảng phất như trở về thuở ban đầu.
"Yên tâm, chuẩn cho ngươi ." Nói xong, nàng bảo nha mang đồ vật tới.
Đó là một chiếc khấu đồng tâm bằng bạch ngọc, ngọc sắc thượng hạng, ngụ ý vĩnh kết đồng tâm, cũng là lời chúc phúc của Mã Cầm dành cho nàng.
Thôi Cửu Trinh nhận lấy, khi ngắm nghía kỹ lưỡng, : "Món quà thích."
Mã Cầm hài lòng với câu trả lời của nàng, gật đầu: "Lễ của ngươi cũng thích, bộ trang sức đó hợp."
Lễ của nàng mang tới từ sớm, Mã Cầm thử qua ưng ý, là nàng tự tay vẽ kiểu dáng riêng cho , trong lòng cuối cùng cũng vui vẻ.
Không uổng công kết giao tỷ .
Thấy thời gian gần đến, Thôi Cửu Trinh dậy quấy rầy nữa, đúng lúc Mã Cầm che khăn trùm đầu, nàng về phía nàng .
Hai ánh mắt giao , khẽ nhếch khóe môi, nhưng trong mắt bao nhiêu niềm vui.
Chiếc khăn trùm đầu màu đỏ dần dần hạ xuống, che khuất tầm của hai , cũng chôn vùi tất cả cảm xúc.
Khi khăn trùm đầu che kín, trong đôi mắt rủ xuống của Mã Cầm, vài giọt lệ trong suốt trượt xuống.
Mọi chúc mừng, lời chúc phúc ngừng vang lên, ồn ào một mảnh vui vẻ.
Thôi Cửu Trinh do dự nữa, dẫn rời , còn Mã Cầm cũng ở giữa sự tung hô của , sắp xếp theo đúng nghi thức .
Trong yến khách sảnh, Thôi Cửu Trinh trở nhận khí chút đúng, ánh mắt đổ dồn về phía nàng nhiều hơn .
Nàng , những đó liền né tránh.
Nhìn như , nàng chuyện gì đó xảy .
Ánh mắt nàng tìm đến Chư Tú đang ngoan ngoãn ở góc, nàng suy nghĩ một chút, vẫn tới.
Sau khi xuống, nàng hỏi: "Bị bắt nạt ?"
Trong mắt Chư Tú thoáng qua vẻ kinh ngạc, dường như ngờ nàng hỏi đến , đoạn nàng lắc đầu: "Chẳng qua chỉ là vài lời mấy ho thôi."
Còn chuyện nha của nàng đánh, thì càng cần nhắc đến.
Nàng ai của Thôi Cửu Trinh, chỉ là một nha của , nàng cũng sẽ bênh vực, e rằng ngay cả bản nàng , Thôi Cửu Trinh cũng chắc tay giúp đỡ.
Ở vị trí nào, nàng thực hiểu rõ.
"Quy tắc của vòng tròn là như thế, hết ngươi tự vững, khác mới dám coi thường, dám chà đạp ngươi."
Thôi Cửu Trinh nâng chén nhấp một ngụm: "Đừng bao giờ trông cậy khác!"
Chư Tú nàng, chỉ thấy nàng vẻ mặt lạnh nhạt, dung mạo xinh , khí độ tự tin, là điều nàng thể sánh bằng.
Dường như trời sinh , bao giờ sắc mặt khác, trái ngược với nàng.
Mèo Dịch Truyện
Một lúc lâu , Chư Tú mới rời mắt , khẽ gật đầu, : "Ta , đa tạ Thôi tỷ tỷ chỉ bảo."
Thôi Cửu Trinh khựng , đây chẳng qua chỉ là vài lời khuyên, nhưng nàng một cái, cuối cùng vẫn .
Trần Cửu ở đằng xa thấy Chư Tú nở nụ đáng ghét, càng thêm khinh bỉ.
"Đồ cái thá gì mà chỉ giỏi nịnh nọt, thật chẳng thể thống gì."
Giọng nàng nhỏ, ít đều thấy, Thôi Cửu Trinh cũng .
Tuy nhiên, nàng mở miệng gì.