Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 277:--- Ngạo Kiều ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đối với , Thôi Cửu Trinh đương nhiên thể nhiều yêu thích, ưu điểm duy nhất thể coi là mắt, đại khái chính là thích dùng những thủ đoạn quang minh chính đại, giở những âm mưu lưng.

 

Cho dù là khi còn nhỏ trêu chọc nàng, cũng là mặt, đó phạt cũng từng chối bỏ.

 

, việc mặc kệ nàng, cũng là thật.

 

Có lẽ, giữa họ thật sự tình cảm gì đáng , vì , từng hãm hại nàng, cũng từng giúp đỡ nàng.

 

Lần duy nhất, lẽ là kiếp đ.á.n.h Trương Cảnh một trận, phần lớn vẫn là vì Thôi Nguyên Thục.

 

Nàng khẩy, thật sự hiểu, hào quang của nữ chính lớn đến , khiến từng , từng một, cứ mãi nhớ nhung, si tâm tuyệt đối với nàng .

 

Huống hồ tòng quân, hiện giờ biên giới hề yên bình, năm ngoái Thát Đát liên tục quấy nhiễu, cho ít ngày tháng hỗn loạn. Một kẻ công tử bột lớn lên ở kinh thành như Ôn Kỵ mà thật sự , thì thể gì?

 

Nàng đột ngột khép chiếc hộp trong tay, lạnh giọng : “Với cái hình đó mà còn tòng quân, coi chừng cẩn thận mà c.h.ế.t bên ngoài đấy.”

 

“Trông nàng, giống như c.h.ế.t bên ngoài chút nào!”

Mèo Dịch Truyện

 

Tạ Phi nhàn nhạt .

 

Thôi Cửu Trinh nghẹn lời, “Hắn sống c.h.ế.t liên quan gì đến , chúng thù hận sâu sắc gì, lo lắng thì cũng là Ôn gia lo lắng.”

 

Nói xong, nàng nhận điều gì đó, chút phiền não.

 

“Được , trở về Đông Uyển ! Ở thêm nữa, e rằng heo cũng g.i.ế.c xong .”

 

Tạ Phi bật , đành theo nàng trở về Đông Uyển.

 

Tuy nhiên, cái ý định để Ôn Kỵ c.h.ế.t bên ngoài trong lòng , rốt cuộc cũng gác .

 

Coi như còn chút khí phách nam nhi, nếu thật sự chỉ là một kẻ vì loại nữ nhân mà vứt bỏ tôn nghiêm, cả ngày quấn quýt bên cạnh, thì cũng cần thiết giữ .

 

Con cháu Đại Minh , vốn dĩ văn thể cầm bút an thiên hạ, võ thể cưỡi ngựa định càn khôn!

 

Sự lựa chọn của Ôn Kỵ, hề sai!

 

Đi đường Đông Uyển, nghiêng đầu Thôi Cửu Trinh vẫn còn vẻ khó chịu, nghĩ đến những lời đó, liền hỏi: “Hồi bé, thường bắt nạt nàng ?”

 

Thôi Cửu Trinh lầm lũi , ngẩng đầu, “Hồi bé tính tình nhút nhát, hợp với họ, Ôn Kỵ hiếu động, nên thường trêu chọc .”

 

Tạ Phi mím môi, “Có nàng thương ?”

 

“Cái đó thì , chỉ là cảm giác dễ chịu thôi. Sau thường đến Ôn gia nữa, nhà khác vui đến mấy, cũng bằng nhà , viện của .”

 

Thôi Cửu Trinh nhớ trải nghiệm của nguyên chủ, Ôn Kỵ gây tổn thương thực chất nào cho nàng, chỉ là đối xử quá khác biệt, tổn thương lòng tự trọng.

 

Đứa trẻ ở tuổi đó, thể cách trong lòng.

 

Đặc biệt là khi đầu hành kinh, nàng khi đó đang ở Ôn gia, váy vấy máu, Ôn Kỵ la làng lên, khiến nàng mất hết thể diện mặt một đám nha và chủ tử.

 

Từ năm đó trở , cả năm cũng thấy nàng đến Ôn gia nữa.

 

Thật , nguyên chủ càng ghét cùng Thôi Nguyên Thục, đại khái là vì tự ti!

 

Nghĩ đến đây, nàng trong lòng bức bối, Ôn thị nuôi nguyên chủ thành như , quả thật là tốn ít tâm sức!

 

“Tất cả đều qua !” Thôi Cửu Trinh đột nhiên nở nụ , , “Ta bây giờ sống hơn bọn họ là đủ .”

 

Tạ Phi ngẩn , cũng khẽ bật , “Vừa nãy ghi hận cả đời ?”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, “Điều đó cũng đúng mà! Ta sẽ quên, cơ hội nhất định sẽ trả , còn về Ôn Kỵ , nể mặt vì nước mà sức, tạm thời tha cho .”

 

Nàng tự tìm cho một lý do.

 

Nếu thiên hạ ai cũng giác ngộ như , hà cớ gì quốc gia vững, ngoại địch dám xâm phạm.

 

Tuy nhiên, chính vì những đó, những như họ mới thể an nhiên sống ở hậu phương. Những như , đáng tôn trọng!

 

Mà nàng là kẻ bất phân trái, nặng nhẹ, trong lúc đặt ân oán cá nhân lên hàng đầu.

 

Tạ Phi tính tình ngạo kiều của nàng, cũng phản bác, tóm , bất cứ điều gì nàng , đều sẽ ở bên nàng!

 

Đến Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh chỉ thấy các tiểu tư thi chạy nhanh như bay, còn cả những đang bưng từng chậu thịt heo.

 

Nàng cau mày, đối với việc sát sinh, tấn công mà kinh sợ, từ tận đáy lòng nàng kháng cự.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-277-ngao-kieu.html.]

Đây là nàng thấy Cẩm Y Vệ giúp nàng g.i.ế.c gà, m.á.u văng đầy đất, khiến nàng sợ hãi và hoảng loạn mới phát hiện .

 

Đương nhiên, ăn thì thật sự ngon!

 

Trước mắt một vệt trắng ngà che khuất, nàng nghiêng đầu bên cạnh, chỉ thấy đang cúi thấp mày mắt, trong ánh mắt đầy vẻ dịu dàng.

 

“Ta đưa nàng về phòng, bây giờ còn sớm, lát nữa khi thứ rửa sạch sẽ thì sẽ gọi nàng.”

 

Thôi Cửu Trinh mỉm , nắm lấy ngón tay , tay áo che, cũng sợ khác thấy.

 

Một cái “chụt” nhẹ, nàng hôn lên má .

 

“Chàng ! Ta tự về, Thái tử e là cũng mặt, thì phép!”

 

cũng là rể tương lai mà!

 

Lão gia g.i.ế.c heo, qua giúp thì ?

 

Tạ Phi gật đầu, nàng tự xa, lúc mới bước chân về phía sân.

 

Tại giếng nước phía sân, một đám đang vây quanh, Thôi lão gia xắn tay áo lên, tránh khỏi dính chút vết máu.

 

Mặt đất thì cọ rửa sạch sẽ, nhưng mùi m.á.u tanh thật sự nhỏ, may mà Thôi Cửu Trinh đến.

 

“Hừ! Tiên sinh giờ mới tới, là đến để chia thịt ?”

 

40. Thái tử cũng như Thôi lão gia, một chút cũng dáng vẻ của một kế vị.

 

“Cô , phần lớn nhất là của cô.”

 

Con heo ngày hôm nay, còn là do tự tay đ.â.m c.h.ế.t, bận rộn lâu như , đáng lẽ lấy phần lớn.

 

“Không ai tranh với điện hạ!” Tạ Phi xắn tay áo lên, với bên cạnh: “Để múc nước.”

 

Người đáp một tiếng, cùng những khác vận chuyển thịt heo .

 

Bận rộn một hồi lâu, ngoài đầu heo giữ để dùng cho việc tế tự , tất cả các phần thịt khác đều rửa sạch và đưa nhà bếp.

 

Thôi lão gia dẫn chuyển sang nhà bếp, Thôi Cửu Trinh đến sớm hơn một bước, sai đun sẵn nước nóng.

 

“Mọi giữ nội tạng heo ?” Thôi Cửu Trinh một lượt, thấy nên hỏi.

 

Một trả lời: “Thứ đó gì ngon , mùi tanh nồng, khó xử lý, đang định đem chia cho tự ý xử lý.”

 

Thôi Cửu Trinh hài lòng: “Ai ăn , là do các ngươi cách đó thôi.”

 

Nói , nàng sai mang nội tạng heo đến.

 

Phần nào của con heo mà ăn chứ!

 

Lát nữa nàng sẽ ít lạp xưởng chia , đảm bảo bọn họ sẽ thèm đến c.h.ế.t.

 

Tháng Chạp trời lạnh buốt, nhưng Đông Uyển náo nhiệt vô cùng.

 

Thôi Cửu Trinh mặc áo váy, chiếc áo choàng lớn bên ngoài cởi , xắn tay áo lo liệu việc trong bếp.

 

Thôi lão gia và Lương bá cũng rảnh rỗi, dẫn theo vài tiểu tư và Cẩm Y Vệ xử lý lòng heo, mấy đều lộ vẻ ghét bỏ.

 

“Ghét bỏ cái gì, Thái tổ năm xưa còn ăn qua, ăn .”

 

Thôi lão gia quở trách, nhưng vẫn kìm mà nhăn mũi.

 

Trước đây khi du ngoạn, ông cũng từng thấy xử lý lòng heo, nhưng tự xử lý thì khác.

 

Mùi quá nồng.

 

Thôi Cửu Trinh vui vẻ để họ cãi .

 

Cho đến khi trời tối đen, nhà bếp vẫn sáng đèn.

 

Buổi tối ăn uống đơn giản hơn, Thôi Cửu Trinh xào gan heo, xào thêm ít thịt, còn nấu một nồi canh dày heo.

 

Ăn xong bữa cơm qua loa, bắt đầu bận rộn, Thôi Cửu Trinh bảo Cẩm Y Vệ băm mấy chậu thịt heo xay để dùng dần.

 

Đợi đến khi nàng chiên những viên thịt viên chín tới hai phần, mùi thơm liền bay khắp khu bếp.

 

Thái tử những viên thịt viên vàng óng lò, mắt đăm đăm.

 

 

Loading...