Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 276:--- Kẻ Nịnh Hót ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:44
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy , Thôi Cửu Trinh chút kinh ngạc, một năm gặp, nàng thậm chí còn thể nhớ Ôn Kỵ ngày xưa trông thế nào.
Mà mắt, đôi mắt đó còn vẻ ngạo mạn quen thuộc mà nàng từng , đó là sự điềm đạm mà đây .
Hắn dường như cũng cao lớn hơn nhiều, và gầy hơn.
Thôi Cửu Trinh gật đầu hành lễ, cùng Tạ Phi đối diện , trực tiếp hỏi: “Chàng đến phủ , chuyện gì ?”
Ôn Kỵ im lặng một lát, liếc Tạ Phi, : “Ta đến để gửi vài thứ, nàng sang năm sẽ xuất giá, e là kịp tiễn nàng.”
Thôi Cửu Trinh nhướng mày, ý là gì?
Ôn Kỵ đặt chiếc hộp lên bàn, “Đây là một khế đất và khế nhà thuộc sở hữu của , cùng với vài trang viên, coi như là đồ cưới thêm cho nàng.”
“Chàng kịp tiễn xuất giá là ý gì?”
“Ta tòng quân.”
“Cái gì?”
Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, tách đang cầm cũng quên uống.
Tạ Phi cũng khá bất ngờ, đ.á.n.h giá Ôn Kỵ, ngờ một kẻ công tử bột ngày nào khí phách như .
Điểm khác biệt giữa Thôi Cửu Trinh và là, nàng Ôn Kỵ vốn dĩ nên như thế nào.
Hiện giờ vốn dĩ nên theo Thái tử mà chơi bời lêu lổng, ủng hộ của Thôi Nguyên Thục, bây giờ với nàng là tòng quân.
“Chàng , biên giới hề yên bình , Thát Đát liên tục quấy nhiễu, chiến sự nhỏ ngừng. Một công tử bột lớn lên ở kinh thành như mà đến đó sẽ hậu quả gì, lẽ ?”
Ôn Kỵ đương nhiên , nhưng đó là lý do để lùi bước.
“Là nam nhi Đại Minh, há thể vì phía hiểm nguy mà từ bỏ, mà lùi về khác.” Ôn Kỵ ưỡn ngực, “Ta tuy sinh ở kinh thành, nhưng lòng ở sông núi, thể vì giang sơn Đại Minh mà cống hiến một phần sức lực, là vinh hạnh của !”
Thôi Cửu Trinh kinh ngạc , điều giống với Ôn Kỵ mà nàng chút nào?
Còn cả khí phách!
“Chàng thật sự nghĩ như ?”
“Đương nhiên, chuyện suy nghĩ lâu !”
Ôn Kỵ , trong mắt dường như một tia thần thái khác lạ.
Tạ Phi bên cạnh thấy thì nhướng mày, gì.
Thôi Cửu Trinh im lặng một lát, chút quen với Ôn Kỵ như , hỏi: “Chàng theo Thôi Nguyên Thục nữa ?”
Nghĩ đến gì, nàng liền hỏi cái đó.
Nghe nàng nhắc đến Thôi Nguyên Thục, Ôn Kỵ khẽ giật , khuôn mặt điềm đạm , cuối cùng cũng sự biến đổi.
Chuyện của Ôn gia quả thực giáng cho một đòn nặng nề: ruột hưu bỏ, cô ruột g.i.ế.c bà nội, yêu thương từ chối mà gả cho khác, còn cam tâm .
Từng việc, từng việc một, đều khiến suýt chút nữa thể gượng dậy nổi.
Ôn gia hiện giờ, còn là Ôn gia của ngày xưa nữa.
Hắn nhắm mắt , : “Nàng bao giờ cần .”
Thôi Cửu Trinh khẩy, ha, quả thực là quá đỗi hèn mọn!
“Trinh biểu , thể thỉnh cầu một việc ?” Ôn Kỵ dậy, đưa tay hành lễ.
Thôi Cửu Trinh nhàn nhã nhấp một ngụm , đáp lời ngay, chỉ hỏi: “Chuyện gì?”
“Trinh biểu , nếu như Nguyên Thục biểu đắc tội với , xin tha cho nàng một mạng, xem như là, xem như là…”
“Xem mặt mũi của ngươi ư?” Thôi Cửu Trinh lạnh thành tiếng.
Ôn Kỵ im lặng, cúi đầu, “Nếu Trinh biểu bằng lòng, bất cứ yêu cầu gì, nhất định sẽ giúp .”
“Dù là g.i.ế.c Trương Cảnh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-276-ke-ninh-hot.html.]
Cái giá quả thực nhỏ.
Thôi Cửu Trinh suýt chút nữa động lòng, nhưng nàng : “Ngươi dựa mà nghĩ sẽ đồng ý với ngươi? Ôn Kỵ, ngươi quá đề cao bản , cho rằng sẽ cần ngươi, cần Ôn gia?”
Ôn đại lão gia vì danh tiếng mà ngay cả thù g.i.ế.c cũng thể bỏ qua, trong mắt nàng, Ôn gia mục ruỗng .
Sắc mặt Ôn Kỵ trắng bệch, phản bác, bởi vì đây là sự thật.
Thôi gia đối với Ôn gia mà , vốn dĩ là trèo cao, nay liên hôn với Tạ gia, đương nhiên càng cần Ôn gia, cần nữa.
“Trinh biểu , hiện giờ quyền thế, nhưng nhất định sẽ giành lấy công danh, chấn hưng Ôn gia.”
“Ngươi chấn hưng chấn hưng Ôn gia, chẳng liên quan gì đến .” Thôi Cửu Trinh ngắt lời , “Chuyện giữa và Thôi Nguyên Thục, các ngươi thể nhúng tay , thà rằng đến cầu xin tha cho nàng một mạng, chi bằng cầu xin nàng đừng đến gây sự với , khả năng lẽ lớn hơn.”
“Trinh biểu , nàng còn là của Thôi gia nữa, cũng sẽ cản trở …”
Thôi Cửu Trinh đặt chén xuống, ngắt lời , “Ôn Kỵ, thù dai!”
Nàng Ôn Kỵ, : “Cho dù là lúc nhỏ ngươi đốt tóc , trêu chọc , lớn lên ngươi khắp nơi đối nghịch với để bảo vệ Thôi Nguyên Thục, đều nhớ rõ.”
Tạ Phi vuốt ve chén , tay khẽ khựng , cụp mắt xuống.
Ôn Kỵ mím môi, phủ nhận, “Là của , Trinh biểu , chuyện , là với !”
Thôi Cửu Trinh cần lời xin của , quan trọng nhất là, nàng tư cách chủ cũ tha thứ.
Người nên xin , là chủ cũ mới .
“Ta ! Rất thù dai, hơn nữa là loại ghi hận cả đời, sẽ tha thứ cho ngươi, cũng sẽ tha thứ cho Thôi Nguyên Thục, và, chỉ cần nàng dám gây chuyện với , sẽ để một chút tình cảm nào!”
Ôn Kỵ nàng, phân biệt lời của nàng là thật giả, tiếc, thấy một chút dấu vết dối nào.
Nàng quả thực sẽ như .
“Thế nên! Ôn nhị thiếu gia, thà rằng đến cầu xin giơ cao đ.á.n.h khẽ, chi bằng cầu xin nàng an phận thủ thường!”
Mạng sống chỉ một, nếu nàng chơi đến cùng, thì sẽ còn gì nữa.
Thôi Cửu Trinh nhếch cằm, “Đồ vật ngươi hãy nhận ! Ta sẽ đồng ý với ngươi, cũng thể đồng ý.”
Ôn Kỵ hồn, lắc đầu từ chối, “Đừng hiểu lầm, đây chỉ là trưởng… tặng đồ cưới cho thôi, ý gì khác, cũng liên quan gì đến nàng !”
Hắn câu , hai mắt chằm chằm nàng, một cách tái nhợt, “Ta tha thứ cho , cũng cầu tha thứ, Ôn gia vốn dĩ nợ , đây là thứ nên nhận!”
Ôn Kỵ hành lễ với Tạ Phi, “Còn xin Tạ nhị công tử đối đãi tử tế với Trinh biểu !”
Tạ Phi thần sắc lạnh nhạt, chỉ : “Ta Ôn gia các ngươi.”
Ôn Kỵ khựng , trong lòng chút khó chịu, nhưng những ngày quen .
Mấy ngày mãn tang , những gì , thấy quá nhiều, chút châm chọc đối với mà , thực sự chẳng còn là gì nữa.
Không nán nữa, Thôi Cửu Trinh một cái, xoay rời .
Nhìn chiếc hộp đặt bàn đối diện, Thôi Cửu Trinh thẫn thờ một lúc, Tạ Phi cũng quấy rầy nàng.
Phải là, Ôn Kỵ thấu tính cách của nàng, mới câu đó.
Nàng dậy, cầm chiếc hộp trong tay.
Ôn gia quả thực nợ nàng, đưa đến tận cửa, cớ gì nhận?
Dù cũng vì Thôi Nguyên Thục.
Tạ Phi bật , tiến lên mở xem giúp nàng, gật đầu, “Cũng tệ, vị trí đều là những chỗ .”
Thôi Cửu Trinh vui vẻ nổi.
Đối với Ôn Kỵ, mà thì phức tạp.
Trong kiếp của chủ cũ, quả thực là tay sai của Thái tử, vốn dĩ là một kẻ ăn chơi trác táng, tính cách ham vui, gặp Thái tử chẳng là hợp ý .
Mèo Dịch Truyện
Lại còn là ủng hộ Thôi Nguyên Thục, chỉ cần nàng yêu cầu, liền đồng ý, đúng là một tên l.i.ế.m cẩu sai.