Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 265:--- Triền Thân ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chưởng quầy , dù chút tiếc nuối, nhưng vẫn liên tục đáp lời.

 

“Vâng, Đại tiểu thư cứ yên tâm, cái miệng nhỏ của tiểu nhân đây kín lắm.”

 

Thôi Cửu Trinh hài lòng gật đầu, dừng một chút, : “Còn về thứ ngươi , sẽ hỏi , nếu đối phương bằng lòng, tới sẽ mang đến cho ngươi.”

 

“Đa tạ Đại tiểu thư, tiểu nhân xin đa tạ Đại tiểu thư .”

 

Hắn mặt mày hớn hở chắp tay vái, vui mừng khôn xiết.

 

Thôi Cửu Trinh lén , may mắn nàng đang đội mạc ly, khác thấy.

 

Còn Ngọc Yên và Như Vân phía nàng, thì khó thành lời.

 

Rốt cuộc là từ khi nào ?

 

Tiểu thư nhà con đường càng càng xa, càng càng lệch lạc.

 

Hỡi ôi…

 

Chuyện tuyệt đối thể để Lão thái gia , bằng các nàng c.h.ế.t cũng lột một lớp da.

 

Cả hai đều thầm toát mồ hôi hột cho tiền đồ của .

 

Sau khi khỏi hiệu sách, Thôi Cửu Trinh ngửi thấy mùi thịt thơm từ các quán hàng phố, liền bảo Như Vân xếp hàng mua vài con bồ câu sữa mang về.

 

Bên cạnh nàng ngoài Ngọc Yên, còn Dương Đạt và Ngụy Dũng theo, bên cạnh xe ngựa còn hai hộ vệ và một phu xe, bởi , cho dù Tạ Phi cùng, dạo phố cũng chẳng .

 

Đang định uống một bát canh chua cay, bỗng thấy một tiếng gọi.

 

“Thôi tỷ tỷ?”

 

Thôi Cửu Trinh đầu , chỉ thấy Chư Tú trong bộ váy lụa màu vàng non đang về phía nàng.

 

Chỉ là còn đến gần Dương Đạt và hai chặn , khí chất lạnh lùng và sát khí tỏa khiến sắc mặt Chư Tú tái .

 

Thôi Cửu Trinh ý khó nàng , liền bảo cho .

 

Vỗ vỗ ngực, tay Chư Tú vén mạc ly chặt , cố gắng : “Thật sự là Thôi tỷ tỷ , ban đầu thấy mà dám nhận, cũng may nhờ huy hiệu xe ngựa và nha bên cạnh tỷ tỷ.”

 

Thôi Cửu Trinh mà thấy chua cả răng, sớm nàng để Ngọc Yên mua bồ câu sữa .

 

Chủ yếu là nha đầu Như Vân miệng ngọt, mỗi đều thể khiến tặng thêm vài thứ.

 

Nàng nên tham rẻ.

 

Hối hận!

 

“Ngươi ở đây?” Nàng sắc trời, còn sớm nữa: “Giờ còn ngoài dạo ư?”

 

Chư Tú đương nhiên sẽ là, nàng : “Vốn dĩ định về phủ, chỉ là con phố vài món ngon, lên kinh thành mấy ngày nay vẫn nếm thử, nên đến xem thử.”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, chuyện thì đúng.

 

Nhìn chiếc xe ngựa phía nàng , ngoài phu xe , một hộ vệ nào, liền : “Trời còn sớm, vẫn nên về sớm ! Trong kinh thành phức tạp, e rằng phiền phức sẽ đeo bám.”

 

Nàng đến đương nhiên là những kẻ công tử bột ở kinh thành, những kẻ ngang nhiên trêu ghẹo cô nương phố cũng chuyện gì lạ, nhất là ngoại tỉnh như Chư Tú.

 

Chư Tú vẻ mặt cảm động: “Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, lát nữa sẽ về ngay.”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, nàng cũng còn tâm trạng dạo nữa, chỉ đợi Như Vân về, liền về phủ.

 

Chỉ là, hàng dài dằng dặc , chỉ e còn mất một lúc nữa.

 

“Thôi tỷ tỷ, tỷ… còn giận ?”

 

Nàng thấp thỏm Thôi Cửu Trinh.

 

Bị nàng hỏi đến ngây , bèn lắc đầu: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, đáng để nhắc nữa.”

 

Chư Tú thở phào nhẹ nhõm, nở nụ tươi: “Điểm tâm gửi , Thôi tỷ tỷ thích ? Ta còn hoa lộ, lát nữa cũng gửi tặng tỷ tỷ một ít nhé?”

 

Thôi Cửu Trinh thích sự cận của nàng , định mở miệng từ chối, thì thấy tiếng vó ngựa từ phía nàng truyền đến, chỉ thấy mắt nàng sáng bừng.

 

Chư Tú thấy , nghi hoặc đầu .

 

Trên lưng ngựa, nam tử mặc cẩm bào trắng, khoác áo choàng lụa tuyết xuống ngựa, một bên, Dương Đạt tiện tay nhận lấy dây cương.

 

Những xung quanh cũng đều hành lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-265-trien-than.html.]

 

Một như , toát khí chất cao quý, tóc đen búi cao, hình cao ráo, thẳng, dung mạo lạnh lùng tuấn mỹ, là mà nàng từ đến nay từng thấy ai thể sánh bằng.

 

Rõ ràng, chính là Nhị công tử Tạ gia lừng danh kinh thành.

 

Thì , thật sự như , mỹ ngọc đủ để sánh bằng, sơn hà cũng bằng vẻ tuấn tú của .

 

Nhanh chóng, nàng kìm nén thu ánh mắt , ý lùi sang một bên.

 

Ngọc Yên thấy , thở phào nhẹ nhõm, cố ý tiến lên chen các nàng phía .

 

Mắt Tạ Phi chỉ chằm chằm Thôi Cửu Trinh, thấy nàng vén một góc mạc ly mỉm với , trời lạnh thế , khoác áo choàng.

 

Chàng nhíu mày, nắm lấy tay nàng, quả nhiên, chút lạnh .

 

“Ngọc Yên, xe chuẩn áo choàng ?”

 

Người gọi giật : “Có, nô tỳ lập tức lấy.”

 

Nàng hận thể tự vả mặt , thể sơ suất như chứ!

 

“Lại lạnh mà, hôm nay mặc thêm hai lớp !”

 

Thôi Cửu Trinh , nhưng rút tay , nghĩ một lát, vẫn giới thiệu: “Đây là cô nương nhà họ Chư.”

 

Chư Tú vốn dĩ cùng nha yên lặng ở phía , lúc , thụ sủng nhược kinh vội vàng cúi chào: “Chư Tú mắt Tạ nhị ca!”

 

Chàng mấy lòng với cách xưng hô của nàng , sắc mặt Tạ Phi lạnh nhạt, chỉ khẽ gật đầu, so với vẻ mặt khi thấy Thôi Cửu Trinh thì dù biểu lộ rõ ràng, nhưng rốt cuộc vẫn khác biệt.

 

Chư Tú cúi đầu, mím môi : “Đã là Tạ nhị ca đến , Tú Tú sẽ phiền nữa, Thôi tỷ tỷ, ngày khác sẽ đến thăm, hôm nay xin cáo từ .”

 

Nói xong, cúi chào một cái.

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, liền quản nàng nữa, thấy ánh mắt Tạ Phi vẫn luôn ở , hài lòng véo cằm lắc lắc.

 

“Biểu hiện tệ!”

 

Tạ Phi nhướng mày, trong mắt nhuốm ý , nhận lấy áo choàng Ngọc Yên đưa tới, tự khoác lên cho nàng.

 

Trong mắt Chư Tú, bóng dáng xa đang cúi đầu, ánh mắt dịu dàng buộc dây áo choàng cho cô gái mặt.

 

Nhìn thì lạnh lùng, nhưng thì thật sự dịu dàng!

 

Nàng vỗ vỗ ngực, buông rèm xe xuống, dặn dò: “Đi thôi! Không cần quá nhanh.”

 

Phu xe đáp lời, đ.á.n.h xe từ từ rời .

 

Một bên khác, Như Vân mua xong bồ câu sữa trở về, một ôm mấy con, Ngọc Yên ngửi thấy mùi thơm, vội vàng tiến lên chia sẻ một ít.

 

“Có dạo nữa ?” Tạ Phi hỏi, tiện tay vén mạc ly của nàng xuống.

 

Mèo Dịch Truyện

Thôi Cửu Trinh sắc trời còn sớm nữa, đến đón nàng , còn dạo gì nữa.

 

“Trực tiếp về phủ !” Nàng , liền sự giúp đỡ của lên xe ngựa.

 

Tạ Phi cũng theo đó lên xe, hai nha đành đặt bồ câu sữa xuống, mỗi một bên bên ngoài xe ngựa.

 

“Hôm nay tan học sớm ?” Thôi Cửu Trinh tháo mạc ly xuống hỏi .

 

“Chiều nay Cẩm Y Vệ cùng Thái tử đối luyện, thấy việc gì, liền qua đón nàng hồi phủ.”

 

“Ta còn thể lạc mất ?”

 

Thôi Cửu Trinh mỉm , tựa lòng , ấm áp vô cùng, hết sức thoải mái.

 

Tạ Phi cúi đầu, đưa tay vuốt mái tóc mai rối của nàng, đang định gì, liền thấy bên ngoài truyền đến một trận tiếng động ồn ào.

 

Dường như còn chút quen thuộc.

 

Chàng nhíu mày, tựa hồ hiểu chuyện gì đang xảy .

 

Thôi Cửu Trinh nhận đó là tiếng của Chư Tú, tò mò vén rèm xe .

 

Lúc , Chư Tú đang cố nén ấm ức, đối mặt với nam tử vận cẩm y hoa phục mắt, thực sự thể chống đỡ nổi.

 

Trớ trêu , con đường xe ngựa và của đối phương chặn , nàng cũng thoát .

 

“Ta xin , cũng cố ý cản đường ngươi, vả lùi sang một bên thì ?”

 

Nàng lẽ còn , trong mắt đám công tử bột kinh thành , căn bản đúng sai gì cả, chỉ họ mà thôi.

 

 

Loading...