Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 262:--- Thiệt Hơn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Trong chốc lát, Thôi Cửu Trinh gì, cũng gì.

 

May mắn , Chư Tú điều chỉnh , mặt nở nụ : "Thôi tỷ tỷ thể đừng ghét bỏ ? Ta chỉ thấy tỷ và Tạ nhị ca hạnh phúc viên mãn thôi."

 

Nàng cúi mắt, "Dù , đường tỷ của khi lâm chung, cũng vẫn luôn nhớ mong. Nghĩ mà xem, nếu Thôi tỷ tỷ và Tạ nhị ca thành giai ngẫu, chắc cũng sẽ vui lòng..."

 

Ngọc Yên , môi khẽ mấp máy, cảm thấy gì đó đúng, nhưng thể .

 

Thêm đó, cô nương Chư gia đoản mệnh, quả thực cũng đáng thương.

 

Thôi Cửu Trinh nghĩ như , nàng cảm thấy gặp một hề tầm thường.

 

Chư Tú mắt ước chừng thể so sánh với Thôi Nguyên Thục năm xưa.

 

Nàng nâng lên nhấp một ngụm, chậm rãi : "Ngươi sai, đường tỷ của ngươi rốt cuộc cũng là chuyện quá khứ . Nếu nhắc đến, khó tránh khỏi vui, dù chuyện hôn sự cần hỉ khí, thể vương vãi xúi quẩy."

 

Mặt Chư Tú chợt hoảng hốt, "Ta, ý đó, Thôi tỷ tỷ, đừng hiểu lầm..."

 

Thôi Cửu Trinh đưa tay ấn nhẹ, "Vả , đây từng hỏi Tạ Phi, căn bản đường tỷ của ngươi, e rằng tấm chân tình của đường tỷ ngươi trao nhầm ."

 

"Chuyện ..." Chư Tú c.ắ.n môi, mắt đỏ hoe.

 

"Người khuất thì thôi, sống nên cứ mãi nhớ về quá khứ, nên về tương lai mới ."

 

Và tương lai hiển nhiên, Chư gia!

 

Chư Tú hiểu ý của nàng, rốt cuộc vẫn thấy chút khó chịu.

 

"Xin , Thôi tỷ tỷ, chỉ là, chỉ là đây thấy đường tỷ nhiều thư gửi đến kinh thành, Chư gia cũng vô cùng coi trọng mối hôn sự ..."

 

Nói , nàng dậy cúi , tạ : "Là càn, Thôi tỷ tỷ, xin đừng để trong lòng, Tú Tú ngày khác sẽ đến tạ tội!"

 

Tiểu cô nương tâm trạng buồn bã, còn ủy khuất, khiến cũng chút đành lòng.

 

Tâm tư Thôi Cửu Trinh đều đặt những bức thư nàng , cũng thêm gì, chỉ gọi tiểu nha đưa họ ngoài.

 

Ngọc Yên thấy sắc mặt Thôi Cửu Trinh nặng trịch, rụt cổ , dám gì.

 

Ra khỏi Thôi gia, Chư Tú lau nước mắt nơi khóe mi, thần sắc bình tĩnh lên xe ngựa.

 

Nha theo , qua rèm xe thả xuống Thôi gia một cái.

 

Gia tộc thế gia hào môn như , cũng khó trách Tạ gia coi trọng đến thế.

 

"Tiểu thư, xem lời đồn hư, đại cô nương Thôi gia quả thực dễ chung sống."

 

Hôm nay tuy thấy nàng luôn mang theo ý , nhưng khi chuyện kín kẽ sơ hở, cứng rắn mềm mỏng đều lay chuyển.

 

Chỉ sợ ... càng khó đối phó.

 

Chư Tú liếc nàng , mím môi.

 

"Thôi gia quả thực thế lực lớn, cũng khó trách Tạ gia từ chối Chư gia, nếu là , cũng sẽ chọn như ."

 

"Tiểu thư..."

 

"Không , cần lo lắng."

 

", thật sự định như ?"

 

Nha lo lắng , các nàng ở kinh thành nơi nương tựa, Vương gia và Tạ gia, cũng chỉ là chút tình mọn mà thôi.

 

Hai mắt Chư Tú tối sầm, bằng còn thể gì? Lần kinh là nàng cố gắng hết sức để giành lấy , ở nhà bao nhiêu tỷ đến đây !

 

Nếu nàng thể tìm một mối hôn sự thì còn đỡ, coi như uổng chuyến , nhưng, bây giờ, nhà nào thể sánh bằng danh tiếng của Tạ gia?

 

Đó là Tạ nhị công tử nổi danh kinh thành a!

 

Chưa đầy tuổi trưởng thành, là Thái tử sư, Thôi gia phò trợ, khó mà trở thành Thôi lão thái gia thứ hai.

 

Trăm năm vinh quang, chẳng dễ dàng đạt .

 

Hơn nữa hai nhà là thế gia hàng đầu, nàng nhớ đến những gì thấy ở Thôi gia, đồ dùng, đồ uống, tuy nổi bật như Tạ gia, nhưng món nào mà chẳng vật phẩm quý giá?

 

Ngay cả trang phục của nha nhà họ, cũng sắp sánh bằng tiểu thư như nàng .

 

Các gia đình khác, mấy ai sánh với họ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-262-thiet-hon.html.]

 

Xe ngựa càng càng xa, cho đến khi khuất dạng.

 

Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh khẽ cau mày, nàng trở về phòng, mà chọn dạo quanh Đông Uyển.

 

Có tiểu tư thấy nàng thì hành lễ, thấy sắc mặt nàng, liền vội vàng kéo một Cẩm Y Vệ thì thầm vài câu.

 

Chẳng mấy chốc, trong Đông Uyển đều chuyện đại tiểu thư hôm nay tâm trạng .

 

Thật giận đến mức nào, cũng đến nỗi, Thôi Cửu Trinh hiểu tính cách của Tạ Phi, năm xưa nàng cũng dây dưa lâu mới như trích tiên cao quý .

 

Còn cô nương Chư gia từng gặp mặt , thì càng khỏi , những bức thư nàng đến Tạ gia .

 

Cho dù đến Tạ gia, e rằng với tính cách của Tạ Phi, cũng sẽ xem.

 

Nàng chỉ đang nghĩ Chư Tú rốt cuộc gì, đối với nàng cũng thấy ác ý gì, ngược còn ý kết giao.

 

, hề đơn thuần như , khó khiến nghi ngờ mục đích của nàng .

 

Mà mục đích chính là Tạ Phi.

 

"Hừ! Một Chư gia bé nhỏ, mơ lắm!"

 

Nàng đá một hàng rau bên chân, đột nhiên, lão thái gia từ thẳng dậy, "Đừng đá hỏng đậu Hà Lan của , gì mà trút giận lên đồ ăn."

 

Thôi Cửu Trinh nhất thời đề phòng, giật , : "Tổ phụ, ở đây lên tiếng một tiếng!"

 

Ngọc Yên cũng gật đầu theo, lão thái gia hôm nay mặc một bộ áo vải xanh, xổm trong vườn rau, xung quanh cây rau che khuất, quả thực thấy.

 

"Không đang để ngươi trút giận ! Ngươi xem xem, hỏng của bao nhiêu rau, còn đá đậu Hà Lan của ."

 

Bị ông chút ngượng ngùng, Thôi Cửu Trinh bĩu môi, thấy lão thái gia dùng nước trong thùng bên cạnh rửa tay lên, liền nhường đường.

 

"Tổ phụ, quen Chư gia ?"

 

"Không quen, Tạ gia chẳng quen , ngươi hỏi Tạ Phi hỏi ."

 

"Vậy ngày đó đích dặn dò tiếp khách?"

 

Lão thái gia nghi hoặc, "Trong nhà trừ con , lẽ nào còn ai thích hợp?" Ông liếc mắt, "Con sẽ , lão già , tiếp khách đấy chứ?"

 

Thôi Cửu Trinh nghẹn lời, hình như cũng đúng.

 

Hai ông cháu lẩn khỏi vườn rau, lão thái gia thở phào nhẹ nhõm, tránh để cháu gái gây họa cho rau của ông.

 

"Sao , nha đầu nhà họ Chư con tức giận ?"

 

"Cũng hẳn..."

 

"Hửm?"

 

Thôi Cửu Trinh với vẻ mặt rối rắm, nàng chút bất an, "Tổ phụ, con quá nhỏ mọn ?"

 

Lão thái gia chắp tay lưng, nhỏ mọn ? Cháu gái của ông, thế nào cũng .

 

Không trả lời, ông chỉ : "Chư gia bé nhỏ đó mà, cần để trong lòng."

 

Nghe ông , trong lòng Thôi Cửu Trinh tràn đầy tự tin, nàng thích dáng vẻ tổ phụ coi trọng bất cứ điều gì.

 

Trong mắt nàng lộ vẻ sùng bái, "Tổ phụ đúng, chỉ mới khí phách , khó trách mới cầu tổ mẫu như gả cho ."

 

"Nói bậy bạ." Lão thái gia thận trọng sửa ống tay áo: "Rõ ràng là nàng quấn lấy !"

 

Nói xong, ông chắp tay lưng, sải bước rời .

 

Thôi Cửu Trinh che miệng lưng ông, cũng vạch trần ông.

 

Một lát , nàng thu nụ mặt, liền chỉnh vẻ mặt nghiêm nghị, về phía phòng của Tạ Phi.

 

Gặp tiểu tư ở cửa, nàng nhớ tên Tiểu Ngũ, liền dặn dò một câu, đợi Tạ Phi tan học, bảo lập tức trở về.

 

Tiểu Ngũ đảo mắt, lập tức gật đầu đồng ý, liền truyền tin cho Cẩm Y Vệ.

 

Cẩm Y Vệ tin, liền lập tức đến thư phòng mai phục.

 

Đừng thấy đám bọn họ cả ngày ẩn ở Đông Uyển, thực chẳng tin tức gì thể giấu họ, ngay cả Thôi đại cô nương và Tạ Phi hôn mấy cũng đều .

 

Chuyện nhà họ Chư, bọn họ đều ngầm theo dõi cả!

 

Lần , Thôi đại cô nương tức giận, cuối cùng chuyện vui để xem .

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...