Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 256:--- Công và Tội ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Thái tử lắc đầu, nuốt một ngụm nước bọt, ôm lấy n.g.ự.c : “Không , cô chỉ là đau lòng thôi!”

 

“Đau lòng?” Lão thái gia nhíu mày, đang định hỏi kỹ hơn, liền Thôi Cửu Trinh gắp một cái đùi gà lớn đặt bát Thái tử.

 

“Đau lòng thì càng ăn nhiều hơn, thì quá thiệt thòi. Sau còn nữa, ừm?”

 

Thái tử khựng , tủi liếc nàng một cái, đành cầm đũa lên, hậm hực c.ắ.n một miếng đùi gà.

 

Nói đúng lắm, ăn thì quá thiệt thòi, đây đều là tiền bạc của đổi lấy.

 

Không thể để bọn họ hưởng lợi một .

 

Biến đau buồn thành sức ăn, đại khái là về trường hợp !

 

Thái tử ăn liền ba bát cơm, uống hai bát canh vịt hầm ngọc trúc, bàn ăn gần như sạch trơn.

 

Thái tử ợ , xoa xoa bụng. Về trong sảnh uống , một ngụm cũng thể nuốt trôi.

 

Thôi Cửu Trinh mỉm bên cạnh , vỗ về , “Chẳng qua chỉ ngàn vạn lượng bạc, gì to tát . Cùng lắm thì đến phủ Thọ Ninh Hầu đòi thêm một ít, Hầu gia là ruột của điện hạ, chẳng lẽ cho điện hạ ?”

 

Thái tử đảo mắt, lời lý quá. Tháng còn cấp tiền tiêu vặt.

 

Thật thể thống gì!

 

“Cô dạo gần đây bọn họ từ nhiều hàng hóa, hy vọng là chặn cướp của thương nhân nhé!”

 

Trong mắt Thái tử lóe lên một tia chán ghét, thực sự coi thường hai ruột của .

 

Thái độ ăn uống quá thô tục, chẳng khác gì cái nhà họ Chu , thể đ.á.n.h giữa đường vì một trang viên, thật là mất thể diện!

 

Thôi Cửu Trinh cũng đúng, những thứ đó vốn là của cải bất nghĩa, lấy một ít thì gì quá đáng ?

 

Quay đầu , khỏi chính sảnh liền gọi Lưu Cẩn đến, dặn dò: “Ngươi ngày mai phủ Thọ Ninh Hầu một chuyến, là cô tiền tiêu , còn gần đây nhiều hàng hóa, ngươi xem thử là những gì, mang về cho cô một ít.”

 

Lưu Cẩn việc để , lập tức vui vẻ híp mắt.

 

“Tiểu nhân trời sáng sẽ ngay, điện hạ yên tâm, thứ gì , chỉ cần ngài phân phó, tiểu nhân đều sẽ tìm về cho ngài.”

 

Thái tử lòng vô cùng sảng khoái, vỗ vỗ đầu đang cúi thấp, “Vậy thì giao cho ngươi đó.”

 

“Vâng! Tiểu nhân tuân mệnh!”

 

Lưu Cẩn việc quen tay quen việc, nên càn quét thế nào thì càn quét thế đó, hề nương tay chút nào.

 

Thế là, sáng sớm hôm , bên đang ở phủ Thọ Ninh Hầu mà đ.á.n.h đ.ấ.m xô bồ, bên Tạ Phi cung .

 

Sau khi bãi triều, Hoàng thượng đến Đông Các, Tạ Phi chờ đợi từ lâu.

 

“Sớm thế đến, phủ chuyện gì ?”

 

Hoàng thượng ôn hòa hỏi, ghế uống một ngụm , thư giãn một chút.

 

Tạ Phi hành lễ xong, liền dâng bức thư mang theo lên.

 

“Thầy , chuyện vẫn là do ngài xem xét quyết định thì hơn, lão thái gia Vương gia bên vẫn những tin tức .”

 

Hoàng thượng nhíu mày, đặt chén xuống cầm thư lên xem.

 

Thế nhưng, càng xem sắc mặt càng trầm, đó, đặt thư xuống thở dài một .

 

“Vương Thức trung thành tận tụy, nhiều lập công cho triều đình, nhưng con cháu âm thầm khiến nỗ lực của tan thành mây khói.”

 

Người thở dài, : “Vương gia, còn gì nữa !”

Mèo Dịch Truyện

 

Tạ Phi cúi mắt, “Hoàng thượng, thầy rằng, ngài cần nể mặt mà bỏ qua cho vị của Vương gia.”

 

Hoàng thượng chút ngạc nhiên, dù Thôi Nguyên Thục cũng là cháu gái của , dù trục xuất khỏi gia đình, cũng đến mức thực sự g.i.ế.c c.h.ế.t.

 

Hiện tại, ý là thật sự hỏi đến nữa ?

 

“Tiên sinh !” Hoàng thượng trầm ngâm.

 

“Thiên chân vạn xác!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-256-cong-va-toi.html.]

“Ai…”

 

Người vô cùng tiếc nuối, một cô gái như , cứ dính những chuyện thế .

 

Nếu như , cho dù nàng trục xuất khỏi gia đình, cũng đến nỗi lấy mạng một đứa trẻ.

 

“Trẫm , chuyện Vương gia trẫm tính toán trong lòng, ngươi về với , bên đó cứ giao cho trẫm là .”

 

Tạ Phi hành lễ: “Vâng!”

 

Lại thêm vài câu, Hoàng thượng dặn dò mấy lời về việc dạy dỗ Thái tử thật , đừng để con đường lầm lạc, vân vân, mới thả .

 

Cũng coi như là một vài lời răn đe, dù chuyện ở Nhân Thọ Cung cũng thực sự chút ảnh hưởng.

 

Danh tiếng của Thái tử vốn , bây giờ càng tệ hơn.

 

Thật sự khiến đau đầu!

 

Tạ Phi xong lời cằn nhằn của Hoàng thượng mới những ngày ngài về cung những gì.

 

Tuy nhiên, xét cho cùng, đó cũng là học trò của , lòng vốn thiên vị.

 

“Hoàng thượng, Phi thần cho rằng cung nữ rơi xuống nước ở Nhân Thọ Cung vốn liên quan đến Thái tử. Điện hạ tuy chút nghịch ngợm, nhưng đến nỗi lén lút sai dìm c.h.ế.t một cung nữ đáng kể.”

 

Hoàng thượng đồng tình gật đầu, quả đúng , Thái tử chỉ tính trẻ con, quen nghịch ngợm, thật sự tâm ngoan thủ lạt thì cũng đến nỗi.

 

Con trai thì hiểu rõ, dù thì chuyện đều .

 

“Điện hạ hàm oan, đổ một nước bẩn như , thể tưởng tượng việc phẫn nộ cũng là lẽ thường tình.”

 

Tạ Phi rũ mắt: “Kẻ những việc , rõ ràng là ly gián Thái Hoàng Thái Hậu và…”

 

Những lời đó rõ, nhưng cũng gần như , Hoàng thượng tự nhiên hiểu.

 

Ngài gật đầu, Tạ Phi lâu, đợi rời , Hoàng thượng tựa lưng ghế, ánh mắt thâm trầm.

 

“Trẫm tự hỏi đãi Vương gia tệ, ngờ phản bội Trẫm!”

 

Đới Nghĩa cúi một bên, Hoàng thượng đang nổi giận, dám thở mạnh, chỉ cẩn thận : “Hoàng thượng bớt giận…”

 

“Nếu nể mặt Vương Thức, Trẫm nhất định tịch thu gia sản Vương gia.”

 

Ngài đ.ấ.m xuống án thư, vẻ mặt âm trầm cùng giọng điệu trầm thấp càng thêm đáng sợ, những hầu hạ trong các đều mềm nhũn chân quỳ sụp xuống.

 

Một lát , đợi Hoàng thượng nguôi giận, ngài mới lá thư cất .

 

Vương gia diệt vong là chuyện chắc chắn, ngài thể dễ dàng khiến họ biến mất, nhưng thể khiến Vương Thức biến mất.

 

Công là công, tội là tội, trái rõ ràng! Hơn nữa, cũng nên đ.á.n.h rắn động cỏ, ngài xem, mấy kẻ Vương gia rốt cuộc thể đến mức nào.

 

Mưu Bân đến một chuyến.” Ngài suy nghĩ một chút, phân phó.

 

Đới Nghĩa lập tức đáp: “Nô tỳ tuân mệnh!”

 

Bên cạnh vua như bên cạnh hổ, trận bão táp đến nhanh cũng nhanh.

 

Khi về đến Thôi gia, quá trưa, may mà cung, Thôi Cửu Trinh giữ cơm cho , còn khá thịnh soạn.

 

Trong phòng, dùng bữa, Thôi Cửu Trinh hớn hở chuyện.

 

“…Lưu Cẩn khi trở về, vét những gì, hai xe đầy ắp, cái gì cũng từ đồ ăn đến đồ dùng. Ngươi xem, nếu cứ tiếp diễn như , Trương gia chẳng sẽ vét sạch ?”

 

“Trương gia bình nhật chỉ lo vét của dân, ngờ ngày cũng khác bóc lột, nghĩ đến thật buồn .”

 

Thôi Cửu Trinh vỗ tay, vui vẻ khôn xiết.

 

Tạ Phi mỉm , dùng bữa xong, cầm khăn tay lau khóe môi, : “Chỉ dựa Lưu Cẩn thì , ngươi hãy giúp kiểm kê, lập một cuốn sổ sách, Hoàng thượng tra cứu cũng tiện.”

 

“Ta !” Nàng nhăn mũi, bảo Ngọc Yên và Như Vân dọn dẹp thức ăn thừa bàn.

 

Rót , hai giường sưởi nghỉ ngơi một lát.

 

Nàng đầu đến phòng Tạ Phi, chỉ thấy quá đạm bạc.

 

Ngoài sách thì vẫn là sách, ngay cả phòng Lão thái gia cũng hơn .

 

Ít còn bày biện nhiều món đồ chơi cơ mà!

 

 

Loading...