Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 255:--- --- Lỗ hổng

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tạ Phi thấy phủ hôm nay yên tĩnh lạ thường, khi Thái tử khóa học, đến quấn lấy đòi chơi bên ngoài, thì cũng là vườn bắt cá mò gà, tóm sẽ bỏ qua vườn của Lão thái gia và chuồng gà.

 

Chỉ là hôm nay, trở về chỉ lộ mặt một cái thấy , rốt cuộc chút kỳ lạ.

 

Hắn liếc cuốn sách trong tay, gạt bỏ những từ ngữ khiến lòng xao động trong đầu, cất kỹ dậy khỏi phòng.

 

Tìm thấy Cẩm y vệ đang xổm ở góc tường gặm táo, hỏi: “Thái tử ở ?”

 

Trương An chớp chớp mắt: “Điện hạ đang ở trong phòng.”

 

“Trong phòng? Không ngoài ?”

 

“Không , hình như mang theo món đồ chơi mới lạ nào đó, còn kéo Đại cô nương cùng.”

 

Tạ Phi , liền gót thẳng về phía phòng Thái tử.

 

Vừa đến cửa thấy tiếng ồn ào của hai .

 

Hắn bước , Như Vân thấy định báo, liền thấy nháy mắt hiệu.

Mèo Dịch Truyện

 

Lúc Thái tử và Thôi Cửu Trinh đều lưng về phía cửa, cũng chú ý nhiều đến việc ai đến, chỉ nghĩ bóng lay động là nha .

 

Riêng Lưu Cẩn, hai chân cứng đờ, định nhắc nhở Thái tử, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Tạ Phi trấn áp, dám động đậy.

 

“…Cô đặt một trăm lạng mở bài ngươi, tin ngươi còn thể là đồng hoa!”

 

Chàng ba giống lớn nhất , trừ khi Thôi Cửu Trinh thể bốc một bộ đồng hoa.

 

Chàng chăm chú nàng, mắt chớp lấy một cái, tự nhiên chú ý đến Tạ Phi cách họ xa.

 

Thôi Cửu Trinh nhặt bài lên, ý nơi khóe môi che giấu .

 

Nàng từng lá từng lá lật , đặt bàn: “Thật ngại quá, để thắng !”

 

Quả nhiên là đồng hoa thuận.

 

Thái tử trợn tròn mắt, quả thật đả kích, vẻ mặt mơ màng như mất hồn.

 

Thôi Cửu Trinh tươi như hoa, ôm bạc về phía , cầm một thỏi bạc lên ngửi ngửi.

 

Thơm quá!

 

“Ha ha ha, còn chơi nữa ?” Nàng vui vẻ híp mắt.

 

Thái tử xìu mặt, vốn nghĩ thể kiếm một khoản, ngờ! Lại tự thua một khoản.

 

“Vui ?”

 

“Đương nhiên là vui!”

 

Thôi Cửu Trinh cần nghĩ ngợi liền đáp, trong tay vẫn còn nắm chặt bạc.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, nàng và Thái tử hẹn mà cùng đổ mồ hôi lạnh.

 

Chậm rãi đầu , quả nhiên, thấy Tạ Phi đang chắp tay lưng, vẻ mặt bình tĩnh họ.

 

Thái tử nuốt nước bọt, hung hăng trừng mắt Lưu Cẩn.

 

Người đến cũng tiếng nào, cần phế vật gì!

 

“Cái đó…” Thôi Cửu Trinh theo bản năng đổ trách nhiệm cho Thái tử, vốn dĩ cũng là nằng nặc kéo nàng chơi, dù để gánh vác cũng sai.

 

định mở lời, trong đầu nghĩ đến việc đứa trẻ giúp nàng hả giận, còn rủ nàng chơi, rốt cuộc lương tâm chút nhói đau.

 

Không đành lòng nữa.

 

“Vừa hôm nay Thái tử lên lớp, chúng chơi chút thôi, cờ b.ạ.c nhỏ giải trí.”

 

Thôi Cửu Trinh .

 

Nếu trong lòng nàng ôm những thỏi bạc , thì quả thật thể xuôi tai.

 

Tạ Phi liếc bộ bài bàn, cũng từng đến thứ , càng nhớ quân trộm đột nhập phủ, kiểm tra, thấy trong phòng Thôi Cửu Trinh.

 

Chỉ là Lão thái gia cất .

 

“Chơi thế nào?” Hắn mở lời hỏi.

 

Không chỉ Thái tử và Thôi Cửu Trinh ngây , mà ngay cả những khác trong phòng dường như cũng ngờ tới, đều sững sờ tại chỗ.

 

Hoàn hồn , Thôi Cửu Trinh hiểu ý , đôi mắt sáng bừng, “Ta dạy , mau mau mau.”

 

Nàng thật sự vui mừng, Tạ Phi , tự nhiên cũng mất hứng của nàng.

 

Huống hồ đều là nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-255-lo-hong.html.]

 

Còn những cuốn sách nàng lén xem, thì khác, nàng thể cùng ngoài xem những thứ đó chứ!

 

Có thêm Tạ Phi gia nhập, lúc càng náo nhiệt hơn.

 

Thôi Cửu Trinh vốn nghĩ thể thắng sạch, ban đầu quả thật là như , nhưng đợi đến khi Tạ Phi càng ngày càng quen thuộc với luật chơi, nàng và Thái tử liền trở thành kẻ chịu thiệt.

 

Có lẽ thấy vẻ mặt biến hóa khó lường của nàng thú vị, Tạ Phi lén lút “thả nước” (nhường), khi Thôi Cửu Trinh thua liên tiếp mấy ván, nàng bắt đầu thắng.

 

Trên gương mặt rạng rỡ , nụ càng thêm tươi tắn.

 

Bàn tay Tạ Phi đang cầm bài bất giác xoa nhẹ, trong lòng ấm.

 

Cuối cùng, Thái tử bới tung chiếc rương báu gần như trống rỗng, bĩu môi suýt nữa òa lên.

 

Tiền của , rương báu của

 

Thôi Cửu Trinh thắng ít, kế đến là Tạ Phi, hai khi thắng tiền của Thái tử hề nương tay chút nào.

 

Rốt cuộc Thôi Cửu Trinh đành lòng, nhét một trăm lạng rương báu của , “Số coi như là nhường, đừng , tối cho ngươi nhiều món ngon.”

 

Xét thấy đóng góp nhiều bạc như , nàng sẽ đến nỗi keo kiệt, bạc đãi .

 

Không những thể bạc đãi, mà còn cung phụng, đây chính là nguồn tài lộc của nàng a!

 

Dặn dò Ngọc Yên và Như Vân ôm một đống bạc về, Thôi Cửu Trinh cũng vỗ tay, chuẩn lo liệu ít món ngon.

 

Trước Thái tử thấy món ngon, nhất định sẽ vui mừng khôn xiết, nhưng thì , chỉ xót tiền của .

 

Chàng trơ mắt Ngọc Yên và Như Vân ôm bạc rời , đầu cũng , chỉ cảm thấy lòng như thủng một lỗ lớn.

 

Lạnh buốt giá!

 

Thôi Cửu Trinh buồn , tâm trạng vô cùng cùng Tạ Phi rời , tiện thể thêm một câu, tiền thắng đều đưa cho nàng.

 

“Muốn ăn gì cứ , hôm nay nhất định sẽ khiến các ngươi hài lòng.”

 

Nhìn vẻ mặt vui vẻ của nàng, ánh mắt Tạ Phi càng thêm dịu dàng.

 

Thích bạc đến , tiền của đều giao cho nàng quản lý . Dù nàng thông minh như thế, nhất định sẽ quản lý .

 

Thôi Cửu Trinh và Tạ Phi vườn hái vài loại rau, bảo Trương An đang xổm ở góc tường giúp bắt một con gà, một con vịt.

 

Còn nàng thì ao câu cá, kỹ thuật của nàng , còn nhờ Tạ Phi mới câu hai con, may mà tốn nhiều thời gian.

 

Trời dần tối, dường như qua Trung Thu, trời tối nhanh hơn một chút.

 

Thôi Cửu Trinh tìm vài giúp chuẩn nguyên liệu, Tạ Phi vốn định ở cùng, nhưng tiểu tư đến thì thầm vài câu, mới đành rời .

 

Trong thư phòng, Tạ Phi bước , hành lễ : “Lão sư, tìm ?”

 

Lão thái gia gật đầu, đưa bức thư trong tay cho , Tạ Phi nhận lấy, lướt qua một lượt, đôi môi mỏng khẽ mím .

 

“Lão sư, định xử trí thế nào?”

 

“Ta định dâng lên Hoàng thượng đúng như thực tế.”

 

“Vậy Vương gia…”

 

Lão thái gia thở dài một tiếng, đây cũng là điều khiến ông đau đầu.

 

Vương gia như thế, nhưng Vương Thức trung thành tuyệt đối, dựa những công lao nhiều năm qua, đoán chừng Hoàng thượng cũng sẽ lúc thanh toán Vương gia.

 

Nếu Vương Thức chút ý bất trung thì còn , cùng lắm là ông tay dọn dẹp sạch sẽ, hiện tại, thì thật sự chút bó tay bó chân.

 

Không bằng cứ giao cho Hoàng thượng tự xử lý !

 

“Ngày mai ngươi đích cung một chuyến.” Lão thái gia ngừng , “Không cần nương tình!”

 

“Học trò tuân lệnh!”

 

Ánh mắt Tạ Phi lướt qua hai trong thư, trong mắt ẩn chứa một tia lạnh lẽo.

 

Vương gia, quả nhiên là gan nhỏ.

 

Diệt vong thì diệt vong ở đời .

 

Muộn một chút, Thôi Cửu Trinh đích đến mời họ dùng bữa, trong chính sảnh, Thái tử ủ rũ chống cằm bàn.

 

Ngày thường sớm kêu la ầm ĩ , hôm nay bụng tuy từng trận réo ầm, nhưng vẫn cứng đờ nhúc nhích.

 

Lão thái gia dịu sắc mặt, rửa tay dùng bữa.

 

Thấy Thái tử vẫn còn ủ rũ, ông đặc biệt hỏi một câu: “Không khỏe ?”

 

Hai ngày đang miễn phí, sách tốn tiền nha tốn tiền nha!

 

 

Loading...