Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 254:--- Nỗi Thẹn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:57:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nàng đỡ lấy trán đang đau nhói, : “Nàng ở Vương gia thế nào , nha đầu đó cũng là kẻ thật thà.”

 

Lý Nguyên vòng lưng nàng, xoa bóp hai bên kỳ huyệt cho nàng, ôn tồn : “Nghe vẫn , hôm qua còn đưa đến hương liệu tự tay , thể giúp ngủ ngon, đợi khi nào thái y nghiệm qua thì thử dùng xem ?”

 

Thái Hoàng Thái Hậu khẽ ừ một tiếng: “Dù cũng là từ chỗ ai gia , ngươi cứ chiếu cố nàng nhiều một chút là .”

 

“Nô tỳ tuân mệnh!” Lý Nguyên xoa bóp nhanh chậm cho nàng, “Thái Hoàng Thái Hậu cũng chớ ưu tư quá độ, vì Thôi gia mà đáng giá.”

 

Nhắc đến Thôi gia, Thái Hoàng Thái Hậu nhíu mày, chỉ cảm thấy đầu càng đau hơn.

 

Thôi Toàn thật đúng là bản lĩnh, nàng chẳng qua chỉ là để cháu gái đến vài , bắt đầu chèn ép Chu gia.

 

Thật sự xem ai gia, xem hoàng quyền mắt.

 

Nếu cơ hội, nàng nhất định khiến Thôi gia phủ phục chân nàng, vĩnh viễn thể ngóc đầu lên !

 

Thật sự ai cả!

 

Lúc , trong Thôi gia mà nàng một ai , Thôi Cửu Trinh đang dẫn kiểm kê kho phòng.

 

Quà lễ mà Tạ gia đưa tới thật sự quá nhiều, cộng thêm các gia đình khác, bận rộn hai ngày cuối cùng cũng kiểm kê xong.

 

Điều khiến nàng kinh ngạc là lễ tiết của Ôn gia đưa tới cũng vô cùng quý trọng.

 

Trước đó nàng bảo Hoàng ma ma dựa theo lệ thường mà sắp xếp, nhưng lễ đưa về quá nhẹ nhàng, bất quá nàng cũng nghĩ nhiều.

 

“Đại cô nương.” Tiếng Dư ma ma vang lên, chỉ thấy nàng dẫn theo hai nương tử ôm vài tấm vải lụa bước tới.

 

Cúi hành lễ, : “Đây là vải biểu công tử Thẩm gia sai đưa tới, dùng để giá y cho ngài, ngài xem thử, thích loại nào?”

 

Thôi Cửu Trinh sang, vài tấm vải lụa đỏ rực cho mắt hoa lên.

 

là một màu đỏ diễm lệ.

 

“Thẩm Mậu Quân sai đưa tới ?” Nàng lật xem qua, ngón tay sờ lên tấm vải, cảm thấy một trận mềm mại trơn tru.

 

là chất liệu thượng hạng.

 

“Vâng, biểu công tử gần đây bận rộn, đợi về kinh thành sẽ đích đến bái phỏng.”

 

“Ừm, lòng …”

 

Thấy Thôi Cửu Trinh do dự quyết, Dư ma ma : “Nếu đại cô nương khó chọn lựa, thì mỗi tấm vải một bộ, vẫn còn vài ngày nữa, hẳn là đủ thời gian.”

 

Thôi Cửu Trinh lập tức từ chối, “Thôi bỏ , quá tốn thời gian tốn sức.”

 

Lời , hai nương tử ôm vải cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Các gia đình quyền quý xưa nay đều thích màu, các nàng thật sự sợ bốn năm bộ giá y.

 

“Cứ lấy tấm !” Thôi Cửu Trinh sờ lên tấm vải mặt lụa màu đỏ tươi.

 

Thoáng khí và nhẹ nhàng, hẳn là sẽ quá nóng.

 

Dư ma ma gật đầu, vẻ mặt tươi đáp lời, “Nô tỳ sẽ đo kích thước cho ngài.”

 

Nàng , Thôi Cửu Trinh đành gác những việc khác, nàng Ngọc Yên và Như Vân hầu hạ cởi ngoại y, chỉ còn nội y .

 

Eo thon như ong, m.ô.n.g cong vút, làn da trắng tuyết như mỡ đông, khiến hoa cả mắt.

 

Ngay cả những phu nhân từng trải như các nàng, cũng khỏi kinh ngạc thốt lên.

 

là gia đình phú quý, làn da thịt , e rằng chỉ gia thế như mới thể nuôi dưỡng .

 

Chẳng trách ngay cả nhị công tử vốn gần nữ sắc, cũng nào cũng kìm lòng .

 

Dư ma ma mỉm , đích đo đạc cho nàng. Trời bắt đầu se lạnh, sợ Thôi Cửu Trinh cảm lạnh, Dư ma ma mất nhiều công sức đo xong.

 

Chỉ là…

 

“Chỗ của đại cô nương e là còn đo .”

 

Dư ma ma chỉ n.g.ự.c nàng .

 

Những trong phòng đều che miệng khúc khích, hai nha thì mặt mỏng hơn, dám nhiều, nhưng nhịn mà liếc trộm.

 

Cho dù da mặt dày đến mấy, Thôi Cửu Trinh cũng cảm thấy ngại.

 

Trên má trắng nõn ửng lên hai đóa hồng, vẻ thẹn thùng run rẩy.

 

Mèo Dịch Truyện

Nhanh chóng mặc quần áo , nàng : “Đợi ma ma đo cũng , chạy mất.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-254-noi-then.html.]

Dư ma ma thấy nàng thẹn thùng, cũng trêu đùa nữa, kẻo nàng thẹn quá hóa giận tố cáo nàng.

 

Đợi Dư ma ma cùng hai nương tử rời , Thôi Cửu Trinh bận rộn một lát, liền giao phó việc khác cho Hoàng ma ma.

 

Nàng vẫn còn chép kinh thư, thể thật sự cho rằng Thái hậu cho nàng về nhà, thì sẽ còn khó nàng nữa.

 

Ai lão già còn sẽ hành hạ nàng như thế nào.

 

Vừa đặt bút xuống, liền thấy một trận tiếng bước chân hân hoan “đát đát” chạy tới, nàng ngẩng đầu lên thì thấy đó là Thái tử.

 

“Về khi nào ?” Mắt Thôi Cửu Trinh sáng lên, kéo đối diện.

 

Thấy mặt nàng đặt án kỷ, bên là kinh thư, bút mực các thứ, khá là thích.

 

“Vừa về, gặp lão xong thì đến chỗ nàng luôn.”

 

Nói đoạn, nhíu mày: “Sao nàng vẫn còn chép thứ ?”

 

“Đây là Thái Hoàng Thái Hậu phân phó mà! Huynh thể kháng chỉ, thì thể!”

 

Nàng bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

 

Thái tử phồng má, “Chép nhiều thứ ích gì, chẳng lẽ nàng còn thể sống thêm vài năm nữa .”

 

Thôi Cửu Trinh suýt chút nữa câu của cho kinh hồn bạt vía, trời ơi, quả nhiên là Thái tử, khí thế dồi dào, lời như cũng dám .

 

“Lời chúng mặt thì , ngoài tuyệt đối thể .”

 

Thấy cho là gì, xưa nay quen thói hỗn hào, thể để chuyện lòng, đành : “Huynh như , nếu truyền đến tai Hoàng Thượng, chẳng khiến Bệ hạ khó xử ! Dù Thái Hoàng Thái Hậu cũng là tổ mẫu ruột của Hoàng Thượng!”

 

“Hừ!” Thái tử cuối cùng cũng lọt tai, “Chỉ cần nàng kiếm chuyện vui, cô mới lười để ý nàng .”

 

Nói xong, đẩy án kỷ kéo nàng, “Cô từ bên ngoài mang về thứ đồ chơi lắm, cô dạy nàng.”

 

“Đồ chơi ư? Là gì ?”

 

Không đợi nàng hỏi thêm, Thái tử kéo mạnh xuống giường đất.

 

Quay đầu án kỷ cô đơn đặt giường, thôi , hôm nay kinh thư chép nữa.

 

Thôi Cửu Trinh ban đầu vẫn còn tò mò, thật sự tưởng Thái tử từ bên ngoài moi thứ gì ho, nhưng khi đến phòng thấy, đây chẳng là Trát Kim Hoa !

 

Lưu Cẩn xiểm nịnh tiến lên, “Điện hạ, tiểu nhân chuẩn xong , Đại cô nương thông minh hơn , chắc chắn sẽ học nhanh.”

 

Đây là trò chơi mới gần đây sưu tầm trong dân gian, ngay cả Thái tử cũng chơi chán, thứ , một khi bắt đầu, liền nghiện.

 

Thôi Cửu Trinh mắt khẽ chuyển, thêm gì, nàng thể chuyện trò chơi là do nàng bày chứ!

 

Nghĩ cũng thể nào!

 

Thái tử chơi, thì cứ chơi cùng thôi, trẻ con mà! Tổng trải qua một vài bài học đau đớn mới thể rõ bản chất thế gian.

 

“Chơi như thì còn gì thú vị!” Nàng cái bàn trống rỗng ngoài mấy lá bài.

 

Thái tử nàng , đôi mắt lớn lắm lập tức sáng lên.

 

“Ồ, nàng cách chơi nào hơn ?”

 

“Thêm chút tiền cược , nếu sẽ chơi.”

 

“Ừm…”

 

Thái tử đợi Lưu Cẩn mở lời, đồng ý ngay, “Được, cô tiền, sợ.”

 

Bây giờ còn là của nữa.

 

Thôi Cửu Trinh đắc ý, đầu phân phó Ngọc Yên: “Đi lấy hai trăm lượng bạc tới.”

 

Thái tử , lập tức phân phó Lưu Cẩn, “Đi, khiêng rương báu của cô tới đây.”

 

Hắn xoa xoa tay, dường như thấy trong rương báu thêm hai trăm lượng bạc trắng nữa .

 

Trong chốc lát, ngậm miệng.

 

Thôi Cửu Trinh thấy rương báu nặng trĩu khiêng , ước chừng một chút, cảm thấy thể thả lỏng tay chân .

 

Ở đây xin giải thích một chút, vì cuốn sách là lịch sử hư cấu, nhân vật và gia tộc liên quan đến lịch sử, những tình tiết riêng, nhưng đại khái xu hướng đều giống , nên độc giả nhanh chóng g.i.ế.c c.h.ế.t ai đó, điều , nhưng ai c.h.ế.t là lập tức g.i.ế.c đó .

 

Phải phù hợp với logic từng bước một, ví dụ như Vương gia, Thôi Nguyên Thục gả Vương gia, g.i.ế.c nàng, cũng xem nàng gây họa đến mức lão thái gia hoặc nữ chính đích tay, xét về mặt nhân tính, ai thể g.i.ế.c cháu gái là g.i.ế.c ngay , đối với Thôi Tuần càng như , càng thể tự tay g.i.ế.c con gái.

 

Lão thái gia bây giờ để mặc nàng, chính là nàng tự tìm đường c.h.ế.t, ông nàng gì, chỉ là tự tay, dù cho thể cháu gái ruột.

 

Còn về việc Vương gia gây họa như mà tại vẫn còn tồn tại, là vì Vương Thị vẫn còn sống, c.h.ế.t, Vương gia vẫn còn thể thở phào nhẹ nhõm, ngược cũng .

 

 

Loading...