Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 248:---Phù Chính ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:56:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thái Hoàng Thái Hậu một lời giải thích ?” Hoàng hậu liếc Thôi Nguyên Thục đang quỳ đất, “Chỉ dựa vài lời của nữ nhân họ Thôi mà ngài kết luận là Thái tử , e rằng quá võ đoán.”

 

“Chuyện nó ức h.i.ế.p thái giám cung nữ còn ít ?”

 

“Nếu Thái tử thật sự mạng của nàng , chỉ là một cung nữ bé nhỏ, trực tiếp đ.á.n.h c.h.ế.t là , cần gì nhiều chuyện thừa thãi.”

 

Thái Hoàng Thái Hậu tức giận tột độ, “Ngươi đây là ngụy biện, nó trong cung ai gia dễ động , đương nhiên sẽ tay mặt ai gia.”

 

Hoàng hậu hít một thật sâu, ánh mắt trừng về phía Thôi Nguyên Thục.

 

Đều là nữ nhân họ Thôi , một ngoài, vô cớ cung gây những chuyện , thật sự khiến chán ghét.

 

Thấy nàng Thôi Nguyên Thục, Thái Hoàng Thái Hậu lập tức cảnh giác: “Sao, g.i.ế.c một cung nữ của ai gia đủ, còn động đến Nguyên Thục?”

 

Hoàng hậu lạnh, “Chỉ nàng ư? Cũng chỉ ngài coi nàng là bảo bối, thần chẳng bẩn tay.”

 

Thôi Nguyên Thục rụt rè co , cúi đầu thấp hơn.

 

Thái Hoàng Thái Hậu vỗ bàn, lập tức tỏ vẻ hài lòng.

 

“Ngươi uổng công , uổng công Hoàng hậu, những lời như , quả thật đức xứng với vị!”

 

“Thần xứng đáng là do Hoàng thượng quyết định, cần ngài bận tâm.” Nàng phất tay áo, “Chẳng qua chỉ c.h.ế.t một cung nữ mà cũng đáng để ngài thế , nếu ngài cần, thần lập tức cho đưa thêm mười tám nữa đến.”

 

Thái Hoàng Thái Hậu cảm thấy sỉ nhục, nàng vì c.h.ế.t một cung nữ ?

 

Nàng vì đó là cung nữ của nàng, là của nàng.

 

“Ngươi, ngươi giỏi lắm, ai gia sẽ xem ngươi nuông chiều Thái tử, xem thể nuông chiều thứ gì.”

 

Thái Hoàng Thái Hậu mặt , rõ ràng đuổi nàng rời .

 

Hoàng hậu cũng thêm lời thừa thãi, phúc một cái.

 

Còn nuông chiều thứ gì ư, đương nhiên là trữ quân, tương lai còn là quốc quân một nước!

 

Nàng lạnh lùng rời , chuyện Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng hậu vui vẻ mà tan rã ở Nhân Thọ cung đồn ngoài.

 

“Thái Hoàng Thái Hậu…” Thôi Nguyên Thục lúc mới dám bò dậy, mắt rưng rưng lệ, “Ngài chịu đựng , sớm Hoàng hậu nương nương chuyên quyền ngang ngược như , Nguyên Thục .”

 

“Liên quan gì đến ngươi, ngươi sai, sai là bọn họ.”

 

Từng một, thật sự cho rằng nàng già , còn tác dụng nữa.

 

Thôi Nguyên Thục úp mặt chân nàng, lắc đầu, vẻ mặt tự trách thôi.

 

“Hoàng hậu nương nương đúng, một cung nữ, ngài chẳng đáng đối đầu với bọn họ, đến cuối cùng, chịu thiệt vẫn là ngài. Nếu thật sự tức giận mà ảnh hưởng đến sức khỏe, chúng sẽ đau lòng.”

 

Lời khiến sắc mặt Thái Hoàng Thái Hậu dịu đôi chút, cảm thấy an ủi phần nào.

 

“Ai gia quả thật tức giận, một mạng …”

 

Nàng thở dài một tiếng trong lời .

 

Thật , thể đến vị trí hôm nay đều là kẻ đơn giản, ai mà chẳng từng dính m.á.u tanh.

 

Chỉ là nàng tuổi tác cao, ngày ngày lễ Phật, từ lâu còn sát niệm, phàm việc gì cũng giữ thiện tâm.

 

Giờ thì , mí mắt nàng c.h.ế.t một cung nữ, đây chẳng là phạm điều kiêng kỵ của nàng, cố ý mang xúi quẩy đến cho nàng !

 

Nghĩ thái độ của Hoàng hậu và Thái tử, thật sự là càng ngày càng coi nàng gì nữa .

 

Bên , Hoàng hậu rời khỏi Nhân Thọ cung trở về Khôn Ninh cung liền tức giận đuổi hết những khác ngoài, ngay cả bữa trưa cũng cho truyền.

 

Đợi khi Hoàng thượng tin, lập tức đến dỗ dành nàng, mãi mới khiến nàng dùng chút gì đó.

 

“…Thái Hoàng Thái Hậu tuổi cao, nàng cãi vã với ngài gì. Chúng rõ ràng Thái tử . Đêm qua mưa lớn như , cung nữ đó lẽ rõ đường nên tự trượt chân ngã xuống.”

Mèo Dịch Truyện

 

Hoàng hậu tựa lòng , trông vẫn vui vẻ gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-248-phu-chinh.html.]

 

“Theo thần thấy, rõ ràng là Nhân Thọ cung cố ý gây sự. Chẳng còn liên lụy đến Thôi đại cô nương, cứ bám víu lấy Thái tử buông, ngài xem, bọn họ ý đồ gì?”

 

Hoàng thượng nhíu mày, theo suy nghĩ của , Thái Hoàng Thái Hậu hiện giờ cũng chỉ gây ồn ào thôi, là thật sự bất mãn với Thái tử thì thể.

 

cũng chỉ một đứa con trai như , tương lai sẽ kế thừa đại thống.   

 

Thấy gì, Hoàng hậu chợt nhớ đến Thôi Nguyên Thục, : “Hoàng thượng, nữ nhân họ Thôi đó chỉ là một thất coi trọng của Vương gia, giờ đây ở trong cung thật sự .”

 

Nàng kéo ống tay áo Hoàng thượng, “Ngài xem, từ khi nàng cung bầu bạn với Thái Hoàng Thái Hậu, Nhân Thọ cung xảy bao nhiêu chuyện ?”

 

“Chuyện … Thái Hoàng Thái Hậu bình thường vẫn than phiền cung điện quá lạnh lẽo, nên mới cho đón nàng cung bầu bạn. Lại thêm đó nàng cứu ngài , dù cũng chỉ là một , để ở bên cạnh vài ngày cũng gì.”

 

“Hoàng thượng…”

 

Hoàng hậu bất mãn, “Danh tiếng của nữ nhân họ Thôi ngài , loại nữ nhân , luôn thích gây phiền phức, chi bằng đuổi nàng ngoài ! Thần thấy nàng .”

 

Thái Hoàng Thái Hậu chỉ sợ sẽ đồng ý, vả nàng chẳng còn đang chép kinh sách ?”

 

“Kinh sách ở mà chẳng chép ?” Hoàng hậu liền Hoàng thượng d.a.o động, tiếp tục : “Vương phu nhân mấy tháng mới qua đời, giờ đây con cháu đời đó của họ vẫn đang chịu tang, riêng nàng một ngoài , thật sự hợp lý lẽ.”

 

Hoàng thượng , quả đúng là như thế.

 

Hắn trọng hiếu đạo nhất, tuy cũng hiếu thuận với Thái Hoàng Thái Hậu, nhưng giờ đây vì một Thôi Nguyên Thục mà phát sinh nhiều mâu thuẫn như .

 

Không tránh khỏi lòng thiên vị Hoàng hậu.

 

“Nàng sai!” Hắn gật đầu, suy nghĩ việc cho Vương gia đến đón .

 

Hoàng hậu vui mừng, lập tức vùi lòng .

 

Chưa đầy hai ngày, Thái Hoàng Thái Hậu còn đợi kết quả của chuyện cung nữ, thì đợi khẩu dụ của Hoàng thượng.

 

Và từng câu từng chữ đều lý, lấy chữ hiếu và phận bài, nàng ngăn cản cũng lý do.

 

Thôi Nguyên Thục hề ngạc nhiên khi đưa khỏi cung, nàng chỉ khi dọn dẹp xong liền quỳ lạy Thái Hoàng Thái Hậu.

 

“Nguyên Thục phúc phận tiếp tục bầu bạn bên ngài, mong Thái Hoàng Thái Hậu ngàn vạn bảo trọng. Nếu như… ngài cứ nhẫn nhịn ! Đừng vì tức giận mà hại bản .”

 

Nàng đôi mắt thu thủy, giờ đây đôi mắt ngấn lệ, trông yếu đuối mà xinh .

 

Đôi mắt đó đối phương, chỉ khiến thương xót đến tận xương tủy.

 

Thái Hoàng Thái Hậu gọi nàng đến bên cạnh, vuốt ve đầu nàng, thở dài: “Là ai gia thể bảo vệ ngươi, nhưng ngươi yên tâm, Vương gia sẽ còn ai dám ức h.i.ế.p ngươi nữa.”

 

Nói xong, nàng dặn dò Lý Nguyên một tiếng.

 

44. Lý Nguyên cầm một đạo ý chỉ của Hoàng hậu đóng ấn tới, Thái Hoàng Thái Hậu kéo Thôi Nguyên Thục dậy, mặt nở nụ .

 

“Ai gia sẽ chính thức phù ngươi bình thê, từ nay về ngươi chính là thiếu nãi nãi chính thức của Vương gia.”

 

“Bình thê?”

 

Thôi Nguyên Thục ngoài mặt biểu lộ gì, nhưng trong lòng chút thất vọng.

 

Chẳng nên là chính thê ! Thân phận của Ngô thị như , thể so sánh với nàng.

 

Lúc , Lý Nguyên tiếc nuối : “Ngô thị đó thật sự là một kẻ tâm cơ nặng nề, khắp nơi rêu rao rằng Thái Hoàng Thái Hậu Vương gia bỏ nàng , phù cô nương lên. Những quan ngôn đó cũng chẳng quản thật giả hạch tội Vương gia.”

 

Thôi Nguyên Thục lập tức hiểu , trong lòng ghi thêm một mối hận với Ngô thị. Thủ đoạn quen thuộc như , e rằng còn thoát khỏi liên quan đến Thôi gia.

 

Nghĩ đến đây, nàng trong lòng thầm hận.

 

Bọn họ cứ như thấy nàng , nhất định cản đường, đối đầu với nàng!

 

“Ngươi cũng cần để Ngô thị đó trong lòng, dù cũng chỉ là kẻ phận thấp hèn, tìm cơ hội đuổi .”

 

Thái Hoàng Thái Hậu thấy nàng ủy khuất, an ủi.

 

 

Loading...