Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 244:--- Đối đầu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:56:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tổ phụ, rốt cuộc gì? Chuyện của Thôi Nguyên Thục... Phụ mà , e rằng sẽ đồng ý.”
Nhắc đến Thôi Tuân, lão thái gia hừ lạnh một tiếng.
“Mặc kệ y chi, tự gây sai lầm, lẽ nào còn cần khác đến dọn dẹp đống hỗn độn y.”
Nói như , Thôi Tuân quả thực hề . Nghĩ đến đây, Thôi Cửu Trinh chút lo lắng.
Nếu một ngày nào đó phụ chuyện , liệu oán trách lão thái gia ?
Nàng dám nghĩ, cũng nghĩ.
Chuyện về Thôi Nguyên Thục, quả thực do Thôi gia gây , nên nàng thể thoát khỏi liên can.
Trong lòng phức tạp, nàng vội vã cáo lui, trở về phòng.
Lão thái gia bóng nàng khuất dần, hồi lâu , cho cất bàn cờ.
Chiều tối, khi dùng bữa ở tiền sảnh, mặt Thôi Cửu Trinh còn biểu lộ gì, ngay cả mặt Thôi Tuân cũng lộ một chút.
Sau khi qua chuyện ngày ngày cung chép kinh thư, nàng liền mở miệng nữa.
Dùng bữa xong, bước khỏi sảnh, thấy Tạ Phi theo . Chàng cúi đầu Thôi Cửu Trinh, nàng chớp chớp mắt, “Có chuyện gì ?”
“Có chuyện gì xảy ư?” Tạ Phi khẽ nhíu mày.
Thôi Cửu Trinh chút kinh ngạc, sờ sờ mặt , hỏi : “Ta tâm sự, rõ ràng đến ư?”
Từ khi nào mà tài ngụy trang của nàng kém thế ?
Tạ Phi khựng , : “Không rõ ràng.”
Tuy nhiên, cũng manh mối. Chẳng hạn như hôm nay nàng ít nhiều.
Quan trọng nhất là, nàng cũng còn nữa.
Hai bước dọc hành lang, Thôi Cửu Trinh cúi đầu: “Hôm nay mới , chuyện Thôi Nguyên Thục sảy thai...”
Tạ Phi xong liền hiểu , hóa là chuyện .
“Trong lòng tổ phụ thật sự còn chút tình cốt nhục nào ?”
Nếu là nàng, liệu như ?
Khoan , nàng đang nghĩ gì thế ! Lại bận tâm chuyện như , nàng giống Thôi Nguyên Thục.
Lớn lên bên cạnh lão thái gia, cũng thiết hơn Thôi Nguyên Thục nhiều.
Lắc đầu, xua những cảm xúc hỗn loạn, nàng chợt Tạ Phi : “Tiên sinh là tình cốt nhục, chỉ là so với gia tộc và các nàng, nàng chẳng đáng kể gì.”
“Ồ?” Thôi Cửu Trinh ngẩng đầu , “Chàng quả thực hiểu rõ.”
Phải là câu thực sự khiến nàng nhẹ nhõm.
Tạ Phi khẽ cong môi nhạt. Chàng ít khi , nhưng mặt nàng là ngoại lệ.
Bởi , dù chỉ là nụ nhạt nhòa , cũng đủ khiến Thôi Cửu Trinh vui vẻ một lúc lâu.
“Sao , vẫn vui ư?”
“Ừm... Chàng cõng thì sẽ vui.”
Nghe , Tạ Phi liền thật sự xổm xuống.
Thôi Cửu Trinh thấy vạt áo trắng của chạm đất, một cao quý như vì nàng mà cúi , trong lòng chợt ấm áp lạ thường.
Nàng cũng khách khí, cứ thế trèo lên lưng .
Cảm nhận sự mềm mại lưng, Tạ Phi khẽ khựng , vành tai nóng bừng.
May mà lúc là buổi tối, rõ lắm.
“Tạ Phi, thật .” Thôi Cửu Trinh ôm cổ cọ cọ.
Người đang cõng nàng khóe miệng càng cong hơn một chút.
Sáng hôm , Thôi Cửu Trinh dậy sớm, ngoài, trời cũng chỉ hửng sáng.
Nàng chút bất lực, dậy sớm thật sự là điều nàng ghét nhất, ngay cả Thái hoàng thái hậu cũng khiến nàng thấy chán ghét.
Cứ ép nàng cung việc, thật là chuyện gì !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-244-doi-dau.html.]
Thấy nàng vẻ mặt , hai nha hầu hạ cũng dám nhiều lời.
Ăn xong bát cháo yến mạch do Dư ma ma hầm, Thôi Cửu Trinh liền khỏi nhà.
Trên đường , nàng mắt vẫn còn mơ màng buồn ngủ, chợp mắt một lúc xe, lúc mới đỡ hơn.
Vào cung, nàng thẳng đến thiên điện Nhân Thọ cung. Thái hoàng thái hậu ưa nàng, đương nhiên cũng nàng thỉnh an.
Thế nên nàng cũng vui vẻ thoải mái.
“Triệu cô cô!” Nàng hướng nữ quan phúc một cái.
Triệu Linh Ngọc mỉm : “Đại cô nương đến , mực mài xong, thể bắt đầu .”
Thôi Cửu Trinh gật đầu, nàng cũng chậm trễ, chỉ mong chép xong sớm để cung nữa.
Triệu Linh Ngọc từ hôm qua ở bên cạnh nàng, đây đầu tiên thấy chữ nàng, giờ phút vẫn thấy kinh ngạc.
Ở độ tuổi mà công phu như , thể thấy từ nhỏ dốc nhiều công sức.
Cháu gái của Thôi lão , quả nhiên tầm thường, ngay cả Thôi Nguyên Thục với danh tiếng tệ hại như , cũng tinh thông cầm kỳ thư họa.
Còn một như Thôi Cửu Trinh, dung mạo gia thế thể là mỹ, gả cho Tạ công tử khắc vợ , thật sự chút đáng tiếc.
Cũng Thôi lão nghĩ thế nào.
Không lâu , Thôi Nguyên Thục cũng đến, thấy Thôi Cửu Trinh chép gần xong một tờ giấy, nàng cũng lập tức bận rộn.
Nàng thể thua kém Thôi Cửu Trinh !
Đến bữa trưa, Triệu Linh Ngọc mang hộp thức ăn do cung nữ đưa đến, bày biện bàn trong điện.
Món ăn trong cung đơn giản, một món nửa mặn một món chay, thêm một bát canh. Bởi vì Hoàng thượng cần kiệm tiết kiệm, bao giờ xa hoa lãng phí, cho nên thức ăn cũng đủ.
Thôi Cửu Trinh gì, bưng bát lên từ từ ăn.
Mèo Dịch Truyện
Ăn xong một bữa cơm, nàng dường như hiểu vì Thái tử đến nhà nàng như từng ăn gì, ngay cả khi thấy một con gà cũng thèm thuồng hồi lâu.
Cái thật sự thể trách !
Buổi trưa một thời gian nghỉ trưa, Thôi Cửu Trinh và Thôi Nguyên Thục mỗi chiếm một đầu đông tây, ai phiền ai.
Trong chính điện Nhân Thọ cung, Thái hoàng thái hậu Lý Uyên bẩm báo, khẽ bĩu môi.
“Tiểu nha đầu nhà họ Thôi , thể điềm tĩnh đến ?”
“Bẩm Thái hoàng thái hậu, chỉ , nàng còn nhanh hơn Nguyên Thục cô nương ít.”
Thái hoàng thái hậu bất mãn: “Ngay cả chuyện cũng tranh giành, định là Hoàng hậu sai bảo, tiểu nha đầu là an phận .”
Lý Uyên dám gì, chỉ cúi chờ đợi.
Thái hoàng thái hậu thích đại cô nương nhà họ Thôi, đó cũng là bí mật gì, chỉ là hiện giờ Hoàng thượng và Hoàng hậu đè nén, các nàng cũng tiện quá.
Việc để Thôi Cửu Trinh đến chép kinh thư vốn là để giày vò nàng, nhưng ai ngờ Hoàng hậu chen chân .
Giờ giày vò Thôi Cửu Trinh, Thôi Nguyên Thục cũng sẽ liên lụy, nghĩ thôi cũng khiến Thái hoàng thái hậu tức giận thôi.
Điều càng khiến bà bất mãn với Hoàng hậu hơn.
Thực mà , chỉ là chép kinh thư thì việc khó, nhưng vấn đề là Thái hoàng thái hậu còn thích bày trò.
Chẳng , đầy mấy ngày, Thái hoàng thái hậu hoa trong Ngự hoa viên vẻ thiếu nước, bảo Thôi Cửu Trinh tưới.
Nói đùa gì ?
Một khu vườn lớn như , còn để một nàng , Thái hoàng thái hậu hồ đồ ?
Triệu Linh Ngọc nhanh chóng báo cho Hoàng hậu. Nàng tuy thể bác bỏ lệnh của bà, nhưng nàng cũng sẽ bỏ qua cho Thôi Nguyên Thục.
Trong chính điện, Hoàng hậu thong thả dùng , tùy ý : “Một khu vườn lớn như , để đại cô nương một tưới nước e rằng , thì Thôi thị cũng cùng ! Nếu xong thì đừng ăn cơm nữa.”
Thôi Nguyên Thục run lên, về phía Thái hoàng thái hậu.
Quả nhiên, sắc mặt Thái hoàng thái hậu liền đổi, chỉ Hoàng hậu: “Ngươi đây là cố ý đối đầu với ai gia ?”
“Thái hoàng thái hậu đùa , thần dám, chỉ là để tránh chúng công bằng, chẳng lẽ chỉ để đại cô nương một những việc ?”
Hoàng hậu : “Nếu mệt đại cô nương, Thôi lão chắc chắn sẽ đau lòng đó.”
Nghe nàng nhắc đến Thôi lão thái gia, sắc mặt Thái hoàng thái hậu cứng đờ.