Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 242:--- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:56:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãi mới dỗ Hoàng hậu, Hoàng đế cũng vì thế mà mất hứng, ngược còn ôm nàng dạo chơi trong Ngự Hoa Viên.
Nắng thu dịu bớt cái nóng oi bức, chiếu lên đặc biệt dễ chịu.
Trong vườn giả sơn hồ nước, kỳ hoa dị thảo đều đủ, hai cứ như một cặp vợ chồng bình thường, tay trong tay cùng .
Chẳng mấy chốc, cung nữ đến bẩm báo, Thôi Cửu Trinh đến giờ xuất cung, Hoàng đế thấy thời gian vẫn còn đủ, liền cho đưa nàng đến.
Nói cũng vài ngày gặp nha đầu , ban đầu còn chút ý định lập Thái tử phi.
Đáng tiếc tuổi tác chênh lệch vài tuổi.
“Nàng gặp Thôi đại cô nương, cũng tính cách đứa trẻ tệ, cũng nên khoan dung hơn với Thôi gia.”
Hoàng hậu , lườm một cái, “Thần mà khoan dung chứ, Thái tử còn đang ở trong phủ của họ mà! Thần còn thể gì khác .”
Hoàng đế , vài chục năm tới, ai thể khẳng định chứ!
Sự tồn tại của Trương gia như thế , e rằng cũng thể kéo dài vài chục năm nữa, dù che chở, tương lai thế nào vẫn còn .
Hắn Trương gia thói gì ?
Không, ngược rõ ràng, cũng chính vì rõ ràng nên mới những lo ngại như .
“Tiên sinh cũng coi như ân sư của Thái tử, bất kể là Tạ gia Thôi gia, tương lai đều là phe cánh của Thái tử, nếu gì đắc tội Trương gia, nàng cũng đừng quá tức giận.”
Hoàng hậu , lập tức chút bất mãn, nàng vẫn còn nhớ dáng vẻ những triều thần hặc tội của .
Mèo Dịch Truyện
Thậm chí cả Lý Mộng Dương cái tên cứng đầu , liều mạng cũng kéo Trương gia của nàng xuống ngựa, ngay cả nàng là mẫu nghi thiên hạ cũng hặc tội.
Thế mà Hoàng thượng còn nỡ g.i.ế.c , giam Chiếu Ngục vài tháng , những sứt mẻ tay chân, thậm chí còn béo trắng .
Chỉ vì chuyện , thể khiến nàng tức tối mấy ngày.
“Vậy Hoàng thượng ý gì, bảo thần tính toán sự mạo phạm của bọn họ ?” Nói đến đây, nàng chút vui, “Người chỉ nhớ đến những thần tử của , nhớ nỗi oan ức của thần ?”
“Trẫm thể nhớ chứ?” Hoàng đế thở dài một , ôm nàng, dựa hành lang đón gió hồ thổi tới.
“Trẫm cần bọn họ, Thái tử tương lai cần bọn họ, Hoàng hậu, nàng hiểu ?”
Trương Hoàng hậu khẽ mấp máy môi, nàng thật cũng hiểu đạo lý như , chỉ là hễ dính dáng đến của , thì mất chừng mực mà thôi.
“Thần hiểu…”
Hoàng đế an ủi, thê tử của thật cũng sai, chỉ là chút bao che khuyết điểm mà thôi.
Bên , Thôi Cửu Trinh dẫn tới, trong lòng vẫn còn chút căng thẳng, mặc dù đầu gặp Hoàng thượng.
Nhìn thấy hai bóng dáng quấn quýt như keo sơn hành lang, nàng tiến lên, ở một cách xa mà bái xuống: “Thần nữ Thôi Cửu Trinh tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương.”
Hoàng đế thấy nàng vui, thì cũng vô cùng yêu thích cháu gái của lão sư .
“Miễn lễ, dậy chuyện !”
“Tạ Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương.”
Thôi Cửu Trinh dậy, sự cẩn trọng lấy lòng và nịnh bợ như những khác, cũng chính vì điểm , Hoàng đế và Hoàng hậu đều ấn tượng về nàng.
Đặc biệt là Hoàng đế, vẫn luôn nhớ món ăn ngon nàng .
“Khụ, ở trong cung còn quen , mỗi ngày đều đến, khó tránh khỏi phiền phức, gì cần, cứ với Hoàng hậu.”
Thôi Cửu Trinh hành lễ, “Bẩm Hoàng thượng, nương nương đối với thần nữ chiếu cố nhiều , cho dù sợ lạ đến mấy, và nương nương ở đây, thần nữ cũng lo lắng.”
Lời thật , tiện thể còn khen ngợi Hoàng hậu, khiến sắc mặt nàng lên ít, khá là đắc ý.
“Ngươi đúng là khéo ăn .” Nàng khen một câu.
Thôi Cửu Trinh mím môi : “Thần nữ chỉ sự thật mà thôi.”
Trương Hoàng hậu cũng bật , là một đứa trẻ thành thật.
Thấy hai ở chung khá , Hoàng đế cũng thở phào một , vui vẻ hẳn lên.
Trong lúc đó, hỏi về tình hình của Thái tử ở trong phủ, ngay cả Hoàng hậu cũng dựng tai lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-242.html.]
Lần trở về quá vội vàng, chỉ là bái kiến bọn họ, ngày thứ hai trở về Thôi gia , cũng kịp hỏi nhiều gì.
Nghe lời kể của Thôi Cửu Trinh, Hoàng đế an ủi, quan sát biểu cảm của nàng, tự nhiên cũng nàng thật lòng yêu quý Thái tử.
Trong lòng khỏi cảm thán.
Rốt cuộc cũng thật lòng yêu thích Thái tử !
Nha đầu thật là thế nào cũng thuận mắt.
“…Tóm , Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương cần lo lắng điện hạ, sống vui vẻ đấy! Việc học cũng đều thành đúng hạn.”
Hoàng hậu cảm thấy thể tin , đây thì chỉ thôi, bây giờ thật sự khen Thái tử, cảm thấy chân thật.
“Hắn thật sự ngoan như ?” Hoàng hậu chút chắc chắn.
Thôi Cửu Trinh mím môi : “Nương nương đừng coi thường điện hạ, bây giờ lớn .”
Nghe đến đây, cả Đế Hậu đều bật , Trương Hoàng hậu cũng càng Thôi Cửu Trinh càng thuận mắt.
Thôi , ở trong cung, cứ hết sức bảo vệ nàng !
Xét thấy nàng cận Thái tử như .
Thôi Cửu Trinh tiễn ngoài, suốt đường đều thái giám dẫn đường, trong cung quen sắc mặt, vì đối với sẽ thường xuyên xuất hiện trong cung, một chút cũng dám lơ là.
Ra khỏi cổng cung, xe ngựa của Thôi gia liền nghênh đón, Dương Đạt và Ngụy Dũng hai hộ tống hai bên xe ngựa, Như Vân xuống xe đến đón.
“Tiểu thư, khỏe ?” Như Vân mở to đôi mắt tròn xoe đ.á.n.h giá.
Thôi Cửu Trinh khỏi một tiếng, “Ngươi xem ?”
Nói như , Như Vân liền an tâm.
“Đa tạ công công, vất vả .” Thôi Cửu Trinh hành lễ với thái giám tiễn nàng .
Vội vàng tránh , thái giám : “Nhà dám nhận, Thôi đại cô nương cần khách khí, mau lên xe !”
Thôi Cửu Trinh gật đầu, Như Vân hiểu ý nhét túi tiền, do dự một lát, thái giám đó cuối cùng cũng nhận.
Lên xe ngựa, Thôi Cửu Trinh mới thật sự thả lỏng, nhưng nghĩ đến mỗi ngày đều đến, lập tức xụ mặt xuống.
“Tiểu thư, , chỗ nào khỏe ?”
Như Vân rót một chén dâng lên.
"Ta nơi nào cũng thoải mái." Nàng nhận lấy chén , uống cạn một .
Như Vân , thể như ?
"Hay là, chúng với lão thái gia, cung nữa."
"Thái hậu lệnh, bảo tiểu thư chép kinh Phật! Không chỉ cung, mà còn mỗi ngày."
Như Vân liền kinh ngạc.
Thôi Cửu Trinh bực bội đặt chén xuống, tựa vách xe, cả như xương mà dài .
Đột nhiên, cỗ xe ngựa khẽ rung lên, Thôi Cửu Trinh định nhắm mắt chợp mắt mở bừng mắt, liền bên ngoài vọng một giọng : "Cô nương, Vương gia thiếu nãi nãi cầu kiến!"
Ngô thị?
Nàng cầu kiến gì?
Như Vân nhận ánh mắt của Thôi Cửu Trinh, vén rèm xe bước ngoài.
"Vương thiếu nãi nãi cầu kiến tiểu thư nhà việc gì ?"
Thông thường, cầu kiến ắt dâng danh , tự đến tận cửa, hành động chặn xe ngựa giữa phố thế thật sự thất lễ.
Như Vân khỏi khinh thường vài phần.
Ngô thị nào rõ đạo lý , nhưng nàng thể nhẫn nhịn thêm, nghiến răng vén rèm xe bước xuống, nàng : "Ta vài lời hỏi Thôi đại cô nương, phiền thông bẩm."
Như Vân khoanh tay, nhất thời đáp lời, Thôi Cửu Trinh thở dài một : "Tìm một quán gần đây !"
Nghe , Ngô thị thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự sợ Thôi Cửu Trinh từ chối .