Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 238:--- Trừng Tâm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:56:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hoàng đế gác chính sự, ngự liễn một đường tới Nhân Thọ Cung.

 

Vừa bước , liền thấy trong điện ngoài điện quỳ la liệt, bước nhanh tới, còn đến gần thấy hai tiếng tranh cãi.

 

Lúc , Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng hậu ai nhường ai.

 

Thái Hoàng Thái Hậu là bậc tôn quý, nhưng nàng mới là chủ của hậu cung , lão thái hậu chỉ cần an hưởng tuổi già, giờ còn nhảy nhót, gây chuyện với nàng là gì?

 

Dựa mà nàng nhường , Trương gia nhường Chu gia chứ?

 

“... Ngươi, ngươi thật là quá mức phóng túng, ai gia tuyển phi cho Hoàng đế, để Hoàng đế đ.á.n.h ngươi lãnh cung.”

 

Hoàng hậu , lập tức nổi giận, “Thái Hoàng Thái Hậu, thật là quá...”

 

“Hoàng tổ mẫu!” Hoàng đế thấy , lập tức bước , cắt ngang lời Hoàng hậu.

 

Trương Hoàng hậu bực bội mặt , trong những đang quỳ mặt đất, một đôi mắt lén lút ngẩng lên.

 

Chỉ thấy Hoàng đế mặc long bào, khí chất nho nhã ôn hòa, nhưng mất uy nghiêm.

 

Đây chính là chúa tể thiên hạ ?

 

Thôi Nguyên Thục mím môi, lặng lẽ quỳ thẳng.

 

Thái Hoàng Thái Hậu thấy , lập tức cảm thấy đủ khí thế, chỉ Hoàng hậu : “Ngươi xem ngươi cưới Hoàng hậu thế nào, bây giờ dám đối đầu với ai gia, đợi ai gia cử động nữa, chẳng sẽ ai gia tức c.h.ế.t .”

 

“Hoàng tổ mẫu lời xem.” Hoàng đế đồng tình, “Hoàng hậu lương thiện thuần khiết, bao nhiêu năm nay, .”

 

“Ai gia , ai gia nàng .” Thái Hoàng Thái Hậu nghiến răng nghiến lợi, căm hận chỉ nàng.

 

Hoàng hậu nhịn nổi, “Thái Hoàng Thái Hậu, bấy nhiêu năm nay, thần từng bạc đãi chút nào, lời thật là trừng tâm.”

 

Thái Hoàng Thái Hậu mới mặc kệ những điều , dù cái gì thuận ý thì là .

 

“Ngươi nếu là , thì nên dung túng đ.á.n.h thương Khánh Vân Bá, ai gia ngươi bồi lễ xin , trả ruộng đất, ngươi ?”

 

“Ruộng đất thần mua, hà cớ gì trả ? Khánh Vân Bá nhiều cướp đoạt ruộng đất của Trương gia, ?”

 

“Phóng túng! Khánh Vân Bá là của ai gia, là trưởng bối của ngươi.”

 

“Bổn cung là mẫu nghi thiên hạ, lẽ nào còn kính trọng một bá gia nhỏ bé như nàng ?”

 

Hoàng hậu cũng là tính cách mạnh mẽ, Hoàng đế nâng niu trong lòng bàn tay sủng ái bao nhiêu năm nay, thể chịu đựng Thái Hoàng Thái Hậu vô cớ gây sự như ?

 

Khánh Vân Bá đ.á.n.h thương, nhưng nhà sớm báo , rõ ràng là cố ý lừa gạt .

 

Lão già vô liêm sỉ!

 

“Hoàng đế, ngươi quản cái Hoàng hậu cho ai gia!” Thái Hoàng Thái Hậu tức c.h.ế.t , đập bàn mà quát.

 

Hoàng đế mặt khổ sở, “Cái ...”

 

Hoàng hậu thấy , cũng chịu thua, lập tức kéo Hoàng đế, lay lay: “Hoàng thượng, chủ cho thần , thần sai!”

 

“A...”

 

“Hoàng đế!”

 

“Hoàng thượng!”

 

Hai bốn mắt , ai nhường ai.

 

Các thái giám cung nữ quỳ đất càng dám lời nào, run rẩy ngừng.

 

Hoàng đế đau đầu, nhất thời chỉ thấy tai ù ù, .

 

Thấy hai sắp cãi vã, Hoàng đế vội : “Vết thương của Khánh Vân Bá và Trường Ninh Bá trẫm phái thái y khám qua, gì đáng ngại, Hoàng tổ mẫu, đúng sai một nửa, Trường Ninh Bá dung túng nô bộc ẩu đả phố đ.á.n.h thương .”

 

“Rõ ràng là Trường Ninh Bá tay !” Hoàng hậu để nàng bằng chứng mà bôi nhọ.

 

Hoàng đế giữ nàng , vỗ vỗ tay nàng, “Hoàng hậu, chuyện Thọ Ninh hầu cũng .”

 

Hoàng hậu bực bội mặt .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-238-trung-tam.html.]

“Trẫm thấy thế , Khánh Vân Bá thêm chức Thái phó, Trường Ninh Bá cũng thêm chức Thái bảo, còn Thọ Ninh Hầu và Kiến Xương Bá thì phạt bổng lộc ba tháng, đóng cửa tự kiểm điểm.”

 

Hoàng hậu hai của sẽ phạt, chịu ?

 

“Hoàng thượng...” Nàng c.ắ.n môi, oan ức nức nở .

 

Thái Hoàng Thái Hậu vốn cho rằng phạt nhẹ, nhưng thấy Hoàng hậu , trong lòng lập tức thoải mái hơn nhiều.

 

Liền miễn cưỡng : “Hừ! Lần cứ theo lời Hoàng đế !”

 

Như một chú gà chọi thắng trận, Thái Hoàng Thái Hậu khỏi đắc ý.

 

Hoàng đế dám ở lâu, phân phó chăm sóc cẩn thận, ôm lấy Hoàng hậu rời .

 

Cho đến khi bọn họ rời , chúng cung nữ thái giám mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Người dọn dẹp thì dọn dẹp, dâng thì dâng .

 

Về tới Khôn Ninh Cung, Hoàng đế đau lòng lau giọt lệ mặt Trương Hoàng hậu, an ủi : “Thái Hoàng Thái Hậu lớn tuổi , nàng cứ nhường ! Bằng còn sẽ gây chuyện bao lâu nữa, đến lúc đó nàng và trẫm đều khó xử.”

 

của thần cũng quá oan uổng, rõ ràng là Chu gia khiêu khích , tay cũng là Trường Ninh Bá đó, Duyên Linh chạm , đây là lừa gạt bọn họ!”

 

Hoàng đế dám đồng tình với từ “oan”, tính cách hai thế nào rõ, Chu gia cũng .

 

Cũng chỉ là kẻ tám lạng nửa cân mà thôi, nhưng lời dám , bằng , nàng khó .

 

“Trẫm , trẫm hiểu, nàng xem, trẫm cũng phạt nặng lắm .” Hoàng đế vỗ vỗ tay nàng, “Thế nhé, tìm cơ hội, trẫm cũng phong cho Kiến Xương Bá một tước hầu kiêm Thái bảo ?”

 

Nghe , Trương Hoàng hậu mới miễn cưỡng ngừng , “Đây là Hoàng thượng đó, lừa .”

 

Hoàng đế , ôm nàng lòng, thấy đôi mắt nàng đỏ hoe vì , xót xa : “Trẫm khi nào lừa nàng, đừng giận nữa, ?”

 

“Ưm...”

 

Hoàng hậu thẹn thùng vùi lòng , trong lòng ngọt ngào thôi.

 

Cùng Hoàng hậu dùng bữa trưa xong, tận mắt nàng nghỉ trưa, Hoàng đế mới rời đến Đông Các tiếp tục phê duyệt tấu chương.

 

Hắn ngự liễn nữa, mà bộ dạo trong cung.

 

“Hai nhà , thật sự là một nhà đau đầu hơn nhà !”

 

Đái Nghĩa cẩn thận theo phía , : “Bệ hạ hài lòng với hai nhà ?”

 

Hoàng đế lắc đầu, gật đầu, nhất thời, khiến đoán tâm tư .

 

“Hoàng hậu là đơn thuần, trẫm thấy nàng đau lòng, Thái Hoàng Thái Hậu ân với trẫm, trẫm cũng thể phụ !”

 

Ai...

 

Hắn thật khó khăn!

 

Đái Nghĩa hiểu , Hoàng thượng chỉ là ở đây than phiền thôi! Hắn còn dám tiếp lời.

 

May mắn là Hoàng đế cũng trông mong gì, một hồi cảm thán, trở về Đông Các, bắt đầu cần mẫn phê duyệt tấu chương.

 

Chuyện trong cung thế nào, cũng truyền ngoài, đặc biệt là việc Khánh Vân Bá và Trường Ninh Bá thêm chức Thái phó Thái bảo.

 

Nhất thời, các đại thần thất vọng mà về.

 

Xem Hoàng thượng trừng trị bọn họ, là điều thể.

 

Trừ phi thông đồng bán nước, mưu quyền soán vị, nếu , hai nhà thể sụp đổ.

 

Hôm đó, Tạ Thiên đến Thôi gia, khoanh tay bên cạnh lão thái gia đang câu cá.

 

“Người xem, thế những phạt, còn gia phong, là chuyện gì !”

 

Lão thái gia mỉm nhạt, cần câu khẽ động, ông vung lên một con cá.

 

“Chỉ là an ủi thôi, Hoàng hậu chịu ủy khuất, thù hận giữa hai nhà định , những chuyện khác, chỉ cần thỉnh thoảng thêm lửa , đừng để nó dập tắt là .”

 

Tạ Thiên chép chép miệng, cố ý dò hỏi: “Ta , gần đây hai Thọ Ninh Hầu gần với Thái tử, còn thường xuyên gửi đồ đến phủ?”

Mèo Dịch Truyện

 

, tiền mà lấy thì cũng phí, bọn họ thích tặng, cứ để bọn họ tặng.”

 

 

Loading...