Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 226:--- Cự Tuyệt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:55:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thôi Cửu Trinh hiểu ý của Tạ phu nhân, nàng : “Chuyện tiện mở lời, vẫn phiền đến bá mẫu .”

 

Tạ phu nhân , kéo tay nàng vỗ vỗ an ủi, “Khổ cho con , cứ yên tâm , ở đây mà!”

 

Trong phủ vị phu nhân nào quản lý, quả thật chút bất tiện, nếu cầu hôn là nha đầu Mã gia, đổi một thích hợp, thì nàng thật sự thể giúp coi xem một chút.

 

Đến Đông Uyển bái kiến lão thái gia xong, Tạ phu nhân kể chuyện một lượt.

 

Vừa nhi tử của còn yêu thích, lão thái gia vô cùng kinh ngạc, “Nha đầu trúng điểm nào của , chẳng lẽ bệnh về mắt?”

 

Cái đức tính của Thôi Tuân đó, mà còn nha đầu thích, thật đúng là lạ kỳ.

 

Tạ phu nhân vẻ mặt ngượng ngùng, “Chuyện , chỉ nha đầu đó loạn trong phủ ghê lắm, chẳng , Mã thái thái mới tìm đến .”

 

“Một nha đầu điều, Mã gia cũng điều ?”

 

là đạo lý đó, ngài xem, cô nương còn thiết với Trinh Nhi, nếu thật sự gả sang đây thì thể thống gì.”

 

Lão thái gia gật đầu, “Chuyện sẽ để mắt xử lý.”

 

Tạ phu nhân vội : “Vậy sẽ gửi lời cho Mã gia.”

 

Lão thái gia từ chối.

 

Đợi Thôi Tuân tan nha trở về, hạ nhân lão thái gia gặp , cũng nghĩ nhiều, y phục đến Đông Uyển.

 

Trong đại sảnh, lão thái gia thấy đến, liền cẩn thận đ.á.n.h giá.

 

Thôi Tuân hành lễ xong một cái, cứng đờ, “Phụ, phụ ?”

 

Hắn cẩn thận từng li từng tí gọi một tiếng, trong lòng thầm nghĩ.

 

Gần đây chắc gì khiến phụ phật ý chứ?

 

Lão thái gia vuốt râu, ánh mắt rơi khuôn mặt trắng trẻo của , da thịt nhi tử của xem như còn , cũng chỉ điểm thôi.

 

48. “Khụ, lớn đến chừng mà vẫn chút điềm đạm, ngày nào cũng chỉ sửa sang cái mặt của .”

 

Thôi Tuân sờ sờ gò má mới sửa sang sáng nay.

 

“Chẳng là nữ nhi của để râu trông hơn !”

 

“Hôm nay Tạ phu nhân đến với một chuyện, vi phụ con .”

 

“Chuyện gì ạ?”

 

“Mã gia ở Quân Châu ý kết thông gia.”

 

“Kết thông gia?” Thôi Tuân hiểu gì, “Trinh Nhi đều đính hôn , Mã gia kết thông gia gì chứ? Chẳng lẽ là trong tộc?”

 

Lão thái gia gì, chỉ nhấc mí mắt .

 

Thôi Tuân lúc đầu nhận , nhưng lúc dần dần hiểu vấn đề.

 

Hắn giật , “Phụ , là con chứ?”

 

“Hừ! Chẳng lẽ là ?” Lão thái gia liếc một cái.

 

“Phụ !” Hắn nghiêm nghị : “Nhi tử hề ý tái thú, kính mong từ chối giúp.”

 

“Mã gia đến cô nương nhà họ, mấy thường đến phủ, chắc con cũng .”

 

Thôi Tuân giật , thì càng , đừng ý định tục huyền, ngay cả cái tuổi , cũng xứng đôi.

 

49. Thấy từ chối dứt khoát, lão thái gia gì nữa, chỉ : “Đã gần tứ tuần , mà vẫn cái gì gọi là điềm đạm.”

 

Thôi Tuân ngoan ngoãn lắng , quyết định từ hôm nay sẽ để râu.

 

Đợi lui xuống, Lương Bá mới : “Lão thái gia, nhà chúng còn con cháu, bây giờ chỉ một đại tiểu thư, truyền tông tiếp đại chẳng lẽ nhận con thừa tự?”

 

Ông thở dài một tiếng, “Ngài và lão gia, chẳng tuyệt hậu .”

 

Lão thái gia để tâm, “Hắn tuyệt hậu thì can gì đến , tuyệt hậu.”

 

Đại khái là, lúc sắp mất ông sẽ nhận một đứa cháu trai con thừa tự.

 

Lương Bá ông nghẹn lời gì, ấp a ấp úng : “Thật nếu để lão gia tái thú một nữa cũng , chừng một sinh con trai, cũng gánh vác môn đình, chỗ dựa cho đại tiểu thư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-226-cu-tuyet.html.]

 

“Dựa khác chi bằng dựa chính , ngươi sinh con trai nhất định sẽ bảo vệ tỷ tỷ ? Nhất định sẽ tiền đồ ?”

 

“Chuyện ...”

 

“Con cháu ắt phúc phận riêng của chúng.” Đây là chuyện mà Thôi Tuân đáng đau đầu, đến phiền ông gì chứ.

Mèo Dịch Truyện

 

Lương Bá thấy thể khuyên lão thái gia, liền về xúi giục con trai khuyên Thôi Tuân.

 

Mấy ngày nay, Thôi Tuân quả thật đau đầu vô cùng.

 

Đối với Thôi Cửu Trinh mà , đột nhiên thấy phụ để râu, còn chút quen, nhưng cũng ngăn cản nữa.

 

 

Tại Mã gia, Mã Cầm nhận tin, sắc mặt nàng trắng bệch. Mã phu nhân thở dài một tiếng, đành lòng : “Con cũng , Thôi gia ý định , con hãy dẹp bỏ suy nghĩ đó ! Các thiếu gia của Tây Xuyên Mã gia đều tệ, bốn cha con đều liên tiếp thi đỗ tiến sĩ, gia đình như thanh quý vô cùng, cũng xứng đôi với con.”

 

“Mẫu !” Mã Cầm ngẩng đầu, “Chuyện là Thôi gia đích ?”

 

Biết nàng đang ám chỉ điều gì, Mã phu nhân gật đầu, : “Mẫu lừa con. Chuyện của Thôi Tuân và Ôn gia con , lẽ nào đó là một lương duyên?”

 

Dù Thôi gia quyền thế, nàng cũng thèm , nhưng chuyện còn hy vọng, nàng cũng thể ép cưới con gái .

 

Mã Cầm mặt , “Con cần công tử Quân Châu Mã gia nào cả, cũng cần sách.”

 

Nói xong, nàng chạy ngoài, Mã phu nhân sai ngăn , mặc kệ nàng.

 

Quấy rầy nhiều ngày như , cuối cùng cũng thể yên .

 

Thôi gia tuy đáng tiếc, nhưng cũng là điều cần thiết, dù con gái Mã gia bọn họ lo gả .

 

Sau đó, Mã phu nhân nhanh chóng định một mối hôn sự cho Mã Cầm, chuyện liền tạm thời kết thúc.

 

Thôi Cửu Trinh cũng đôi chút tin tức. lúc nàng đang đường đến Lưu gia, ngờ gặp Mã Cầm đợi sẵn.

 

Hơn một tháng gặp, Mã Cầm gầy ít, đôi mắt linh động cũng còn như .

 

Nàng xuống xe ngựa, cùng Mã Cầm bên bờ sông hóng gió, nhất thời gì.

 

Một lúc lâu , Mã Cầm là lên tiếng : “Ta đính hôn , đối phương là con cháu nhà tướng môn.”

 

“Ta !” Thôi Cửu Trinh nàng, “Chưa kịp chúc mừng ngươi, vị công tử vũ bất phàm, xứng đôi với ngươi.”

 

Mã Cầm mím môi, chút buồn bực.

 

Ai ai cũng như , nhưng nàng , điều Mã Cầm thực sự là những lời .

 

Do dự hồi lâu, nàng vẫn hỏi: “Thôi… thúc phụ, thật sự ý tái thú ?”

 

Thôi Cửu Trinh lắc đầu, “Phụ tâm tư đặt đây, bất kể là ngươi khác, đều từng nghĩ tới.”

 

Nghe , Mã Cầm cũng cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút, tuy nàng, nhưng khác cũng cơ hội.

 

“Cuối năm nay sẽ thành , ngươi… đến lúc đó nhất định đến.”

 

Thôi Cửu Trinh ngẩn , “Nhanh như ?”

 

Hiện tại là tháng bảy, đến cuối năm cũng chỉ còn ba đến năm tháng.

 

“Ta mười tám tuổi .” Mã Cầm buồn bã .

 

Khóe miệng Thôi Cửu Trinh khẽ giật, nàng quên mất, ở cái tuổi quả thực là lúc gả chồng sinh con.

 

Vậy chẳng , hai năm nữa nàng cũng sẽ thành ?

 

Nghĩ đến điều gì đó, mặt nàng chợt hiện lên một vệt hồng.

 

Mã Cầm để ý nhiều, chỉ : “Ta thể ngoài quá lâu, sẽ cùng ngươi đến thăm Lưu tỷ tỷ nữa. Ngươi gửi lời hỏi thăm nàng.”

 

Thôi Cửu Trinh đương nhiên đồng ý, tiễn nàng , bản cũng lên xe ngựa.

 

Đến Lưu gia, Lưu Tương Uyển đợi nàng ở cổng thứ hai. Hai , tay trong tay đến khuê phòng để trò chuyện.

 

Vì chuyện của Mã Cầm, Lưu Tương Uyển đặc biệt hỏi thăm. Thôi Cửu Trinh kể vài câu xong, chỉ nàng : “Thật là đáng tiếc, nếu ngươi một ca ca, thì đúng là xứng đôi với nàng .”

 

Thôi Cửu Trinh đang định , thì thấy một nha , tay cầm một phong thư dâng lên.

 

Lưu Tương Uyển tránh mặt nàng, Thôi Cửu Trinh cũng thấy tên gửi đó, chút kinh ngạc.

 

 

Loading...