Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 187:-- Báo Thù ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 01:04:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thôi Cửu Trinh nàng , mỉm rạng rỡ, đôi môi đỏ mọng cong cong, “Ma ma xem hôm nay khí thế của đủ ? Có thể áp đảo Ngô thị đang tìm xui xẻo ?”

 

Dư ma ma nghiêm túc gật đầu, “Trong kinh thành, ai sánh bằng!”

 

Hai nha cũng vội vàng phụ họa.

 

Thôi Cửu Trinh hài lòng, cằm tròn trịa nhếch lên, “Đi, gặp nàng !”

 

Nói xong, liền giữ vững tư thái bước khỏi Đông Uyển.

 

Dọc đường , các hạ nhân đều đến ngẩn .

 

Đại tiểu thư nhà bọn họ đây là ? Hơn thế nữa, ví dụ như Cẩm Y Vệ đang ẩn nấp trong bóng tối còn lén lút báo cho Tạ Phi.

 

Lấy danh nghĩa mỹ miều, sợ thê tử của bỏ trốn theo khác.

 

Tạ Phi , trán nổi gân xanh, lạnh lùng quét mắt đám rảnh rỗi một cái.

 

Hàng mi cụp xuống rõ ràng khẽ rung lên, lộ vẻ an phận.

 

Trong Hiệt Phương Trai, Thôi Cửu Trinh chiếc ghế cao trải đệm gấm, tay nâng chén men màu phấn, chẳng bao lâu nha dẫn Ngô thị .

 

Ngước mắt , chỉ thấy nàng chừng mười sáu, mười bảy tuổi, dung mạo thanh lệ khả ái, hôm nay cũng cố ý trang điểm một phen.

 

Chiếc áo đối vạt bằng lụa Lộ màu đỏ thẫm, phía là váy lụa cung đình rộng cùng màu, eo thon nhỏ, nếu đặt ở nhà khác, cũng là một mỹ nhân.

 

Thế nhưng, điều đáng sợ là sự so sánh.

 

Có Thôi Cửu Trinh như châu ngọc ở , bất kỳ ai cũng sẽ trở nên lu mờ.

 

Sắc mặt Ngô thị lắm, ác tím đoạt đỏ, chẳng lẽ Thôi đại cô nương đây cố ý mặc thế ư?

 

Hơn nữa, nàng liếc nha của một cách kín đáo, Thôi đại cô nương của Thôi gia dung mạo bình thường !

 

Đây là cái bình thường trong miệng khác ư?

 

Nàng cố nén, mới mở miệng : “Trước Thôi đại cô nương phong tư xuất chúng, hôm nay diện kiến quả nhiên là .”

 

Thôi Cửu Trinh cong môi, đôi mắt khẽ liếc, “Ngô thiếu phu nhân hôm nay tới đây, chuyên để khen chứ?”

 

Ngô thị thấy nàng thẳng vấn đề, ngẩn , bản nàng cũng vòng vo với nàng, liền trực tiếp : “Nếu Thôi đại cô nương , cũng quanh co, nhị cô nương nhà các ngươi chẳng lẽ cứ thế bỏ mặc quản ?”

 

“Nhà chúng ?” Thôi Cửu Trinh nghi hoặc, “Nhà chúng chỉ một là cô nương, nhị cô nương nào khác?”

 

Ngô thị nghẹn lời, nàng, dám tin, chẳng lẽ Thôi gia thật sự đoạn tuyệt quan hệ với Thôi Nguyên Thục?

 

Các bậc trưởng bối của Thôi gia cũng như ư?

 

Trong lòng nghĩ ngợi, nhưng mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, Thôi Cửu Trinh cũng sốt ruột, ung dung uống .

 

“Thật , hôm nay tới đây, chắc hẳn ngươi cũng .” Ngô thị hạ mi mắt, “Thôi Nguyên Thục gây nhiều rắc rối cho Vương gia như , chẳng lẽ Thôi gia của ngươi trách nhiệm ?”

 

“Trách nhiệm? Thôi gia của sớm gạch tên nàng khỏi gia phả, nàng cũng còn là của Thôi gia nữa, những chuyện đó đều xuất phát từ ý của riêng nàng , ai quản ?”

 

“Ngươi, ngươi chẳng lẽ cứ thế bỏ mặc nàng ? Một đoạt tình đoạt ái, chuyên chuyện thấp hèn như , ngươi thật sự quen ư?”

 

Thôi Cửu Trinh nhướng mày, trầm mặc.

 

Ai với nàng rằng nàng từng thích Vương Diễn?

 

Người yêu trong lòng? Nàng đúng là , nhưng vị là một nam tử phong quang tễ nguyệt, hào sảng hiếm đời.

 

Vương Diễn xứng?

 

Bên ngoài, thấy bên trong nhất thời im bặt, cửa rũ mắt xuống.

 

Ngô thị thấy Thôi Cửu Trinh trầm mặc, cuối cùng cũng giãn mày, ôn tồn : “Hiện giờ gả Vương gia, cũng là chính thức thiếu phu nhân của Vương gia, nếu ngươi gì, đều thể giúp đỡ một hai.”

 

Thôi Cửu Trinh đến đây, hiểu , hóa là đến để liên minh.

 

Không, hẳn là lợi dụng nàng.

 

Thật nực , nếu là một nữ tử bình thường, yêu đoạt, hôn ước hủy, quả thực là mối thù lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-187-bao-thu.html.]

đối với nàng, đó là điều nàng ước ao.

 

Nàng Ngô gia hiểu lầm gì về nàng ?

 

Thôi Cửu Trinh đặt chén xuống, dựa ghế, “E rằng khiến Vương thiếu phu nhân thất vọng , và Thôi Nguyên Thục bất hòa là thật, nhưng, nàng từng đoạt yêu.”

 

Ngô thị mím môi, lời ý gì? Chẳng lẽ Vương Diễn nàng yêu?

 

phụ nữ nào thể chịu việc khác cướp mất lương duyên chứ.

 

“Người yêu mến, là một sánh ngang trăng sáng trời, cây ngọc đất, phong thái ai sánh kịp. Vương Diễn, thực sự từng để mắt, chuyện và Thôi Nguyên Thục, vui lòng thấy chúng thành sự.”

 

Cũng lý do gì khác, chỉ là nàng cảm thấy hai xứng đôi!

 

Ngô thị mắt nàng, sắc mặt lắm, điều khác với những gì nàng tìm hiểu, ai thể ngờ, Thôi Cửu Trinh chẳng hề bận tâm chút nào.

 

Nàng vốn nghĩ, chỉ cần Thôi Cửu Trinh hận với Thôi Nguyên Thục, nàng thể mượn tay Thôi Cửu Trinh trừ khử con hồ ly tinh , khiến Vương Diễn hết hy vọng.

 

Đến lúc đó, dù trả thù, cũng sẽ tìm đến nàng .

 

ngờ, Thôi Cửu Trinh chẳng hề để tâm.

 

Nghe đến đây, khóe miệng bên ngoài khẽ nhếch lên, đôi mắt rũ xuống, tràn ngập vẻ dịu dàng.

 

Chàng cất bước , bạch y như tuyết, tóc đen như thác, đôi mắt gói trọn vẻ vạn vật thế gian.

 

Vừa bước , liền khiến thể rời mắt.

 

Đôi mắt Thôi Cửu Trinh sáng lên, nàng thẳng , “Sao đến đây?”

 

Tạ Phi cong môi, trong mắt chỉ thấy một nàng, chẳng trách hạ nhân đều , Trinh Trinh của quả thực vẻ khuynh thành.

 

“Sư phụ dặn nàng giữa trưa về Đông Uyển sớm một chút, hôm nay biểu ca tới, để tiện sắp xếp.” Chàng nàng đáp lời.

 

Thì .

Mèo Dịch Truyện

 

“Nếu là biểu ca đến, đương nhiên tiếp đãi chu đáo một phen.”

 

Thôi Cửu Trinh , sang Ngô thị gần như lãng quên, “Vương thiếu phu nhân, hôm nay phủ khách, sẽ giữ ngươi ở lâu nữa.”

 

Ngô thị đột nhiên hồn, vẻ mặt chút bối rối, nàng che giấu ánh mắt sang chỗ khác, chút luống cuống dậy : “Không , , cũng sắp về .”

 

Nói xong, nàng vội vã cùng nha khỏi cửa.

 

Thôi Cửu Trinh lệnh tiễn , Ngô thị một thật xa, chỉ để hạ nhân đuổi theo .

 

Cuối cùng dừng , sắc mặt nàng vô cùng khó coi.

 

Tạ Phi, đây chính là Tạ nhị công tử trong truyền thuyết ?

 

Thật sự là phong thần như ngọc, tuấn lãng hơn . Nếu lúc đầu nàng còn tin lời Thôi Cửu Trinh , thì bây giờ nàng còn nghi ngờ gì nữa.

 

như ở đó, Vương Diễn thì mà sánh bằng?

 

Vương gia thật tự dát vàng lên mặt, uổng công nàng còn tưởng Thôi Cửu Trinh vì yêu sinh hận, nào ngờ, là như .

 

Việc nàng hôm nay, e rằng chỉ thêm trò mà thôi.

 

Nàng c.ắ.n răng, Thôi Cửu Trinh cũng thật lắm thủ đoạn, ngay cả như Tạ nhị công tử cũng thể nắm gọn trong lòng bàn tay, tâm cơ quả nhiên thâm sâu khó lường!

 

Chỉ sợ cũng dùng thủ đoạn dơ bẩn gì đó, hồi ở Tạ gia nàng cũng chuyện gì .

 

Đang nghĩ, chân đột nhiên trượt một đoạn, cũng may nha nhanh mắt đỡ kịp, mới tránh việc ngã xuống gây trò .

 

“Thiếu phu nhân, ?” Nha vội vàng hỏi.

 

Ngô thị cử động chân, chỉ thấy đau đến tái mặt, lắc đầu, “Ngươi, ngươi mau bảo khiêng kiệu đây.”

 

A… đau c.h.ế.t .

 

Nha , lập tức lời rời .

 

Hạ nhân Thôi gia theo phía ngẩng đầu trời, tay áo che khuất tay, bất động như gỗ.

 

Cứ như thể nàng lệnh, họ sẽ nhúc nhích.

 

 

Loading...