Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 18:---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:40
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Còn kịp mở miệng, Ôn phu nhân lườm nàng một cái, “Trinh biểu của con ít khi đến đây, lão phu nhân thương yêu một chút là điều đương nhiên.”

 

Ôn Di còn thêm, nhưng nhận ánh mắt cảnh cáo của bà, đành ngậm miệng.

 

Rồi Nguyên Thục đang phía , để dấu vết mà buông tay đang khoác Thôi Cửu Trinh , lùi phía .

 

Thôi Cửu Trinh cũng để tâm, chỉ lượt trả lời những câu hỏi của Ôn phu nhân.

 

Theo nàng , cuối nguyên chủ trở về là ba năm , ngày thường nhiều nhất cũng chỉ gửi thư hỏi thăm, từ chuyện đó, gì cũng chịu đến Ôn gia nữa.

 

Nghĩ đến đây, nàng liếc Ôn Di và Thôi Nguyên Thục phía bằng khóe mắt, khẽ cong môi.

Mèo Dịch Truyện

 

Trong đại sảnh, Ôn lão phu nhân thấy tiếng bước chân chịu yên, ngẩng đầu mong ngóng.

 

Khi đến gần, bà càng lệ rơi đầy mặt, chẳng màng đến lễ tiết, tiến lên ôm Thôi Cửu Trinh lòng.

 

Nhẹ nhàng vuốt ve, “Cuối cùng cũng đợi con ...”

 

Ôn lão phu nhân nhiều lời , nhưng đến bên miệng, chỉ mỗi câu .

 

Từ thị thấy chỉ lo , liền cùng mấy nha bà tử vội vàng khuyên nhủ: “Lão phu nhân mau đừng nữa, hại đấy, hài tử đường xa đến đang đói bụng, chẳng dặn chuẩn cả một bàn món nàng yêu thích ?”

 

“Ồ, đúng .” Ôn lão phu nhân lau khóe mắt, “Trinh nha đầu đói ? Cùng ngoại tổ mẫu dùng bữa chứ?”

 

Lời cứ như đang dỗ dành một đứa trẻ năm sáu tuổi .

 

Thôi Cửu Trinh liếc Từ thị, cùng các nha bà tử trong phòng, gật đầu, “Dạ ạ, tổ mẫu sai những món ngon gì , mau cho con xem thử !”

 

Ôn lão phu nhân , bật , “Nhiều lắm! Nhiều lắm!”

 

Mọi chuyển bước đến hoa sảnh xuống, khi rửa tay, hạ nhân liền bưng lên từng món ăn còn nóng hổi.

 

Thôi Cửu Trinh Ôn lão phu nhân ôm cạnh, bên là Từ thị, đến Ôn Di và Thôi Nguyên Thục.

 

Người Ôn gia nhiều, dòng đích chỉ Ôn gia đại lão gia và hai tỷ song sinh Ôn Lan Thanh, Ôn Tuệ Hiền.

 

Còn về nhị lão gia dòng thứ, phái xa nhiều năm, từng về nhà.

 

Các tiểu bối thì Ôn Di, và hai ca ca ruột thịt của nàng .

 

Những ở đây lúc , thể đều là những mối quan hệ cận nhất.

 

Đương nhiên, cũng chỉ là cận huyết thống mà thôi.

 

Một bữa cơm, Ôn lão phu nhân ngừng nàng ăn hết những món gắp cho.

 

Mùi vị quả thực ngon, nhưng ăn quá nhiều, cũng chút thoải mái.

 

May mà Từ thị , thích hợp giúp nàng giải vây.

 

Dùng bữa xong, Ôn lão phu nhân kéo Thôi Cửu Trinh hỏi chuyện, ánh mắt vẫn luôn chăm chú kỹ khuôn mặt nàng.

 

“Con giống mẫu con nhiều hơn, cũng vài phần giống tổ mẫu con.”

 

Ôn lão phu nhân mang theo ý , bàn tay ấm áp bao lấy tay nàng.

 

Thôi Cửu Trinh chút hiếu kỳ: “Mẫu , như thế nào?”

 

Lời khiến sảnh đường tĩnh lặng. Từ thị vẫy tay bảo mấy nha nhỏ lui xuống.

 

Ôn lão phu nhân dường như hồi tưởng một lát, đôi mắt cực kỳ hiền hòa cong cong: “Là một tinh quái, nhưng ngoan ngoãn và lời.”

 

Thôi Cửu Trinh khó lòng tưởng tượng, rốt cuộc từng gặp. Đừng đến nàng, ngay cả nguyên chủ cũng .

 

Từ thị thấy vẻ mặt ủ dột của Thôi Nguyên Thục, kìm : “Nếu giống, vẫn là Nguyên Thục giống hơn một chút. Nhất là hai năm nay, thoạt đầu còn tưởng là trở về.”

 

Ôn lão phu nhân vẻ mặt nhạt : “Về dung mạo thì giống, nhưng tính cách thì vẫn là nha đầu Trinh giống hơn.”

 

Nghe , nụ khóe môi Thôi Nguyên Thục cứng đờ, mắt nàng chớp chớp, đỏ hoe.

 

Ôn Di thấy bĩu môi, chút hài lòng lắm, nhưng ngại vì trưởng bối đều mặt, cũng chỉ đành vỗ vỗ nàng tỏ ý an ủi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-18.html.]

 

Thôi Cửu Trinh để ý những tiểu xảo đó của họ, mà là sai đem những thứ mang đến dâng lên.

 

Quà cho lão phu nhân là hai bộ khăn trán nhồi vụn d.ư.ợ.c thảo, hương thơm thanh thoát, sảng khoái tinh thần, thích hợp nhất cho già đau đầu như bà.

 

Dành cho Từ thị là một tấm gấm dệt kim lưu ly quý hiếm cất trong kho, vẫn là thứ ban từ trong cung đây, nhiều.

 

Điều đối với Từ thị mà , liền trở nên dụng tâm và quý giá.

 

Còn về Ôn Di, Thôi Cửu Trinh tặng nàng một túi đông châu thượng phẩm, tùy nàng dùng thế nào.

 

Cậu của Ôn gia và hai vị biểu khác nàng cũng bỏ sót, sai đưa đến ngoại viện.

 

Từ thị cất gọn những thứ , hầu Ôn lão phu nhân dùng , Thôi Cửu Trinh, trong mắt thêm vài phần chân tình: “Nha đầu Trinh lớn , hiểu chuyện hơn nhiều. Trước đây đến ngay cả lời cũng nhiều, ngay cả lão phu nhân cũng nỡ để ngươi rời nửa bước .”

 

So với Thôi Nguyên Thục, đều lão phu nhân quả thực yêu thích Thôi Cửu Trinh nhiều hơn.

 

“Sớm học hỏi quy củ, ngoan ngoãn như Nguyên Thục hơn .” Ôn Di để ý .

 

Thôi Cửu Trinh liếc nàng một cái: “Hai năm ai dạy dỗ, mấy hiểu chuyện, ngay cả lễ nghi cũng học trọn vẹn, khiến cữu mẫu và biểu tỷ Di chê .”

 

Từ thị chút ngượng nghịu, Ôn lão phu nhân, : “Có gì , đều là nhà cả.”

 

Ôn Di lọt tai lời , phe phẩy cây quạt tròn : “Là ngươi tự học, ai dạy ngươi ?”

 

“Chuyện khác biệt ? Biểu tỷ Di học, chẳng lẽ cữu mẫu sẽ dạy ?”

 

Ba bốn nhắm nàng, thật sự coi nàng là bùn nặn ?

 

“Ngươi…” Ôn Di sắc mặt chút khó coi: “Ta chỉ ngươi vài câu, ngươi ngược giận dỗi .”

 

Nàng Ôn lão phu nhân, giọng điệu dịu : “Chẳng lẽ tỷ tỷ, còn thể vài câu !”

 

Thôi Cửu Trinh mỉm : “Biểu tỷ Di đây tuy thích , nhưng cũng sẽ thấy là châm chọc. Hôm nay vì như ?”

 

Nàng xong, Thôi Nguyên Thục một cái.

 

“Đại tỷ tỷ đừng trách biểu tỷ Di, đều là của .” Thôi Nguyên Thục lập tức dậy: “Là , mấy ngày trong lòng phiền muộn, nên chuyện về Lý ma ma.”

 

Lý ma ma là của Ôn gia, ở đây đương nhiên đều , huống hồ còn thường xuyên lui tới phủ.

 

Một lão bộc như áp giải tra tấn, đó còn đưa khỏi Thôi gia, đối với bọn họ mà , khác gì tát mặt họ.

 

Từ thị Thôi Cửu Trinh vài câu, Ôn lão phu nhân lên tiếng: “Bất quá chỉ là một tỳ tử, cũng đáng để ngươi vẻ như ? Nỗi oan ức cho xem cho khác xem đây?”

 

Thôi Nguyên Thục nghẹn lời, những giọt nước mắt vàng óng trong hốc mắt lập tức tuôn rơi.

 

Nàng nén , cúi đầu : “Nguyên Thục sai , ngoại tổ mẫu đừng giận , …”

 

“Lão phu nhân, Nguyên Thục cũng còn nhỏ, cứ bỏ qua !” Từ thị thể chịu nổi nữa, Ôn Di cũng tiến lên dỗ dành nàng.

 

Càng thêm bất mãn Thôi Cửu Trinh.

 

Chậc, mùi thật đậm!

 

Thôi Cửu Trinh lười nhác để ý.

 

“Thôi , ồn ào inh ỏi, các ngươi đều lui xuống !” Ôn lão phu nhân lộ vẻ mệt mỏi, kéo tay Thôi Cửu Trinh: “Nha đầu Trinh ở .”

 

Từ thị thấy , cũng tiện miễn cưỡng, Thôi Nguyên Thục đang nức nở dám phát tiếng, lắc đầu.

 

Cũng trách móc Ôn Di một cái.

 

Không việc gì xen .

 

“Tức phụ cáo lui!” Từ thị hành lễ , dẫn hai và một đám tỳ tử ngoài.

 

Những khác cũng nên lui xuống thì lui xuống, để hai bà cháu chuyện.

 

“Đứa trẻ Nguyên Thục những thứ khác đều , chỉ là tâm cơ quá nhiều, giống hệt mẫu nàng .” Ôn lão phu nhân thở dài một tiếng.

 

 

Loading...