Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 154:-- Hưu Thư ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 01:03:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng, lão thái gia trầm ngâm, "Nghe triều đình điều tra mấy , đều là phe phái của ai?"
"Trong đó lấy Ninh Vương và An Hóa Vương là nổi bật nhất." Tạ Phi : "Chỉ là, những tông thất khác cũng Thánh thượng liên lụy, vì thế còn phái thái giám đến răn dạy."
Lão thái gia cau mày.
Làm như chỉ phản tác dụng, thì ích gì, nếu thật sự ý đồ đó, ắt sẽ ghi hận trong lòng, khi còn tạo phản ngay lập tức.
Vì đánh, đ.á.n.h cho sợ thì mới an phận .
Có điều, Ninh Vương ngay cả đội hộ vệ cũng , e rằng chuyện đa phần là do gây .
Trong tay hộ vệ nuôi dưỡng, chỉ thể chiêu mộ những kẻ liều mạng để việc cho . Những kẻ , ai mà là kẻ ác chất chồng?
Xem , vẫn là dạy dỗ đủ! Lão thái gia nghĩ thầm như .
Hoàng đế lúc thể trấn áp các phiên vương, mười năm, hai mươi năm nữa thì ?
Dù là triều đại nào, phiên vương cũng là một cái gai.
Diệt thì khó diệt, dùng thì khó dùng.
"Chuyện của Ôn thị, sẽ xem xét giải quyết, vài ngày nữa ngươi hãy thu xếp, tạm thời đưa Thái tử về cung ."
Lão thái gia .
Tạ Phi đồng ý, đang định thêm điều gì, thì thấy tiếng gõ cửa hai cái. Hai nghĩ đến tới, liền nữa.
Thôi Cửu Trinh ló đầu , đó bước hành lễ, "Tổ phụ, Tạ Phi..."
Lão thái gia liếc nàng một cái, "Ngươi mới thức giấc đấy ư?"
Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, lão thái gia ?
"Hừ! Không thể thống gì, con gái nhà sớm thức dậy thỉnh an , riêng ngươi ngày nào cũng ngủ đến tận giữa trưa."
"Vậy tôn nữ ngày nào cũng dậy sớm đến thỉnh an nhé?"
Lão thái gia nghẹn lời, nghĩ thì thôi , trời lạnh thế , đáng để nàng chịu giá rét.
Tạ Phi cong môi Thôi Cửu Trinh, nàng cố ý , cũng vạch trần.
"Hôm nay dạy Thái tử?" Thôi Cửu Trinh dựa bên lão thái gia, với Tạ Phi.
Nhắc đến điều , sắc mặt lão thái gia đen .
Tạ Phi khẽ ho một tiếng, giải thích: "Tối qua trộm rượu ở , uống nhiều quá ngủ say vẫn tỉnh."
Do lão thái gia tâm trạng , nên bỏ qua cho , đ.á.n.h cũng gọi dậy, để mặc ngủ.
Thôi Cửu Trinh trộm, Thái tử cũng là kẻ chuyện gì cũng , còn nhớ đòn.
Cũng là tính cách hình thành từ nhỏ, dù nếu đặt đây, ai dám động đến một chút?
Chớ khác, ngay cả Đế hậu cũng từng lời nặng lời nào.
Thế nên mới thành như .
"Vừa các , vài ngày nữa ?"
"Vâng, còn một tháng nữa là đến cuối năm, Thái tử cũng nên về cung ."
"Ồ..."
Nàng chút thất vọng, mất một thời gian dài thể gặp mặt mỗi ngày.
Thật là vô dụng, lão thái gia thèm , mặt .
"Tổ phụ, chúng câu cá ? Tôn nữ hôm nay sẽ vài món ngon."
Lão thái gia khẽ động tai, khoanh tay, thờ ơ: "Món ngon gì?"
Thôi Cửu Trinh nở nụ tươi tắn, "Bí mật!"
Thế là, hai nàng lôi kéo, cầm ô phía . Để tiện lợi và tiết kiệm thời gian, lão thái gia gọi hai Cẩm y vệ kinh nghiệm đến đục băng bắt cá.
Nhìn những con cá béo ú, mắt Thôi Cửu Trinh sáng rực.
Đợi khi mang về bếp, là buổi trưa, nàng chỉ thể sai phụ giúp, khẩn trương món ăn.
Đối với những chuyện từ lão thái gia đó, nàng hỏi nhiều.
Chắc hẳn là nàng , nàng cứ coi như là .
băm nhuyễn từng miếng cá lọc xương, Thôi Cửu Trinh qua, khen ngợi một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-154-huu-thu.html.]
"Với tài nghệ của các ngươi, đầu bếp thật đáng tiếc đó!"
Cẩm y vệ đang băm cá , thể cứng đờ.
Hình như gì đó đúng?
Không đợi nghĩ thêm, Thôi Cửu Trinh lên tiếng, "Đủ , phần còn để !"
Nàng cho lòng trắng trứng thịt cá xay nhuyễn khuấy đều, đó cho thêm chút nước canh nêm nếm , tiếp tục khuấy.
Cho đến khi cánh tay nàng mỏi nhừ mới dừng , cảm thấy ý, liền sai đun sôi nước để lửa nhỏ giữ ấm.
Từng viên cá viên lò, hương thơm tỏa ngát ngay lập tức.
Phần đầu cá còn , Thôi Cửu Trinh hề lãng phí, nàng nấu thành canh, đó cho cá viên , thể nào tươi ngon hơn nữa.
Mèo Dịch Truyện
Ngay cả cơn thèm ăn của chính nàng cũng đ.á.n.h thức.
Bữa , nàng chỉ canh cá viên, mà còn chiên một nồi cá viên.
Từng viên vàng óng, vỏ giòn ruột mềm, hương thơm ngào ngạt.
Thái tử mới tỉnh giấc lâu, khẩu vị đại khai, ngay cả canh giải rượu cũng cần, liền uống liền hai bát canh cá viên.
Cá viên chiên cũng như đồ ăn vặt, chốc chốc với một cái.
"Gói một ít gửi cho phụ hoàng, để cũng nếm thử."
Hôm nay nhiều, lão thái gia cũng đến nỗi keo kiệt, liền sai dùng giấy dầu gói một gói, để Cẩm y vệ với khóe miệng còn dính dầu mang cung.
Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương ở Đông Noãn Các Cẩm y vệ mang đến cá viên do Thôi gia , nhất thời thấy chút mới lạ.
Giấy dầu gói dày, mở tuy nguội một chút, nhưng vẫn còn ấm.
Hương thơm ngào ngạt, các thái giám hầu hạ trong các cũng kìm mà nuốt nước bọt.
Đại Nghĩa : "Nô tỳ xin thử ."
Nói xong, ông sai lấy đũa bạc thử một viên, còn dùng kim bạc thử từng viên một.
Không cần , hương vị thật sự ngon.
Hoàng đế thấy , cũng rửa tay nếm thử, miệng thấy giòn tan thơm mềm, còn dai ngon.
"Lại là nha đầu !" Người nhịn ăn thêm vài viên, "Thật cách chế biến đồ ăn hơn cả phu tử."
Lời Đại Nghĩa đồng tình, món ăn đến cả canh cũng còn!
"Tiếc là Thái tử của Trẫm nhỏ hơn vài tuổi, nếu , nàng dâu cũng đến lượt nhà họ Tạ."
Người cảm thán, những viên cá, nhịn cất chúng và sai mang đến hậu cung cho Hoàng hậu dùng.
Đại Nghĩa : "Thế cũng tệ, dù cũng là của , chạy thoát ."
Quả đúng là , Hoàng đế vẫn hài lòng.
Đại Nghĩa thấy , trong lòng nghĩ, chủ tử của hề bất mãn gì với Thôi gia vì chuyện của Ôn thị.
Xem , ân sủng của Thôi gia vẫn sẽ kéo dài thêm nhiều năm nữa.
Đế Sư quả nhiên là một bản lĩnh!
Vài ngày , Hoàng Thái tử trở về cung, Thôi gia nhất thời trở nên thanh tịnh.
Thôi Cửu Trinh cũng bắt đầu bận rộn. Gần đến cuối năm, việc trong phủ, việc ở các cửa hàng, đều cần nàng quán xuyến.
Hết thiệp đến thiệp khác mời dự tiệc, nàng đều từ chối và gửi lễ vật lời xin .
Nghe sức khỏe của Ôn thị , ho liên tục, mời đại phu đến khám, bệnh ảnh hưởng đến phổi và nội tạng.
Thôi Cửu Trinh quyết định nên để đại phu chữa trị , bèn hỏi lão thái gia.
Nàng nhớ những lời , : "Tổ phụ, chuyện của Ôn thị, thấy thế nào?"
Lão thái gia đang tự đấu cờ để ý, đặt một quân cờ xuống, ăn một quân cờ khác.
"Cứ để đó ! Chuyện , tự quyết định."
"Vâng..."
Sau khi Thôi Cửu Trinh , lão thái gia liền gọi Thôi Tuân đến.
Người thẳng vấn đề, bảo một phong hưu thư, từ bỏ Ôn thị.
Tuy chuẩn sẵn tinh thần từ lâu, nhưng vẫn chút ngỡ ngàng.
Hắn thận trọng mở lời, "Cuối năm sắp đến , phụ , là đợi qua năm tiếp? Bằng , phía Ôn gia cũng khó ăn ."
"Ăn ?" Lão thái gia lạnh giọng : "Thôi gia cần ăn gì? Người cần ăn , chính là Ôn gia mới !"