Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 153:-- Thánh Ý ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 01:03:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

"Đi chuẩn !" Hắn hạ lệnh, sai Thôi Tuân dẫn Thôi Cửu Trinh cúng bái thánh chỉ cho , đó mới đến chính sảnh.

 

Hôn sự của cháu gái cuối cùng cũng thỏa, cũng thể yên tâm phần nào!

 

Trong chính sảnh, Đại Nghĩa gắp đồ ăn, mỗi món đều ít, đựng đầy hai hộp thức ăn mới mang .

 

Thực còn định ở dùng bữa, nhưng thấy sắc mặt của Thôi lão , nghĩ bụng, e rằng bữa ăn sẽ ngon miệng, chi bằng mang về cung dùng thì hơn.

 

Nhìn thấy một nồi cá lớn vơi một nửa, Thái tử tuy bất mãn, nhưng cũng đành chịu.

 

Ai bảo đó là phụ hoàng của cơ chứ!

 

Đợi Thôi Cửu Trinh và Thôi Tuân trở về, thấy món ăn vơi một nửa, nàng sai nhà bếp thêm hai món nữa.

 

Bọn họ miễn cưỡng cũng thể ăn no, chỉ là vẫn đủ thỏa mãn.

 

Nếu buổi chiều còn lớp học, Thái tử thật sự ước gì thể hồ bắt thêm vài con cá nữa để ăn.

 

Và lúc , thánh chỉ ban hôn hạ xuống, bên lễ vật hỏi cưới của Tạ gia cũng đưa tới.

 

Lão thái gia đích tiếp đón nhà họ Tạ, buổi tối sai đặt hai bàn tiệc khoản đãi.

 

Hai cha con hôm nay đều vui vẻ, lão thái gia uống ít rượu, Thôi Tuân một bên , những buồn phiền mấy ngày qua cũng vơi ít nhờ tin vui , chỉ cảm thấy trong lòng thư thái.

 

Trong sương phòng Ngọc Lan Hiên, Từ thị chỉ dùng vài món chay, vì Thôi Cửu Trinh vẫn trong thời gian để tang nhỏ, cũng uống rượu gì, nên đơn giản hơn nhiều so với bên lão thái gia.

 

Nàng càng Thôi Cửu Trinh càng yêu thích, giờ đây ngày ngày thắp hương bái Phật, chỉ cầu mong nàng bình an vô sự.

 

“Đây, đây là thẻ bình an cầu cho con ở Hộ Quốc Tự, đeo thể xua tà tránh họa.”

 

Tạ phu nhân đặt một miếng ngọc bội màu đen tuyền mặt nàng, ánh mắt ấm áp, “Con cứ xem như cầu may mắn cũng , là thừa thãi cũng chẳng , miễn là để yên lòng, ?”

 

Thôi Cửu Trinh nào từ chối, nàng tự nhiên hiểu rõ tấm lòng của Tạ phu nhân, cứ để mặc bà cài lên cho .

 

“Đa tạ bá mẫu, để hao tâm tổn trí.”

 

“Các con bình an là , hao tâm tổn trí một chút cũng chẳng .”

 

Tạ phu nhân vỗ vỗ tay nàng, dường như chẳng nỡ buông .

 

Qua năm mới cũng mười sáu , thể gả chồng , là lát nữa bàn bạc về hôn kỳ?

 

Nàng ngẫm nghĩ trong lòng, mãi đến khi tiệc tan, cùng nhà trở về phủ, liền nhắc đến chuyện .

 

Tạ Thiên say mèm xong, liền bĩu môi, “Lão quý trọng cháu gái lắm! Chưa đủ mười bảy, mười tám tuổi, đừng hòng khiến buông tay.”

 

Tạ phu nhân , tức tối véo ông một cái, “Chàng thể thuyết phục , giữ để gì!”

 

Tạ Thiên tặc lưỡi, rượu uống nhiều nên cảm giác đau cũng giảm bớt, tiện thể ngủ luôn.

 

Tạ phu nhân tức giận liền vứt ông xuống giường sưởi, đắp thêm chăn gấm cho ông ngủ qua đêm, còn thì ngủ chiếc giường lớn êm ái.

 

Dưới ánh trăng sáng tỏ, dù cầm đèn lồng, cũng thể rõ xung quanh, càng bên cạnh.

 

Đêm nay Tạ Phi chút khác lạ, đôi mắt từ khi gặp nàng, liền nỡ rời .

 

Thôi Cửu Trinh thấy kìm , nàng nắm tay bước , vẫn thể ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng .

 

Không nồng nặc, cũng xông lên, mà là mùi rượu thật sự thoang thoảng.

 

Thế nhưng khiến nàng như say.

 

“Chàng cứ mãi gì?” Nàng nghiêng đầu hỏi.

 

Mắt như điểm sơn, ý tràn đầy.

 

Tạ Phi chớp chớp mắt, hàng mi dài cụp xuống, “Đẹp, nên thêm một chút.”

 

Đẹp ?

 

Thôi Cửu Trinh kìm véo véo tay , “Ta đến mấy, cũng sánh bằng nhị công tử Tạ Phi của ?”

 

Nghe nàng khen , Tạ Phi cong môi, “Vậy, so với Vương Diễn thì thế nào?”

 

Nghe , Thôi Cửu Trinh lườm một cái, ngờ Tạ Phi cũng sẽ hỏi lời như .

 

“Chàng so với gì, sợ mất giá .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-153-thanh-y.html.]

“Khi nàng định hôn sự với , từng gặp ?”

 

Thôi Cửu Trinh nghẹn lời, nàng hiểu , dừng bước.

 

“Kỳ lạ, tối nay các rõ ràng là uống rượu, giấm! Sao chua như ?”

 

Tạ Phi cũng nhận điều gì đó, nhưng lùi bước, vẫn kiên trì nàng.

 

Thôi Cửu Trinh đành giải thích, “Cứ ! Chàng là thấy thích, ngoài , còn ai khác nữa.”

 

Còn về hôn sự với Vương Diễn, là cha định đoạt, lời mai mối, nguyên chủ nàng, thể từ chối?

 

“Ta từng thích , đây là sự thật!” Nàng ngẩng đầu Tạ Phi, “Cuộc hôn sự đó, cũng ý nguyện của .”

 

Nàng và nguyên chủ vốn cùng một , chẳng gì sai cả.

 

Tạ Phi vuốt ve má nàng, cảm giác khô nóng ấm áp khiến Thôi Cửu Trinh kìm dụi dụi, ánh mắt thêm sâu thẳm.

 

“Ta cũng , những hôn sự đây từng gặp mặt ai, cũng từng động lòng, chỉ nàng, nỡ buông tay!”

 

Thôi Cửu Trinh nở nụ , “Chàng là câu mất hồn ? Không nỡ buông tay?”

 

Tạ Phi suy nghĩ kỹ càng, cũng sai.

 

Thấy gật đầu, Thôi Cửu Trinh chỉ cảm thấy càng đáng yêu hơn, như chứ!

 

Chỉ cần trêu chọc một chút, khiến thích thôi.

 

Tiễn đến phòng, Tạ Phi nán lâu liền rời , khóe môi cong cong, ánh trăng và tuyết trắng xung quanh, dần xa.

 

Sau khung cửa sổ, Ngọc Yên bất đắc dĩ đóng , “Tiểu thư, xa , cũng rửa mặt nghỉ ngơi ạ!”

 

Thôi Cửu Trinh lúc mới miễn cưỡng đồng ý, để mặc Ngọc Yên và Như Vân hầu hạ.

 

Ngày hôm , Thôi Cửu Trinh mặt trời lên ba sào mới dậy, bên ngoài đổ tuyết, nàng dứt khoát cuộn trong chăn lười biếng.

 

nàng cũng cần lên lớp dậy sớm thỉnh an gì.

 

Ngọc Yên bưng cháo rau , thấy vùi chăn, quả thực hết cách.

 

“Tiểu thư, nếu dậy dùng chút gì đó, lát nữa lão thái gia trách mắng nô tỳ chúng con.”

 

Thôi Cửu Trinh xem như thấy, một bữa ăn c.h.ế.t đói , những năm tháng phàm tục , nào ngày nào nàng ăn sáng đúng giờ.

 

Mèo Dịch Truyện

“Tiểu thư, Ngụy Dũng đang chờ bên ngoài, việc bẩm báo với .”

 

Như Vân từ bên ngoài bước .

 

Thôi Cửu Trinh lúc mới miễn cưỡng ngẩng đầu, Ngọc Yên đắc ý một tiếng, lấy y phục đến chuẩn cho nàng.

 

Sửa soạn xong xuôi, Thôi Cửu Trinh ăn dưa muối uống một bát cháo rau, đặt bát xuống, Ngụy Dũng liền dẫn .

 

Sau khi hành lễ, cúi đầu : “Đại cô nương, tiểu nhân sáng sớm nay theo Tôn Thụy phủ, phát hiện đến biệt viện của nhị cô nương.”

 

“Đi tìm Thôi Nguyên Thục ?” Thôi Cửu Trinh trầm tư, Tôn Thụy tìm Thôi Nguyên Thục gì?

 

Chẳng lẽ, hai thật sự gì đó mờ ám?

 

Chỉ tiếc Dương Đạt bên vẫn mang tin tức về, nàng cũng tiện phán đoán.

 

“Tiểu nhân thấy mang theo thứ gì đó, khi trở về thì thấy nữa, chắc hẳn là đưa cho nhị cô nương .”

 

Ngụy Dũng suy nghĩ .

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, xem việc cho Ôn thị .

 

“Vất vả , ngươi cứ tiếp tục theo dõi.”

 

“Không dám, đây đều là việc tiểu nhân nên .”

 

Ngụy Dũng vô cảm .

 

Thôi Cửu Trinh bảo Ngọc Yên đưa cho một cái túi tiền để lúc rảnh rỗi uống rượu, Ngụy Dũng từ chối.

 

Hắn trong nhà cần nuôi, quả thực cần kiếm thêm chút bạc.

 

Đợi , Thôi Cửu Trinh khoác áo lông cáo, ôm lò sưởi tay tìm lão thái gia.

 

Hôm nay lên lớp, ông đang chuyện với Tạ Phi, Thôi Cửu Trinh vốn định , nhưng thấy một vài lời, liền khựng .

 

“…Ý của Thánh thượng là cần giữ , còn về nhị cô nương, nàng chuẩn gả ngoài, thì nể mặt , tha cho nàng một .”

 

 

Loading...