Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 15:-- Lảo Nhân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:37
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thánh thượng hạ chỉ, sợ phiền phức nhất, tự lười biếng dạy dỗ Thái tử, thì chỉ thể nhận Dật Trung, để dạy dỗ."
Nghe lý, Thánh thượng cũng khá tán đồng gật đầu.
"Vậy trẫm chuẩn tấu, những chuyện khác ngươi cứ liệu mà , nếu thành công, trẫm sẽ chuẩn cho tấu chương phía nam của ngươi."
Nghe , Tạ Khiêm trong lòng kích động, lập tức đáp , "Thần nhất định sẽ tận lực!"
Nguyên bản còn vài phần dè dặt, nhưng nếu chuyện tấu trình phương nam thể thi hành, thì lăn lộn ăn vạ cũng định chuyện .
Thôi lão thái gia quân thần hai đang mưu tính gì, giờ phút đang nhổ rau trong sân nhà .
Từng cây xanh mướt, phát triển cực , là thấy mắt.
Lương Bá ôm giỏ, tủm tỉm : "Có cần gửi một ít sang chỗ đại tiểu thư , trời càng ngày càng nóng, con gái nhà vốn yếu ớt, nên để nàng chạy chạy ."
"Vậy thì gửi thêm một ít, phòng chính và tiền viện cũng đừng bỏ sót, cái ngon hơn nhiều so với mua ở ngoài."
Lão thái gia tiếp tục vùi đầu việc, ngay cả vạt áo dính đất cũng để ý.
Qua giữa trưa, lão thái gia và Lương Bá khi ăn no thì pha một ấm , chủ tớ hai gốc cây lớn trong sân hóng mát.
"Thái gia, Tạ đại nhân mang theo con trai đến bái phỏng. Đang đợi ở tiền viện."
Đôi mắt đang giả vờ ngủ của lão thái gia hé mở một khe.
Vuốt vuốt chòm râu, "Đi dẫn họ ."
Tiểu tư tiền viện lệnh lập tức rời , chừng nửa chén , Tạ Khiêm dẫn Tạ Phi đến, thấy lão thái gia đang giả vờ ngủ ghế , mặt tràn ý , "Tiên sinh an hảo!"
"Ừm?" Lão thái gia lắc lắc ghế, "Gió nào thổi ngươi đến đây?"
Biết rõ mà còn hỏi!
Tạ Khiêm lẩm bẩm một câu trong lòng, tiếp tục : "Tiên sinh, là đến để đưa học sinh cho ."
“Học trò?” Lão thái gia mở mắt, đảo mắt qua giữa lão và Tạ Phi, trong lòng dâng lên một dự cảm lành.
Quả nhiên, Tạ Khiêm mỉm vái chào, ưỡn thẳng , “Thánh thượng khẩu dụ, Tạ Phi tài hoa hơn , kiệt xuất xuất chúng, đặc biệt hạ lệnh cho ngài khai sáng văn giáo, mà thi hành đạo lý của phu tử!”
Lão thái gia tình nguyện quỳ xuống , một nghẹn cho đến khi lời dứt.
“Ta lúc nào là thu học trò?” Lão dậy trừng mắt Tạ Khiêm.
“Khụ khụ, ngài thu học trò cũng , chỉ là Thánh thượng còn một đạo khẩu dụ khác.” Hắn lau mồ hôi trán, ánh mắt âm u của lão thái gia mà dịch chuyển .
Rốt cuộc dám trực tiếp.
“Nếu ngài thu Y Trung, thì hãy thu Thái tử, hai ngài luôn giữ một .”
Ý là, đừng giãy giụa nữa.
Lão thái gia tức giận bật , Tạ Phi, nhấc tay cung kính hành lễ.
“Bái kiến !”
“Ta còn đồng ý!”
“Thái tử đang chờ ở Đông Cung, ngài gặp lúc nào cũng thể tới.”
Tạ Khiêm sợ chuyện mà bổ sung một câu.
Lão thái gia vốn tức giận, , liền ném thẳng một chiếc quạt nan qua.
“Ngươi chuyện đấy!”
“Tiên sinh bớt giận, ngài giải thích.” Tạ Khiêm vội vàng tránh , nháy mắt với Tạ Phi, bảo xuống .
Lương Bá thấy sân viện lộn xộn, cũng chẳng thấy hoảng loạn, tự nội đường pha .
Chẳng bao lâu , lão thái gia chắp tay lưng bước , phía là Tạ Khiêm đang chuẩn né tránh.
“Tiên sinh, ngài thu Thái tử, cũng thu Y Trung, nào chuyện như , tóm thu một , nếu thu Y Trung còn thể ngài giáo d.ụ.c Thái tử.”
“Hừ, ngươi nghĩ thì đấy, ngươi thủ đoạn như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-15-lao-nhan.html.]
“Tiên sinh, cũng hết cách mà…” Hắn trong lòng khổ sở.
Trong nội đường, giọng của hai đứt quãng truyền , tranh cãi nửa ngày cũng chẳng điều gì.
Xung quanh cũng ai dám gần, Tạ Phi lúc cũng ý định , mà tiểu tư Tiểu Ngũ dẫn đến đình trúc để hóng mát.
Mèo Dịch Truyện
Một cẩm y trắng dài, dáng thẳng tắp thon dài, giữa làn gió nhẹ phất qua tay áo rộng, mái tóc đen dài ngang eo nhẹ nhàng lướt qua một đường cong.
Quả là ngọc thụ quỳnh chi, quân tử vô song.
Thôi Cửu Trinh đến nơi, liền “mỹ sắc” mắt cho hoa mắt.
Nàng tin, cố ý đến để xem Tạ Phi , gì khác, chỉ vì chỉ kịp thoáng qua mà thể ngắm kỹ dung mạo , trong lòng chút bứt rứt mà thôi.
Còn chuyện chính sự thì tiện thể mà thôi.
“Tạ công tử phong tư tuyệt vời.” Thôi Cửu Trinh nhẹ nhàng chỉnh dải y phục, về phía đình trúc.
Tạ Phi gọi tên ngước mắt nàng, tránh nữa.
Tiểu Ngũ thấy , lập tức chạy tới, “Đại tiểu thư tới đây.”
Thôi Cửu Trinh che một chiếc ô giấy họa mẫu đơn, ô nàng mày mắt mang , làn da thơm như ngọc, cổ tay cầm ô đeo một chiếc vòng ngọc bích xanh biếc, rung động khiến lòng xao xuyến.
Tiểu Ngũ dám nhiều, cúi đầu xuống.
“Nhàn rỗi vô sự liền đến đây xem một chút, ngươi cắt một quả dưa ngọt mang đến cho giải khát.”
“ Tạ nhị công tử đây…”
“Không , sẽ tiếp đãi.”
Ở Đông Uyển mấy hầu hạ, lúc chỉ Thôi Cửu Trinh dẫn theo Ngọc Yên, Tiểu Ngũ thấy liền lệnh .
“Vậy thì chỗ phiền Ngọc Yên tỷ tỷ.” Hắn dặn dò một tiếng nhanh chóng rời , Ngọc Yên đáp .
Nào ngờ Thôi Cửu Trinh chỉ đưa chiếc ô trong tay cho nàng, dặn dò: “Ở đây chờ, cần .”
Ngọc Yên sửng sốt, dù hiểu vì , nhưng cũng đành yên tại chỗ.
Vào đình trúc, Tạ Phi tiên hành bái lễ, hàng mi dài cụp xuống, “Không Thôi đại tiểu thư việc gì?”
Triều đại tuy phong tục dân gian quá khắt khe, việc nam nữ phòng cũng quá nghiêm ngặt, nhưng khi đơn độc gặp ở nơi thanh tịnh như thế , Tạ Phi vốn ít tiếp xúc với nữ giới, cuối cùng vẫn chút tự nhiên.
Hắn lùi vài bước, bên cạnh đình, thần sắc lạnh nhạt.
Thôi Cửu Trinh khựng , chút hài lòng, nàng là mãnh thú dữ tợn gì ?
Khiến tránh mặt như .
Nghĩ , nàng tạm gác ý định bàn chuyện chính sự, ánh mắt chút kiêng dè mà , cho đến khi đối phương rõ ràng nhíu mày.
“Sớm danh Tạ công tử phong tư, liền đến đây xem thử, quả nhiên như lời đồn, lang quân như ngọc.” Nàng che môi nhẹ, ánh mắt lưu chuyển, dường như nhuốm một vẻ diễm lệ.
Và đôi mắt , cứ như che giấu mà .
Phảng phất như ngày đó.
Tạ Phi khẽ nhướng mày, trong mắt sâu thẳm vài phần, lùi thêm vài bước, những cây trúc xanh biếc ngoài đình.
Thần sắc lạnh lùng kiên quyết, “Thôi đại tiểu thư tự trọng, Tạ mỗ dám nhận lời khen.”
“Sao dám?” Hắn lùi nàng tiến, Thôi Cửu Trinh tiến lên hai bước, cố tình cho toại nguyện.
“Tổ phụ thể khen , thì ?” Nói , nàng hừ nhẹ: “Tạ công tử quả thật mà chuyện.”
Tạ Phi nhíu mày, chút cứng nhắc giải thích, “Tạ mỗ ý …”
“Vậy là ý gì?” Thôi Cửu Trinh dịu sắc mặt, khóe môi ẩn ý .
Tạ Phi liếc nàng một cái bằng khóe mắt, dường như chút quen với cách gần như , mím môi .
Đợi hồi đáp, Thôi Cửu Trinh mấy hài lòng, còn thêm, nhưng nàng phát hiện vành tai của đối phương ửng hồng.
Trong lòng nàng khẽ động, trong mắt mang theo ý , “Tạ công tử ?”