Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 146:-- Run Rẩy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:51:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh thấy buồn , liền buông tay , “Cưới hỏi đàng hoàng? Ngươi vẫn còn đang mơ mão ?”
Nàng lấy khăn tay lau lau bàn tay, đó vứt lên án thư, vết m.á.u từ từ thấm ướt.
“Bao nhiêu năm nay, ngươi từng rõ ? Ngươi Ôn Tuệ Hiền khi ở Ôn gia bằng Ôn Lan Thanh, ở Thôi gia, vẫn còn bằng một c.h.ế.t của nàng .”
“Ngươi bậy——”
Bà lắc đầu, hung ác chằm chằm nàng, chợt ngẩn ngơ một thoáng, “Đều là ngươi, đều là ngươi, ngươi thì sẽ tất cả những thứ .”
Mẫu sẽ thiên vị, sẽ đối xử với bà như , phụ sẽ càng yêu thương bà hơn.
Thôi gia cưới cũng là bà , bà mới là Thôi phu nhân thật sự, chứ cái gì tiểu Ôn thị, tiểu phu nhân.
Song sinh, là song sinh, bà thua ở ? Lại vì thiên vị ?
Dựa cái gì mà bà là lạnh nhạt chứ.
“Ngươi bằng nàng ?” Ôn thị đột nhiên bình tĩnh , bà bật .
Nắm chặt mũi tên rút , m.á.u b.ắ.n tung tóe, nhưng bà hề bận tâm.
Vứt mũi tên xuống, bà vòng qua án thư, về phía Thôi Cửu Trinh.
Máu từ lòng bàn tay nhỏ xuống đất thành từng giọt.
Lộp bộp, lộp bộp.
Thôi Cửu Trinh nhàn nhạt .
“Ngươi , sống sót vẫn là kẻ thắng cuộc lớn nhất, nàng tất cả thì chứ, chẳng vẫn c.h.ế.t ?”
“Là ngươi g.i.ế.c nàng ?”
“Không, hề động tay.”
Ôn thị : “Ngươi xem, tất cả những gì nàng để , chẳng đều về tay ? Ngươi gọi là mẫu mười mấy năm, trong phủ tôn là phu nhân cũng mười mấy năm, nàng gì?”
Bất quá chỉ là một nắm đất vàng và một cái bài vị mà thôi.
Thôi Cửu Trinh mím môi, “Những gì nàng , ngươi vĩnh viễn bao giờ , đó chính là , và tình yêu của phụ !”
Ánh mắt Ôn thị lạnh , ánh sáng bên trong đột nhiên cứng đờ.
“Vì ngươi xứng!”
Câu giống như một lời nguyền rủa, lập tức quấn lấy bà chịu rời .
“A ——” Ôn thị bịt tai, “Không , …”
Trước mắt nàng đột nhiên hiện vô , trong đó tỷ tỷ và mẫu mà nàng quen thuộc nhất.
Tất cả đều nàng xứng đáng.
Họ, tất cả đều đang đối đầu với nàng!
Thôi Cửu Trinh bộ dạng phát điên của Ôn thị, bắt đầu cảm thấy Ôn thị thực sự vấn đề về tâm trí.
Đáng tiếc, nàng lau sạch chất độc mũi tên, nếu thì cứ dứt khoát hạ độc c.h.ế.t nàng cho , đỡ nàng phát điên.
Các bà tử bên ngoài nhanh chóng tiếng mà bước , thấy Ôn thị trong bộ dạng đó, đều giật .
Bộ dạng quả thực giống một bình thường.
“Đại tiểu thư, chuyện …” Một bà tử trong đó Thôi Cửu Trinh.
“Truyền lệnh xuống, Ôn thị hóa điên, từ nay về các ngươi trông coi cẩn thận, đừng để nàng tự thương thương khác.”
Đây là ý cho bất cứ ai đến gần nàng , các bà tử hiểu ý lập tức cung kính tuân lệnh.
Thôi Cửu Trinh liếc Ôn thị cuối phất tay áo rời .
Chu ma ma bịt miệng lôi ngoài, nàng liếc một cái : “Con trai ngươi câu kết thích khách hành thích , các ngươi lấy tin tức từ .”
Chu ma ma đến con trai thì sững sờ, ngay đó liền giãy giụa, miệng ngừng kêu ư ử.
“ , sẽ từ từ điều tra, ai chạy thoát , còn ngươi, cứ ngục mà chờ ! Xem đợi đứa con trai quý hóa của ngươi tự chui đầu lưới .”
“Ư… ư…”
Chu ma ma chịu , cố chấp chằm chằm Thôi Cửu Trinh, dường như hỏi tình hình của con trai .
Thôi Cửu Trinh để ý, nàng cho gọi Lương quản gia đến gặp.
Ngồi trong Hiệp Phương Trai, lâu Lương quản gia đến, đợi hành lễ xong, Thôi Cửu Trinh : “Lương quản gia từ nhỏ lớn lên trong phủ, cùng phụ lớn lên, là cận nhất cũng ngoa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-146-run-ray.html.]
Lương quản gia sững sờ, cung kính đáp: “Vâng, đại tiểu thư.”
“Chuyện hôm nay của chắc ngươi cũng , Lương quản gia, trong phủ hành tung của , mấy ?”
“Đại tiểu thư!” Lương quản gia ngẩng đầu, vén áo quỳ xuống: “Nô tài đối với Thôi gia và chủ tử vẫn luôn trung thành, từng bất kỳ sự phản bội nào.”
Thôi Cửu Trinh nhận chén nóng do Ngọc Yên đưa tới, ấm tay, : “Sự trung thành của Lương quản gia tự nhiên tin tưởng, chỉ là, chuyện thật kỳ lạ, Lương quản gia cao kiến gì ?”
Lương Chính lưng chợt lạnh toát, cuối cùng cũng vì bà tử nhà rằng gặp đại tiểu thư thì cảm thấy sợ hãi.
Hắn suy nghĩ một lát, : “Nô tài sẽ lập tức điều tra, xin đại tiểu thư rộng lòng cho mấy ngày.”
Thôi Cửu Trinh rũ mắt , suy nghĩ một chút, đậy nắp chén coi như đồng ý.
Lương Chính là con trai của Lương bá, quả thực lý do gì để phản bội, trong nguyên tác, cả gia đình cũng chỉ là nhân vật phụ.
Mà lúc đó, đại quản gia của Thôi gia, kịp lộ diện nàng xử lý.
Mèo Dịch Truyện
Hôm nay những lời bất quá cũng chỉ là một sự cảnh cáo.
“Trong phủ bao nhiêu võ công?” Nàng đột nhiên hỏi.
“Cái … võ công thì nhiều lắm, hộ vệ trong phủ , ngay cả các tiểu tư ở Đông Viện cũng đều thủ bất phàm.”
“Có ai giỏi dùng cung tên ?”
“Dùng cung tên?” Lương quản gia suy nghĩ, vẫn là quá nhiều!
Thấy , Thôi Cửu Trinh hồi tưởng dáng vẻ của tên bịt mặt, : “Cho tất cả những bên cạnh phụ đến đây.”
“Vâng!” Lương quản gia lập tức .
Lúc , Thôi Tuân vẫn gì về những chuyện đó, ông đang trong thư phòng với Tạ Phi, vẻ mặt ngây dại.
Ông thể ngờ rằng suýt chút nữa tê liệt, và tay là Ôn thị.
Không chỉ , nàng thậm chí còn buông tha cho con gái ông.
Sao thể như , đây còn là Ôn thị mà ông từng ?
Tạ Phi dậy đối mặt với cửa sổ, trời tối sầm, nghĩ đến Thôi Cửu Trinh, trong lòng lo lắng nàng thế nào.
“Thôi thúc phụ, mặt lòng, ngài thể khẳng định, những gì thường ngày ngài thấy chính là sự thật?”
Thôi Tuân khom lưng.
“Là của , nếu khi đó … thì cưới nàng .”
“Chuyện cũ nhiều cũng vô ích, ngài vẫn nên nghĩ xem, bây giờ ! Đại cô nương dù cũng là đích trưởng nữ của Thôi gia, phận ở đó, thể một chủ mẫu như !”
Thôi Tuân gật đầu: “Ngươi đúng.”
Ông thể để con gái cũng rơi hiểm cảnh, ân oán của thế hệ nên liên lụy đến thế hệ .
Dù là Nguyên Thục Cửu Trinh, đều là vì ông mà thôi.
Tạ Phi nán nữa, hành lễ lui ngoài.
Hỏi thăm hành tung của Thôi Cửu Trinh, về phía Hiệp Phương Trai.
Lúc , trong chính sảnh Hiệp Phương Trai, Thôi Cửu Trinh đoan trang ghế, ánh mắt nàng quét qua sáu đang quỳ đất.
Một thư đồng, thanh tú gầy gò, phù hợp với trong ký ức của nàng, tạm gác .
Năm còn , bốn là hộ vệ, một là tùy tùng.
Thôi Cửu Trinh gặp một hai , khi đ.á.n.h giá bốn , liền tùy tùng, tùy ý hỏi: “Ngươi theo phụ bao nhiêu năm ?”
“Bẩm đại tiểu thư, tiểu nhân theo lão gia hai mươi năm .”
Tùy tùng cung kính trả lời.
“Hai mươi năm…” Thôi Cửu Trinh gật đầu, “Lâu đến , , những như các ngươi, thể phản bội chủ tử ?”
“Xin đại tiểu thư minh xét, tiểu nhân tuyệt đối hai lòng!”
Mấy dập đầu trả lời.
Thôi Cửu Trinh một lát, đột nhiên khẽ một tiếng, trong chính sảnh tĩnh mịch, tiếng đó vẻ đột ngột.
khiến Lương quản gia trong lòng dựng tóc gáy.
“Chỉ là câu đùa thôi, cần bận tâm.”
Nàng , ánh mắt lướt qua y phục và giày dép của mấy .