Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 13:---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dường như ngờ nàng , Thôi Nguyên Thục khẽ trợn mắt nàng, nhưng ánh mắt Ôn thị vẫn như , đều đặt phụ và tỷ tỷ, chốc lát, nàng cúi đầu xuống.

 

Nén nước mắt trở , c.ắ.n môi : “Vâng, Nguyên Thục rõ.”

 

Rốt cuộc cũng là con gái , Thôi Tuân giọng mềm mại oan ức của con bé, chút đành lòng.

 

Thế là, dịu giọng : “Thôi , mau xuống dùng bữa .”

 

Nói xong, liếc những món bàn, đều là những món và Cửu Trinh yêu thích.

 

Người nhịn ho nhẹ một tiếng : “Sau cũng nên chuẩn thêm mấy món Nguyên Thục yêu thích, thể thiên vị.”

 

Ôn thị khẽ, dịu giọng đáp: “Vâng, ghi nhớ.”

 

Thôi Cửu Trinh, xem xong một màn kịch , nhướng đôi mày thanh tú, với Ôn thị: “Mẫu cần chỉ chăm lo cho , cũng nên quan tâm nhiều hơn, như chúng mới ngoài mà ly gián.”

 

Sắc mặt Ôn thị cứng đờ.

 

Câu chẳng khác nào đ.â.m một nhát d.a.o tim Thôi Nguyên Thục.

 

Chỉ thấy nàng nắm chặt đũa, gượng : “Con , tỷ tỷ thích thì con cũng thích.”

 

Xem kìa, thật khiến nàng oan ức bao.

 

Thôi Cửu Trinh khẽ cong môi.

 

Thôi Tuân nhíu mày, vì lời chút bất mãn với Ôn thị.

 

nghĩ đến những gì nàng cho Cửu Trinh, thể , nên mở miệng, chỉ nghĩ sẽ bù đắp cho con gái út từ những phương diện khác.

 

Dùng bữa xong, cả nhà cũng thời gian rảnh rỗi trò chuyện, Thôi Nguyên Thục liếc Thôi Cửu Trinh đang cúi đầu uống , với Thôi Tuân: “Phụ , nữ nhi thăm ngoại tổ mẫu.”

 

Nói , nàng đợi Thôi Tuân phản ứng, tiếp tục: “Nữ nhi mấy hôm gửi thiệp mời, thứ thu xếp thỏa.”

 

“Chẳng tỷ tỷ con cũng , đợi mấy ngày nữa cùng .”

 

“Nữ nhi hẹn với Di biểu tỷ, hôm nay sẽ lên đường...”

 

Nàng cúi đầu, giọng nhỏ dần.

 

Thôi Tuân nghĩ ngợi một lát, liếc Thôi Cửu Trinh, trong lòng chút bất lực.

 

Vì chuyện Lý ma ma, hai tỷ chút vui.

 

Lại những việc Ôn thị đó, rốt cuộc vẫn cảm thấy , liền đồng ý: “Nếu thu xếp thỏa, thì , dẫn thêm hai nha theo hầu, sẽ cho hộ vệ đưa con .”

 

Thấy đồng ý, Thôi Nguyên Thục thở phào nhẹ nhõm, dậy hành lễ: “Đa tạ phụ , Nguyên Thục xin cáo lui .”

 

Thôi Tuân gật đầu, khi nàng hành lễ, cũng định rời , khi còn đưa Thôi Cửu Trinh ngoài.

 

Ôn thị cúi tiễn Thôi Tuân, hỏi Phù nhi: “Tin tức gửi ?”

 

“Bẩm phu nhân, nô tỳ dặn dò đêm hôm chạy gấp đến đó, giờ chắc chắn tới, đường biểu thiếu gia đích đón, cần lo lắng.”

 

“Vậy thì !” Ôn thị gật đầu.

 

Phù nhi đỡ nàng xuống, trong lòng phu nhân nhà tuy miệng , nhưng trong lòng nghĩ về nhị tiểu thư.

 

Đó, còn lo liệu thứ suốt đêm.

 

Nói về Thôi Cửu Trinh, khi cùng Thôi Tuân ngoài, hai , làn gió mát buổi sớm xua một chút nóng.

 

“Trinh nhi đột nhiên động thủ với Lý ma ma?”

 

Giọng từ phía truyền đến.

 

Thôi Cửu Trinh chớp chớp mắt: “Nữ nhi nghi ngờ các sổ sách mà Ôn gia gửi đến đều giả, Lý ma ma hiềm nghi lừa gạt chủ tử.”

 

Thôi Tuân dừng bước, đầu nàng thật sâu: “Lý ma ma là của mẫu con.”

 

mẫu từ đến nay mấy khi quản chuyện, nội trạch đều do Lý ma ma mặt quán xuyến.” Thôi Cửu Trinh hề lùi bước, nàng thể trực tiếp Ôn thị vấn đề, chỉ thể từng chút một dẫn dắt.

 

Quả nhiên, nàng , Thôi Tuân cũng chấp nhận.

 

“Sổ sách chắc chắn vấn đề ?”

 

“Có lẽ chỉ sổ sách vấn đề, mẫu mất nhiều năm, bên quản thúc, dù ngoại tổ mẫu, nhưng tuổi cao, khó tránh khỏi sơ suất.”

 

Thôi Cửu Trinh quan sát sắc mặt lạnh dần của Thôi Tuân, tiếp tục : “Nếu kẻ gì đó, cũng thể ngăn cản.”

 

“Chuyện sẽ điều tra!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-13.html.]

 

Giọng Thôi Tuân chút lạnh lùng cứng rắn, của hồi môn của vợ cả chuyện nhỏ, nếu ai đó thật sự dám nhắm thứ ...   

 

Nghĩ , trong mắt lóe lên một tia sáng mờ ảo.

 

Vậy chính là tự tìm đường c.h.ế.t!

 

Hai một mạch đến Đông Uyển, Lương bá thấy họ, hì hì hành lễ.

 

Thôi Tuân đưa tay đỡ một cái, cảm xúc đó giấu kỹ, : “Thân thể ngài khỏe ? Phụ giờ đang gì?”

 

“Lão nô việc đều , lão thái gia giờ đang bày cờ trong thư phòng, dặn đến thì trực tiếp qua đó.”

 

“Được...”

 

Nói , Thôi Cửu Trinh: “Con pha một ấm mang đến thư phòng, lát nữa tự chơi đùa, dùng bữa trưa xong hãy về.”

 

Tối đến Thượng Phòng, Thôi Cửu Trinh đây là lệ thường, gật đầu đáp lời.

 

Lương bá cùng họ, đoán chừng chuẩn nguyên liệu cho bữa trưa .

 

Đông Uyển một điểm chính là tự cung tự cấp.

 

Trong thư phòng, Thôi Tuân tìm thấy phụ : “Con nhờ Không Vô đại sư giúp ... vài lời ngoài?”

 

Người chút diễn tả thế nào.

 

Lão thái gia tựa giường la hán, ván cờ bàn, nhíu mày suy nghĩ bước tiếp theo nên thế nào.

 

“Làm gì mà ầm ĩ , chẳng qua là Tạ gia đỡ phiền toái cho thôi.”

 

“Chỉ là như thôi ?”

 

“Chứ còn gì nữa?” Lão thái gia liếc một cái, “Ngươi cho rằng Tạ Khiêm ngu ngốc ? Nếu thật sự chuyện gì, còn dám nhảy xuống ?”

 

chẳng sẽ giao Thái tử cho Vương gia , nhiều nhất hai năm nữa Trinh nhi sẽ gả qua đó, Thái tử che chở, Vương gia chắc chắn sẽ càng kính trọng Trinh nhi.”

 

Đây là con đường mà một phụ như sớm tính toán, dọn sẵn cho con gái .

 

lão thái gia cũng sẽ hãm hại cháu gái , hiểu đột nhiên đổi.

 

“Trinh nhi Vương gia dính dáng đến Thái tử.”

 

“Cái gì?”

 

Thôi Tuân chút kinh ngạc, là vì con gái ?

 

Lão thái gia đặt một quân cờ xuống, ngẩng đầu : “Ta thấy con bé cực lực phản đối, cũng tiện hỏi nhiều, nó hiểu rõ việc dạy dỗ Thái tử đại diện cho điều gì, đây là do tự nó quyết định.”

 

“Phụ , con bé còn nhỏ, thể hiểu gì chứ...”

 

“Hiểu hiểu thì nó cũng , ngươi thời gian rảnh rỗi để truy hỏi chuyện , chi bằng dò la xem Vương gia chỗ nào con gái bảo bối của ngươi ý .”

 

Còn như , chỉ quản thôi, mới quản nhiều thế, những chuyện khác cứ để ngoài lo phiền .

 

Thôi Tuân chút sốt ruột, còn thêm, nhưng thấy Thôi Cửu Trinh bưng nước tới.

 

Người đành dừng .

 

“Tổ phụ, phụ , xin dùng !”

 

Lão thái gia , chút nhàn nhã hứng thú: “Nha đầu công phu tồi.”

 

Hương càng nồng đượm, thể thấy dụng tâm pha chế.

 

Chỉ là dùng nhiều, liếc Thôi Tuân bên cạnh.

 

Lãng phí!

 

Mèo Dịch Truyện

“Phụ , nếm thử xem?” Thôi Cửu Trinh dâng cho lão thái gia xong, cũng bưng một ly đưa đến mặt .

 

Thôi Tuân trong lòng đang nghĩ chuyện, khi nhận lấy liền há miệng, nhưng thấy con gái nghiêng đầu mỉm , nuốt lời trong, trong lòng đáp án.

 

Chắc chắn là Vương gia gì đó khiến con gái vui.

 

Nghĩ , liền tính toán tìm một ngày gọi thằng nhóc họ Vương đến giáo huấn một trận.

 

“Tổ phụ và phụ nãy đang gì thế, thích thứ gì ?”

 

Thôi Cửu Trinh hỏi, nàng qua đây chỉ vài lời rời rạc.

 

 

 

Loading...