Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 128:-- --- Lửa Làn

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:50:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thôi Tuân sững sờ, nghiêm giọng : “Xấc xược, đến bây giờ ngươi còn hối cải?”

 

“Hối cải? Ta giờ thành thế , chẳng đều do các ngươi ép buộc ?”

 

Thôi Nguyên Thục châm chọc .

 

Nàng coi như liều mạng , để nàng sống yên , bọn họ cũng đừng hòng sống yên .

 

“Đại tỷ tỷ và Tạ nhị công tử sớm tư tình , e rằng phụ còn ?”

 

Thôi Tuân đang định nổi giận thì khựng , dường như chút rõ, “Ngươi gì?”

 

Thôi Nguyên Thục nhếch môi, “Ta , Thôi Cửu Trinh và Tạ Phi sớm tư tình, ở Tạ gia cũng là hãm hại và Diễn ca ca, phụ ?”

 

“Toàn là lời bậy bạ, Trinh nhi thể…”

 

“Chuyện hôm nay, nhúng tay của nàng?”

 

Thôi Tuân lập tức phản bác, “Không thể nào, chuyện hôm nay liên quan đến tỷ tỷ ngươi!”

 

“Vậy phụ là tin bọn họ sớm tư tình ư?” Thôi Nguyên Thục khẩy.

 

“Người cứ việc hỏi nàng , nghĩ mà xem, nàng là đích xuất đại tiểu thư, là và tổ phụ yêu thương tin tưởng nhất, chắc sẽ còn lừa nữa nhỉ?”

 

Thôi Tuân tức đến mức ngón tay chỉ nàng cũng run rẩy, “Ngươi, ngươi mà…”

 

Thôi Nguyên Thục né tránh, vẫn ngẩng đầu bướng bỉnh như cũ.

 

Cái dáng vẻ yếu ớt như , đ.á.n.h cũng nỡ tay, suy nghĩ chút hỗn loạn, quản Thôi Nguyên Thục nữa, vội vàng rời .

 

Ra khỏi cửa chính sảnh, liền hỏi hầu, “Đại tiểu thư ở , thấy ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Người hầu giữ thấy sắc mặt đúng, cẩn thận từng li từng tí : “Tiểu nhân , tiểu nhân chỉ gặp buổi sáng…”

 

Lời dứt, liền Thôi Tuân đẩy .

 

Hắn vài bước, bình tĩnh một chút, về phía Đông Uyển.

 

Hỏi thăm một lượt, thế mà ở Đông Uyển, hết cách , đành sai tìm.

 

Toàn là chuyện gì , Thôi Tuân chỉ thấy đau đầu, Lương quản gia cũng mất .

 

Thật là chỗ nào cũng thuận lợi!

 

Lúc , Lương quản gia đang nhắc tới, đang hai vợ chồng Tạ gia mang theo trọng lễ tới cửa, ông nghi hoặc hỏi Tạ Phi: “Chuyện , lệnh tôn lệnh đường đây là ý gì, ngài cũng , Thôi gia hiện giờ tiện tiếp khách…”

 

Tạ Phi đích đón, khựng một chút, : “Không , sẽ đích giải thích với thầy, phiền Lương quản gia .”

 

Nói như , ông còn thể gì nữa chứ?

 

Học trò của lão thái gia, ông cũng dám !

 

Vợ chồng Tạ gia tủm tỉm theo Tạ Phi trong, đường , vặn chạm mặt với cha con Vương Cống đang lủi thủi .

 

Ánh mắt Vương Diễn lướt qua vợ chồng Tạ gia và những lễ vật dày cộm mà tiểu tư bà lão phía họ đang bưng, rơi Tạ Phi, đoán đây là đang gì chứ.

 

Ánh mắt giao , nhất thời, lửa hận tóe tứ phía!

 

Vương Cống đang cung kính hành lễ với Tạ Thiên, chú ý đến sự khác thường của con trai . Hắn hành lễ xong, cũng chú ý đến những thứ bọn họ mang theo.

 

cũng nghĩ sâu xa, dù mối quan hệ giữa Tạ gia và Thôi gia, hiện giờ bọn họ thể sánh bằng.

 

Sau khi bảo Vương Diễn cũng hành lễ xong, Vương Cống liền dẫn nhanh chóng rời .

 

Tạ Thiên và Từ thị đều giữ vẻ mặt bình thản, Từ thị giục giã: “Mau mau , chuyện của con trai thể chậm trễ.”

 

“Ai da, vội gì chứ! Đằng nào cũng chịu một trận, cần vội.”

 

“Nói bậy bạ gì thế…”

 

Hai vợ chồng càng lúc càng xa.

 

Tạ Phi dường như cảm nhận điều gì đó, đầu , thì thấy Vương Diễn cũng đang .

 

Trên mặt lạnh tanh, hận ý và phẫn nộ trong mắt hề che giấu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-128-lua-lan.html.]

“Ngươi cũng chỉ thể nhặt những thứ cần thôi, mà còn coi như bảo bối.”

 

“Ngươi cần ?”

 

Tạ Phi khẩy, “Vương Diễn ngươi cũng xứng với nàng ? Luận gia thế, Vương gia ngươi sánh với Thôi gia? Luận tài học, Vương Diễn ngươi sánh với Tạ Phi ?”

 

Vương Diễn dẫm trúng chỗ đau, nhất thời cảm thấy lòng nghẹn đau nhói.

 

Hắn tức giận : “Ngươi nếu sinh ở Tạ gia, thì tất cả những thứ bây giờ, chẳng qua là sinh hơn một chút mà thôi, gì đáng để ngươi kiêu ngạo?”

 

Giả như sinh ở Tạ gia là , thì nhất định cũng sẽ kém hơn .

 

Chẳng qua đều là ỷ thế phận mà thôi, cái vẻ cao cao tại thượng mặt khác, dù bao nhiêu cũng khiến căm ghét tột cùng.

 

Nghe những lời chua chát , Tạ Phi sắc mặt đổi, nhàn nhạt : “Vậy thật đáng tiếc, Vương Diễn ngươi sinh thấp hơn một bậc, kiếp , nhớ đầu thai một nhà !”

 

Hắn với vẻ đầy ẩn ý, vung nhẹ cây quạt xếp, tiêu sái rời .

 

17. Vương Diễn nghiến răng, mãi mới kiềm chế cơn bốc đồng xông lên, lạnh mặt rời khỏi Thôi gia.

 

Về phía , Thôi Tuân vẫn vợ chồng Tạ gia Đông Uyển, cuối cùng cũng tìm thấy ở đình giao giữa Ngô Đồng Uyển và Ba Tiêu Viên.

 

Vừa nghĩ đến lời Thôi Nguyên Thục , liền nghiêm mặt, bước tới : “Trinh nhi, phụ lời hỏi con, con hãy thành thật trả lời cho , đừng che giấu!”

 

Mí mắt Thôi Cửu Trinh khẽ động, “Phụ hỏi gì, cứ hỏi ạ!”

 

Thôi Tuân há miệng, chút thể hỏi những lời như nàng thật sự tư tình với Tạ Phi , bực bội phịch xuống ghế đá bàn đá.

 

Tự rót một chén , ấm giọng.

 

Y liếc Thôi Cửu Trinh sắc mặt bình tĩnh, ngoảnh mặt , hỏi nàng: "Ngày đó ở Tạ gia, nàng, nàng cùng Tạ Phi..."

 

"Đã tay với chuyện của Thôi Nguyên Thục ?" Thôi Cửu Trinh đáp lời y.

 

Thôi Tuân mím môi, nàng thế nào.

 

"Phụ !" Thôi Cửu Trinh về phía chân trời ngoài đình, "Thật dám giấu, kỳ thực sớm nghĩ đến ngày đó ."

 

Thôi Tuân hiểu ý nàng, sững sờ, "Đây là vì ?"

 

"Lần đầu tiên phát hiện hai họ... là từ một năm ." Thôi Cửu Trinh cụp mắt, nhãn cầu khẽ xoay tròn.

 

Nói sớm hơn một chút cũng gì đáng ngại ?

 

Thôi Tuân kích động, "Khi đó phát hiện , con với phụ ?"

 

"Ta thì gì? Họ chịu nhận ?"

 

Thôi Cửu Trinh liếc y, u uẩn : "Ta vốn nghĩ, nếu tình cảm của họ thật sự sắt son, lui hôn sự để tác thành cho họ cũng ."

 

Sắc mặt Thôi Tuân mấy dễ coi.

 

Suy cho cùng, vẫn là do Thôi Nguyên Thục và Vương Diễn.

 

Chỉ là khi đó phát hiện , nàng một chịu đựng nhiều như với phụ là y.

 

Y tự vấn, chăng bình nhật đủ , đến mức khiến nữ nhi hề tin tưởng chút nào.

 

"Là phụ , phát hiện sớm hơn, để con chịu ấm ức."

 

Thôi Cửu Trinh lắc đầu, "Phụ , chuyện liên quan gì đến , trách thì trách bọn họ mà thôi. Phụ còn nhớ, đó kẻ trộm đột nhập Đông Uyển ?"

 

Thôi Tuân gật đầu, "Phải, lẽ nào..."

 

"Nữ nhi tác thành cho họ, nhưng họ chẳng tác thành cho !" Thôi Cửu Trinh véo mạnh đùi, hốc mắt dần ẩm ướt, "Ngày đó ở Tạ gia, rơi xuống nước, suýt chút nữa Nguyên Thục cố ý kéo c.h.ế.t, may mắn nhờ Tạ Phi cứu , bằng , thành oan hồn đáy hồ ."

 

"Lại chuyện như ?" Thôi Tuân đập bàn dậy, là thật sự nổi giận.

 

Y hề nghi ngờ lời Thôi Cửu Trinh, bởi lẽ những chuyện xảy mấy ngày nay, y thật sự khó thể đặt bao nhiêu tín nhiệm Thôi Nguyên Thục.

 

Không chỉ cướp lương duyên của tỷ tỷ, còn hại mạng nàng.

 

Đứa trẻ do y lớn lên, trở thành như ?

 

"Phụ , buông tha cho họ, nhưng họ buông tha cho , thử hỏi, thể phản kích?"

 

Cảm tạ U đả thưởng nha! Cảm ơn tất cả yêu thích quyển sách , thật sự vô cùng cảm ơn sự đồng hành của !

 

 

Loading...